Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Cô đầu bếp ở viện dưỡng lão và những điều chưa kể

Chị – Phạm Thu Huyền, người con gái đã bỏ lại sau lưng một công việc với đúng chuyên ngành của mình, để bén duyên với công việc mới, ngày ngày tỉ mẩn nấu những bữa ăn chăm lo sức khỏe cho người cao tuổi trong viện dưỡng lão.

Hồi đó, Viện dưỡng lão Diên Hồng mở thêm một cơ sở mới. Khi đấy có khoảng 30 người cao tuổi, 1 đầu bếp phụ trách, nhân viên điều dưỡng cũng ít vì thế phải tuyển, thêm một phụ bếp. Một buổi sáng nọ, tay cầm tập hồ sơ chị bước đến phỏng vấn. Tôi vẫn nhớ như in cái dáng người có chút đầy đặn nhưng lại thật nhanh nhẹn và khéo léo của chị.

Một số công việc hằng ngày của chị

Được biết chị tốt nghiệp một trường y, và đang làm cho một phòng khám gần nhà nhưng chị lại đến phỏng vấn công việc của một phụ bếp. Tôi lần mò thì biết được một câu chuyện ý nghĩa đằng sau. Ban đầu, chị không có ý định xin việc ở viện dưỡng lão. Là chị chồng đã lén đăng lý xin việc cho chị. Hôm chị đến phỏng vấn, anh Tổng giám đốc đã hỏi chị một câu: “Điều gì trong cuộc sống khiến em cảm thấy thoải mái?” nhưng chị không trả lời được. Chị trầm ngâm: “Từ lúc chị làm ở phòng khám nọ, chị luôn cảm thấy dằn vặt, không yên lòng. Chị luôn nghĩ nghề y là để cứu giúp mọi người, nhưng rồi vì cuộc sống cơm áo gạo tiền nên chị buộc phải nói ra những lời trái lương tâm”. Và rồi sau cuộc phỏng vấn hôm đó, chị đã có một quyết định táo bạo, thay đổi cuộc sống của chị.

Vài hôm sau chị đến làm, bắt đầu công việc của một phụ bếp. “Chị thấy mọi thứ thật bỡ ngỡ, nhưng cũng thật thú vị. Chân tay cứ lóng ngóng, chẳng biết phải làm gì, mà cái gì cũng muốn thử nhưng lại sợ làm hỏng”. Mỗi ngày trôi đi, chị học được thêm nhiều điều mới lạ. Hôm nào cũng thế, chị đến từ sớm, dọn dẹp sạch sẽ căn bếp của mình, rồi nhặt rau, sơ chế đồ ăn, khi xong thì rửa bát. Mất mấy hôm đầu chưa quen, vì đứng nhiều nên đau mỏi cả lưng, cả chân tay. Những tia nắng sớm rọi vào căn bếp nhỏ, in bóng dáng ấy của chị cứ thoăn thoắt, luôn chân, luôn tay.

Một số công việc hàng ngày của chị

Một thời gian sau, chị được cử đi học một khóa về nấu ăn để có thêm nhiều kiến thức và kinh nghiệm bếp núc hơn. Hơn nữa chị đã đạt được danh hiệu “Quả táo vàng” dành cho những đầu bếp giỏi. Từ đó chị được bổ nhiệm lên bếp chính, trực tiếp nấu những bữa ăn cho các cụ. Vốn nấu ăn đã khó, mà nấu ăn cho người cao tuổi lại càng khó hơn. Mỗi cụ một sở thích, mỗi cụ lại mang trong mình những bệnh lý khác nhau. Có cụ phải kiêng cái này, cụ không ăn được ăn cái kia. Trước đây khi còn làm phụ bếp, chị cũng học hỏi được nhiều kinh nghiệm từ bếp chính. Nhưng đến khi trực tiếp làm chị mới thấy khó khăn. Chị lên mạng tìm hiểu những thực phẩm, cách chế biến những món ăn phù hợp cho người cao tuổi. Ngày nào cũng thế, chị đều đặn lên hỏi các cụ xem “Hôm nay cơm có cứng không? Canh có mặn không? Thức ăn có hợp khẩu vị không?” Nếu chưa vừa thì chị sẽ điều chỉnh qua mỗi bữa ăn. Từ đó chị dần dần có thêm nhiều kinh nghiệm bếp núc.

