Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Diên Hồng – Người mẹ đỡ đầu giấc mơ tôi

Giống như cái tuổi của tôi, ai cũng nói tôi là khó gần và cực kì khó tính. Được sinh ra là cô em út trong gia đình có 3 chị em, tôi thực cũng được coi là “con gái cưng