Kỷ niệm 5 năm thành lập Diên Hồng

Chị Huyền chia sẻ: “Chị đến với Dưỡng lão Diên Hồng có lẽ là do cái duyên, Diên Hồng mang đến cho chị cảm giác thân quen. Nó như một xã hội thu nhỏ, nhưng xã hội này lại rất yên bình, không ồn ào, tấp nập, khiến cho con người ta cứ muốn ở lại mãi. Công việc chị đang làm cũng vậy, nó không đơn thuần là một công việc để nhận lương, mà mỗi ngày trôi qua, chị đều cố gắng làm bằng cả tấm lòng. Mẹ chị cũng từng dặn dò làm gì cũng phải từ cái tâm, nấu ăn cũng thế, chăm chút từng món ăn như chăm chút cho đứa con tinh thần của mình. Mỗi bữa ăn hoàn hảo không chỉ là ăn no mà đó còn là trải nghiệm, là thưởng thức”.

Khi nhắc đến chị, cả nhân viên và người cao tuổi đều tấm tắc khen. Chị hay biến tấu thành những món tươi mới, giúp mọi người ngon miệng hơn sau những giờ làm việc mệt nhọc.

Có thể so với rất nhiều người, chị không nấu nướng giỏi, nhưng chị là đầu bếp của bản thân chị, của người cao tuổi và của chúng tôi. Đôi lúc, cuộc đời bạn có thể nhạt nhẽo, nhưng bạn có thể thêm “muối, đường,..” hay bất cứ gia vị nào bạn cho là cần thiết để có được những “món ăn hợp khẩu vị” của bạn, và mang lại niềm vui cho những người xung quanh bạn.

Xem thêm

Diên Hồng “đánh liều” gửi công văn tới Cục Hàng không Việt Nam để xin máy bay “bỏ quên”

Hôm trước Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng vừa gửi công văn tới Cục Hàng không đề nghị đổi 3 suất trong viện dưỡng lão, với thời gian 1 năm để đổi lấy chiếc máy bay Boeing 727 bỏ hoang 12 năm tại sân bay nội bài.

Bản công văn gửi Cục Hàng không của Dưỡng lão Diên Hồng

“Nhiều người cao tuổi đang sống tại Trung tâm chúng tôi luôn ao ước được một lần trải nghiệm ngồi trên máy bay, trong khi hiện tại sức khỏe không cho phép để di chuyển bằng máy bay thực sự. Trong lúc đang tìm cách để hiện thực hoá ước mơ của các cụ, chúng tôi biết rằng hiện sân bay Nội Bài đang giữ 1 chiếc máy bay Boeing 727 của hãng hàng không Campuchia bị bỏ quên 12 năm. Chính vì vậy, chúng tôi liều gửi công văn này đề nghị Cục Hàng không Việt Nam cho Trung tâm xin chiếc máy bay này, không chỉ phục vụ cho các cụ đang sống tại trung tâm mà những người cao tuổi khác có mong muốn tương tự”.

Các cụ hào hứng nói chuyện về chiếc máy bay

Hôm đó, khi kể cho các cụ nghe, các cụ hào hứng lắm. Cả buổi chỉ thấy các cụ ngồi bàn luận về máy bay. Có cụ thì vui sướng, ước được một lần đi máy bay, có cụ thì ngờ vực không dám tin. Một cụ ông hỏi: “Các con đã được đi máy bay chưa? Cảm giác thế nào? Có sợ không?” Cụ bà khác thì bảo: “Lúc xem ti vi, bà thấy người ta đi máy bay nhìn thích lắm, mà chưa được đi bao giờ cả?”. Một số cụ khác thì bán tín bán nghi: “Làm gì có chuyện đấy được? Làm sao mà xin được máy bay? Xin về thì để ở đâu?”

Các cụ đang bàn luận xem làm sao để mang được máy bay về Diên Hồng

Nói đến máy bay bà Hồng ra chiều tiếc nuối: “Ngày xưa bà cũng đi công tác nhiều nơi lắm, bà làm đối ngoại mà. Bà cũng đi khắp cả miền Nam rồi nhưng hồi ấy không có điều kiện nên toàn đi ô tô thôi. Bà không bị say xe bao giờ luôn. Thấy mọi người kể đi máy bay thích lắm nên bà cũng muốn được đi, chỉ là không có tiền. Nếu giờ mà được ngồi trên máy bay thì bà biết ơn trung tâm lắm”. Bà Hiền cũng ngậm ngùi kể lại: “Nhà ở Hà Nội, có đi đâu xa bao giờ đâu mà đòi đi máy bay. Nghe thì cũng thích đấy nhưng mà chả dám “hao mỡ – mơ hão” vì giờ yếu rồi mà cũng chẳng biết đi đâu nữa mà đi máy bay”. Còn bà Liên: “Bà có cháu ở Nhật 6 năm rồi đấy. Nó từng rủ bà bay sang thăm nó nhưng mà bà nói thật, bà bị say ô tô lắm, bà chẳng dám đi máy bay đâu”. Thế là cái “thương vụ” máy bay ấy cứ tự nhiên mà đi vào từng bữa ăn, từng giấc ngủ của các cụ. Hễ khi nào rảnh các cụ lại đem máy bay ấy ra tám chuyện hăng say lắm.

Hôm nào bà cháu mình cùng làm 1 chuyến máy bay đi du lịch nhé

Sáng nay Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội đã liên hệ với Dưỡng lão Diên Hồng bày tỏ quan điểm sẽ ủng hộ và hỗ trợ vận chuyển máy bay về Diên Hồng. Khi biết tin các bạn điều dưỡng vội khoe với các cụ luôn. Các cụ ra chiều hào hứng lắm, “Bà ơi, thế là máy bay sắp về Diên Hồng rồi à? Sắp được đi máy bay rồi đấy ông ơi? Tôi sẽ chụp thật nhiều ảnh đẹp để khoe với các con, các cháu”. Còn Bà Liên với bà Hiền thì vội vàng ăn xong bữa sáng, rồi xuống bảo: “Cô ơi, hôm qua cô hỏi bà ấy có muốn đi máy bay không, thì bà ấy còn không tin nên không dám đi. Hôm nay nghe tin như thế, mừng quá cô ạ, cô cho bà ấy đi máy bay cùng nha cô?”

Hiện tại, hầu hết người cao tuổi trong viện dưỡng lão đều là những người đã cống hiến, dành trọn thanh xuân của mình cho đất nước, bỏ lại sau lưng những đam mê của tuổi trẻ. Hầu như các cụ đều đã yếu, răng đã rụng, mắt đã mờ, nhưng vẫn ao ước được một lần đi máy bay. Hy vọng ước mơ ấy của các cụ được thành hiện thực. Một ngày nào đấy, các cụ được cầm trên tay tấm vé, được ra vào cửa check in, bước lên khoang máy bay cùng với sự hướng dẫn của những cô tiếp viên xinh đẹp. Để không phải thực hiện ước mơ bằng cách cắt những miếng bìa carton, hay trang trí một chiếc ô tô nào nữa.

Xem thêm

Diên Hồng 5 năm 1 chặng đường

Tháng 9 vừa qua, Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng hân hoan chào mừng lễ kỷ niệm 5 năm thành lập trong không khí đầm ấm. Thành công của Diên Hồng là sự tăng trưởng đều đặn qua các năm và đã xây dựng được một cộng đồng người già hạnh phúc để người cao tuổi trong trung tâm có một tuổi già an toàn và đầy sinh động.

Cán bộ nhân viên cơ sở 1

Được thành lập từ ngày 21/09/2014, đến nay Diên Hồng đã có 2 cơ sở, với hơn 150 người cao tuổi và 60 cán bộ nhân viên. Sau từng ấy năm, Diên Hồng đã thực sự là “Ngôi nhà chung” không chỉ của nhân viên, mà còn của tất cả người cao tuổi. Sau từng ấy năm, Diên Hồng đã trở thành một viên dưỡng lão có tiếng tại Hà Nội và đã khiến cho mọi người xóa đi những nghi ngờ, định kiến và có nhiều thiện cảm hơn về viện dưỡng lão.

Cán bộ nhân viên cơ sở 2

Vào ngày 20/09 tại nhà hàng 267 Quang Trung, Diên Hồng đã long trọng tổ chức buổi lễ kỷ niệm 5 năm ngày thành lập công ty.

Buổi lễ là sự gặp gỡ và tri ân của Ban lãnh đạo công ty đến các đơn vị đối tác, và toàn thể đội ngũ nhân viên Diên Hồng. Mở đầu buổi lễ kỷ niệm, Ban lãnh đạo công ty đã hát tặng bài “Cám ơn cuộc đời” và đó cũng thay cho lời tri ân, cảm ơn đến toàn thể nhân viên công ty, đã luôn đồng hành cùng Diên Hồng.

Lãnh đạo công ty chụp ảnh lưu niệm cùng khách mời

Trong buổi lễ kỷ niệm, Bà Trần lan Phương – Chủ tịch Hội đồng quản trị và Ông Đỗ Trần Hồ Thắng – Tổng giám đốc công ty đã cùng các thành viên trong đại gia đình Diên Hồng nhìn lại những dấu ấn, mốc son trong chặng đường 5 năm đã qua. Và tổng kết lại quá trình hoạt động của công ty, dù cho bao nhiêu khó khăn, thử thách nhưng chúng ta cũng đều vượt qua.

Chương trình kỷ niệm 5 năm thành lập Diên Hồng, diễn ra trong thời gian không dài nhưng đầy ý nghĩa và ngập tràn cảm xúc hân hoan. Mỗi chặng đường, mỗi mốc son đều ghi dấu sự đóng góp thầm lặng và không mệt mỏi của toàn thể nhân viên Diên Hồng. Đặc biệt là sự tận tụy và trung thành của những cán bộ nhân viên, đã gắn bó với Diên Hồng từ những ngày đầu mới thành lập.

Chương trình là sự đan xen hài hòa giữa lễ vinh danh, tri ân và các tiết mục văn nghệ được dàn dựng công phu, cùng các gameshow giải trí thú vị, hấp dẫn. Kết thúc chương trình là phần bốc thăm may mắn, mang đến cho toàn thể nhân viên có mặt tại buổi lễ nhiều hồi hộp, bất ngờ.

Buổi lễ mừng sinh nhật công ty kết thúc thành công tốt đẹp, và đã lưu lại trong lòng mỗi người những cảm xúc riêng về một Diên Hồng đang trở mình thay đổi từng ngày sau một chặng đường dài đầy thử thách.
5 năm, không đơn thuần là một con số, đó còn là cả một sự nỗ lực không ngừng của toàn thể nhân viên cũng như Ban lãnh đạo với mong muốn xây dựng một Diên Hồng hưng thịnh, phát triển, là viện dưỡng lão hàng đầu Việt Nam.

Xem thêm

Tết Trung Thu trong viện dưỡng lão

Mùa thu mang đến cho con người ta thật nhiều cung bậc cảm xúc, là ngày tựu trường ta bỡ ngỡ bước vào năm học mới, là ngày Trung Thu gia đình sum họp, đoàn viên. Trung Thu là dịp mà ta bỏ lại sau lưng cái nhộn nhịp, vồn vã và cuồng quay của công việc để cùng ngồi lại với nhau, tề tựu bên mâm cỗ đầy dưới ánh trăng vàng, nhấp một ngụm trà và ôn lại đôi ba câu chuyện cũ. Cùng hòa mình vào không khí tưng bừng đó, các bạn điều dưỡng và các cụ ở Diên Hồng cũng đã quây quần bên nhau đón một mùa Trung Thu thật ấm cúng và hạnh phúc.

Các cụ cùng điều dưỡng làm đèn lồng, đèn ông sao

Người ta thường nói Trung Thu là Tết dành riêng cho thiếu nhi, cho các bạn nhỏ nhưng với người cao tuổi thì cũng hào hứng không kém. Từ những ngày trước Trung Thu các bạn điều dưỡng đã chuẩn bị rất nhiều vật dụng để trang trí. Nhìn các cụ tỉ mẩn, cẩn thận dán từng tờ giấy trên đèn ông sao, buộc từng cái dây treo đèn lồng mà lòng bồi hồi nhớ về ngày thơ bé. Bà Hà bảo: “Ngày nay hiện đại hóa hết rồi, cái gì cũng công nghệ không như ngày xưa, lên đồi tìm tre, trưa về lại rủ nhau ngồi vót, rồi xé từng tờ giấy báo cũ kỹ nhiều màu sắc để dán rồi làm đèn ông sao”. Bây giờ chúng ta có vô vàn lý do cho sự bận rộn của mình, mà nỗi lo canh cánh về cơm áo gạo tiền lại chẳng chừa bất cứ một ai. Ngày ngày sớm tinh mơ đã ra khỏi nhà, tối mịt mới trở về bên mâm cơm thì làm gì còn thời gian để về cái ngày đó. Để rồi trong ký ức của mỗi người, vẫn còn đâu đó tuổi thơ đầy dữ dội, một thời mà ta nhớ mãi không quên, để sau này ta vẫn còn nhắc mãi về nó.

Được biết hôm nay Diên Hồng tổ chức Trung Thu, nên các cụ dậy từ rất sớm, rồi chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất, chải tóc gọn gàng. Rồi cùng nhau bàn luận xem hôm nay có những gì, nghe chiều các cụ hào hứng lắm. Các bạn điều dưỡng chuẩn bị một cái bàn thật to, rồi bày biện mâm ngũ quả đầy màu sắc, đầy những hình thù đáng yêu nào là chú chó trắng, chú thỏ con, nào là con ếch, con cua. Các cụ ai nhìn thấy cũng phải lên ngắm nghía rồi xuýt xoa khen ngợi. Bà Hiền còn trêu: “Các cháu điều dưỡng nhà mình khéo tay quá, lát cho bà mấy con này để về bà ngắm với nhé”.


Các cụ cùng trả lời những câu đố vui

Hôm đó các cụ còn chơi trò đố vui có thưởng, các cụ Diên Hồng câu hỏi nào cũng biết, câu nào cũng trả lời được. Đáng yêu nhất là bà Mẫn, tay chỉ vào những phần quà rồi bà bảo: “Đưa cho bà cái kia trước rồi bà mới trả lời được không”, bà đáng yêu thế thì làm sao chúng cháu nỡ không đưa cho bà nhỉ.

 Rồi đâu đó những bài hát vang lên rộn rã:

“Tết Trung Thu rước đèn đi chơi 
Em rước đèn đi khắp phố phường 
Lòng vui sướng với đèn trong tay 
Em múa ca trong ánh trăng rằm” khiến cho tâm hồn con người ta cũng trôi đi theo từng điệu nhạc, mỗi người một cảm xúc. Bà Liên đôi mắt rớm lệ, nghẹn ngào: “Bà xúc động quá, đây là lần đầu tiên bà được đón Trung Thu vui vẻ và ấm áp thế này. Tuy không được cùng con, cùng cháu nhưng ở nơi đây lại có những người bạn già cùng ăn, cùng ngủ cùng sống như một ngôi nhà”. Sau bao nhiêu năm vất vả, bon chen xuôi ngược với cuộc đời, bây giờ các cụ mới có thể thảnh thơi, tận hưởng một tuổi già an nhiên, yên bình.

Mỗi độ lễ tết, người thì hân hoan vui sướng, người thì man mác mang tâm sự. Vì thế Diên Hồng vẫn luôn cố gắng chia sẻ giúp các cụ được vui vẻ, xóa đi những muộn phiền, cô đơn. Để mỗi dịp lễ tết qua đi trong tâm trí của các cụ sẽ là những khoảnh khắc, kỷ niệm thật tuyệt vời.

Xem thêm

Diên Hồng – Người mẹ đỡ đầu giấc mơ tôi

Giống như cái tuổi của tôi, ai cũng nói tôi là khó gần và cực kì khó tính. Được sinh ra là cô em út trong gia đình có 3 chị em, tôi thực cũng được coi là “con gái cưng của mẹ”, và ngay giây phút này tôi cũng là người em trong mái nhà Diên Hồng. Không biết là do duyên trời sắp đặt hay số phận đẩy đưa mà khiến cho 1 cô sinh viên mới ra trường luôn mang trong mình suy nghĩ bỏ nghề như tôi lại chọn nơi đây là nơi bắt đầu, và chọn những người cao tuổi là tình yêu và động lực.

Khi chuyến xe chở tôi đi phỏng vấn ngày hôm ấy đột nhiên không chạy nữa, tôi đã nghĩ rằng nghề không chọn mình, thế nhưng chị Hảo – Quản lí nhân sự đã cho tôi 1 cơ hội đặc biệt để tôi được đặt chân đến đây. Được theo nghề tôi đã chọn và được học những bài học đầu tiên trong cuộc đời của 1 người đang trưởng thành. Thôi chắc cũng là do duyên số.

Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đấy. Công việc mang tính chất đặc trưng thực sự khiến tôi cảm thấy khó khăn. Mặc dù tôi đã thử tưởng tượng ra việc phải làm quen với phân và nước tiểu nhưng thực tế thì kinh khủng hơn nhiều. Tôi biết rằng con người không bao giờ được lãng phí thời gian để phàn nàn về quá khứ và những thay đổi của môi trường bởi vì thay đổi chính là bản chất của cuộc sống. Vì vậy mà tôi học cách làm quen dưới sự giúp đỡ, chỉ bảo tận tình của các anh các chị điều dưỡng ở đây. Chưa bao giờ tôi từng nghĩ đến ở nơi mang tên viện dưỡng lão – 1 cái tên nghe đã thấy già nua này lại toàn những con người tươi trẻ nhiệt huyết đến vậy. Và tôi cũng chẳng thể học được chữ “ngờ” khi mà nơi đây lại có những người dành cả thanh xuân để chăm sóc và yêu thương những người không cùng huyết thống với mình. Từng ngày từng giờ, nỗi khó hiểu trong lòng tôi ngày 1 vơi đi, khi tôi được tiếp xúc với công việc với đội ngũ điều dưỡng viên tràn trề năng lượng kia, với 1 môi trường làm việc vui vẻ và đặc biệt là những người cao tuổi – những người mà chúng tôi thường gọi với cái tên yêu thương là “các cụ”.

Mỗi người đều có những tình yêu riêng đối với các cụ và những cách thể hiện ấy chẳng ai giống ai. Nhưng đối với tôi, các cụ như là ông là bà, yêu thương các cụ là cách duy nhất để tôi có được thứ tình cảm ông – cháu, bà- cháu, thứ tình cảm thiêng liêng dường như ai cũng có còn tôi thì không. Khi mà bắt đầu biết nhận thức, tôi nhận ra sinh nhật mình trùng với ngày giỗ của bà ngoại. Và đến khi tôi 21 tuổi, bắt đầu trưởng thành tôi cũng nhận ra cách duy nhất để tôi nhớ mặt tất cả ông bà nội ngoại của tôi là nhìn lên những tấm ảnh thờ. Có thể tình yêu của mọi người xuất phát từ tình thương, nhưng với tôi nó là cả 1 thời ao ước, ao ước được ông bà chiều chuộng, yêu thương và hơn tất cả tôi ước có thể nhớ lại những nụ cười rạng rỡ của ông bà mình. Và thật may mắn khi tôi đã chọn Diên Hồng là nơi khởi đầu của sự nghiệp, nơi mà hàng ngày tôi có thể nhìn thấy nụ cười của những người cao tuổi, nơi mà tôi có thể hình dung ra ánh mắt trìu mến của ông bà tôi nhìn tôi. Và là nơi tôi dành trọn cả lòng mình để chăm sóc những người chẳng hề quen biết, bỏ qua mọi thứ mọi khó khăn vất vả, mọi ganh ghét cuộc đời chỉ để yêu thương các cụ thôi. Nghe có vẻ vô lí quá phải không? Nhưng phải sống ở đây thì người ta mới hiểu những điều vô lí này hoàn toàn xảy ra và hoàn toàn có thật.

Tôi sẽ không nhắc đến tương lai, vì nó luôn luôn đến đủ sớm. Tôi cũng sẽ không biết tôi gắn bó với ngôi nhà Diên Hồng này đến khi nào, nhưng chỉ biết hiện tại tôi hài lòng khi ở đây và tôi yêu thương mọi người ở nơi đây. Nếu được chọn lựa thêm lần nữa tôi vẫn sẽ dành riêng 1 phần kí ức để chở đầy nỗi nhớ Diên Hồng -người mẹ đỡ đầu giấc mơ tôi.

Xem thêm

Mừng Diên Hồng 5 tuổi

Mùa thu vàng rực rỡ

Đã đến Diên Hồng rồi

Các cụ vui phơi phới

Các cháu điều dưỡng xinh

Lại chăm sóc tận tình

Yêu thương như nhà mình

Chẳng nề hà vất vả

Sáng tinh mơ thay tã

Ho hắng lúc nửa đêm

Ngày mỗi ngày yêu thêm

Diên Hồng như mái ấm

Làm việc bằng cái tâm

Hết lòng vì các cụ

Đã 5 năm phụng sự

Gây dựng bao phúc đức

Lửa Diên Hồng cháy rực

Từ trên đám tro tàn

Lại bừng lên nguồn sáng

Soi rọi tuổi già băm

Diên Hồng nay lên 5

Xin chúc càng phát triển

Giúp các cụ “tuổi tiên”

Ngày ngày được vui sống

Chúc Diên Hồng mở rộng

Khắp đất nước Việt Nam

Người già ở mọi đàng

Dễ dàng được tiếp cận

Các con cháu có bận

Vẫn công tác an tâm

Chúc Diên Hồng vươn tầm

Ra năm châu thế giới

Luôn phát triển tấn tới

Rạng rỡ nước Việt Nam

Xem thêm

Vè Diên Hồng

Nghe vẻ vè ve

Bài vè Diên Hồng

Không hay lông bông

Luôn là Sếp Thắng

Không hay la mắng

Chính là Sếp Nga.

Không hay la cà

Là chị Ngân đó

Nhỏ mà có võ

Là chị Hảo Lơ.

Ca hát văn thơ

Chăm sóc các cụ

Tận tình phục vụ

Là điều dưỡng viên.

Hay cười thường xuyên

Tính tình vui vẻ

Đội ngũ rất trẻ

Các chị Lễ tân.

 Tỉ mẩn ân cần

Nấu các món ngon

Không chạy lon ton

Là anh chị Bếp.

Tác phong nề nếp

Quy trình quy định

Kiểm soát chất lượng

Là ISO đó.

Không ngại việc khó

Là chị Lan Anh

Chốt sales rất nhanh

Trăm năm mươi cụ.

Các cô tạp vụ

Làm việc hết mình

Hỗ trợ nhiệt tình

Luôn cười sảng khoái.

Các cụ thoải mái

Trẻ mãi không già

Hăng say hát ca

Mừng sinh nhật lớn.

Diên Hồng năm tuổi

Theo đuổi mục tiêu

Phổ cập dưỡng lão

Trên khắp Việt Nam.

Đồng nghiệp các ban

Gắn bó đoàn kết

Cùng nhau sắp xếp

Phát triền bền lâu

Tình nghĩa thêm sâu

Nhà nhà tin tưởng.

Cầm Thị Huyền – Bài dự thi “Tuổi trẻ của Diên Hồng là thanh xuân của chúng ta”

Xem thêm

Mừng sinh nhật Diên Hồng

Chúc mừng sinh nhật Diên Hồng ta

Có mấy vần thơ đọc gọi là

Mừng cho Diên Hồng thêm tuổi mới

Vạn sự thành công, vạn an khang.

Khách khứa tiền tài luôn tấp nập

Uy tín vang xa khắp nước nhà

Nam bắc xa gần đều nức tiếng.

Chăm sóc tận tình khách vô biên

Chặng đường đi tới 5 tuổi đó

Niềm tin vững bước cùng tháng năm.

Hôm nay sinh nhật Diên Hồng ta

Chúc luôn thịnh vượng, khách chật nhà

Chúc sang tuổi mới nhiều thuận lợi

May mắn, thành công lẫn tiếng xa.

Công ty đồng lòng, đâu ngại khổ

Ti tỉ việc khó, đáng kể chi

Cổ động phong trào cùng nhau bước

Phần mình công bạn gắng tiến lên.

Chúc Diên Hồng ngày thêm phát đạt

Mừng thêm tuổi mới, sự an nhàn

Sinh lộc sinh tài, sinh phú quý

Nhật hạ nắng chào, thử thách ta.

Cao Ánh Vân – Bài dự thi “Tuổi trẻ Diên Hồng là thanh xuân của chúng ta”

Xem thêm

Diên Hồng trong tôi

Tôi tìm em giữa trời thu Hà Nội

Những con đường chen chúc hối hả qua

Ánh nắng xanh chiếu rọi vào nơi ấy

Diên Hồng ơi nồng ấm lắm lòng người.

Tôi bắt gặp hai nội tôi ở đó

Có phải chăng tôi cũng đã mơ hồ

Ông quên tên tôi là đứa cháu nhỏ

Yếu ớt ăn, yếu ớt cả nói cười.

Bên kia bà e dè không dứt khoát

Chẳng lẽ ngồi nghe đến tận sáng mai

Vâng không sao cháu xin bà cứ mặc

Bà kể đi, bà cứ kể đi bà.

Viện dưỡng lão chẳng phải nơi đáng sợ

Lá tươi xanh ắt có lá ngả vàng

Nơi yêu thương được nâng thêm phần ngọt

Trái tim này gắng ngăn giọt lệ rơi.

Tôi chắc chắn mình không hề hối hận

Một con đường trăn trở khúc tương lai

Mộng áo trắng cho tôi nhiều chọn lựa

Chạm em rồi tay muốn gỡ lại thôi.

Diên Hồng cho tôi niềm tin thức dậy

Trái tim hồng luôn thấy ánh bình minh

Thành phố hôm nay tươi đẹp lung linh

Trong ánh mắt thắm tình bao bè bạn.

Dẫu mai này đi bất cứ nơi đâu

Diên Hồng luôn hiện hữu chẳng chia lìa

Ấm áp yêu thương trái tim điều dưỡng

Tay trong tay tha thiết mối tình đầu.

Nguyễn Thị Thu Hà – Bài dự thi “Tuổi trẻ Diên Hồng là thanh xuân của chúng ta”

Xem thêm

Có một thanh xuân mang tên Diên Hồng

“60 chưa phải là già
60 là tuổi mới qua dậy thì
65 hết tuổi thiếu nhi
70 là tuổi mới đi vào đời
75 là tuổi ăn chơi
80 là tuổi yêu người, yêu hoa”

Những câu thơ đó tôi đã từng nghe rất nhiều đâu đó, nhưng chưa bao giờ hiểu hết ý nghĩa. Ngay tại Diên Hồng thân yêu lúc này, các cụ đang cùng đọc cho nhau nghe và cười đùa vui vẻ, chẳng ai còn thấy mình đang ở cái tuổi xế chiều. Khoảnh khắc đó khiến lòng tôi lắng xuống và dường như đã ngộ ra ý nghĩa sâu thẳm trong các câu thơ mà mình vẫn thường nghe.

Cùng các cụ chụp những bộ ảnh trở về thuở cắp sách đến trường

Người ta nói “Đời người 2 lần trẻ con” thực chẳng sai. Có sống, gắn bó với các cụ bấy lâu mới thấy thật thấm câu nói đó. Các cụ ở Diên Hồng người ở đây vài ba năm, người vài tháng nhưng sự thật thì ai cũng có một quá khứ hào hùng, một ngày xưa oanh liệt. Qua những lời tâm sự của các cụ hằng ngày, qua những lời kể, lời nói chuyện của con cháu mỗi khi tới thăm mà chúng tôi hiểu được. Cụ ông móm mém, tay run ngồi cạnh tôi đây cũng một thời đánh Đông dẹp Bắc. Cụ bà, cụ ông đang lẫn lộn, chân không đi lại được kia cũng một thời là ông nọ bà kia. Điều đó khiến tôi ngưỡng mộ, trân trọng và yêu quý vô cùng. Nhưng thời gian tàn khốc đã biến người hùng một thời, chiến sĩ quả cảm chưa từng khuất phục trước bất kỳ tên giặc xâm lăng nào trở thành 1 “đứa trẻ” đúng nghĩa. Khi mà từ việc nhỏ nhất như tự xúc ăn, tự đi vệ sinh, tự uống nước họ cũng không làm được, cũng cần tới bàn tay của các điều dưỡng chúng tôi. Dẫu biết đó là quy luật của tạo hóa mà trong lòng vẫn gợn buồn man mác. Và vì vậy nên đôi bàn tay chăm sóc của chúng tôi – những điều dưỡng viên tận tâm, nhiệt tình và trách nhiệm, những con người làm công việc chăm sóc người già bằng cả trái tim và tuổi trẻ mới cần thiết đến mức nào.

Hướng dẫn các cụ những bài thể dục thật vui nhộn

Sau gần 5 năm gắn bó, cùng ăn, cùng chơi, cùng vui cùng buồn với các cụ có cảm giác nào, có cảm xúc nào mà tôi chưa từng trải qua. Tất cả đều in sâu trong tâm trí, như một phần của tuổi trẻ, để mỗi khi có cơ hội là nhớ lại, là lại kể cho nhau nghe. 

Đau đớn nhất là cảm giác bất lực khi chứng kiến một cụ bà, người mà tôi yêu mến, quý trọng ra đi theo Lệnh của Diêm vương vì tuổi cao sức yếu. Cũng biết Sinh, Ly, Tử, Biệt là quy luật bất biến của tạo hoá, nhưng sao tôi vẫn thấy đau xót như mất đi chính người thân của mình vậy.

Cảm giác phấn khích đến tột cùng khi chăm sóc cho một cụ bà từ khi ăn sonde, nằm liệt và tiến bộ từng ngày từng ngày, sau đó cụ đi lại được, ăn được cơm, sống khoẻ sống tốt như có 1 phép màu vô hình nào đó. Đó cũng là câu chuyện chúng tôi truyền tai nhau và còn nhắc mãi tới về sau. Nhiều người vẫn hay hỏi trong cuộc sống này có cái gọi là “phép màu” không? Với tôi “phép màu” chính là sự cố gắng không ngừng nghỉ, không mệt mỏi, là niềm tin về điều tốt đẹp mà cả chúng tôi và bản thân của cụ tạo ra. Và tất cả được đền đáp bằng 1 thân thể khoẻ mạnh, tự đi lại được, tự ăn tự uống, tự làm điều mình thích. 

Cùng đi dạo và chụp ảnh tự sướng với các cụ nào

Thật tuyệt vời phải không ạ.

Công việc tại Diên Hồng với đầy cảm xúc khác nhau đã khiến cho cuộc sống của tôi thêm ý nghĩa. Đó là cảm xúc bất ngờ, hoan hỷ khi nghe 1 cụ báo tin cháu đích tôn của cụ đã đỗ vào 1 trường đại học danh tiếng. Đó còn là cảm xúc bị trùng xuống khi nghe 1 cụ buồn bã tâm sự là cụ nhớ con, nhớ cháu, tuần này con cụ bận quá không vào thăm cụ đc. Đôi khi là cảm xúc vừa hân hoan, vừa lo lắng khi có đôi cụ sống cô đơn bấy lâu nay, giờ trót dành tình cảm cho nhau rồi cũng có ghen tuông, hờn giận.

Thanh xuân của các bạn là gì? Còn thanh xuân của tôi gói gọn trong tiếng “Ông ơi, ông à. Bà ơi, bà ạ. . .”.  Và việc ở bên chăm sóc các cụ Diên Hồng ở cái tuổi xế chiều chính là 1 phần thanh xuân mà tôi muốn có, muốn gắn bó và lưu giữ. 

Vũ Thị Huệ – Bài dự thi “Tuổi trẻ Diên Hồng là thanh xuân của chúng ta”

Xem thêm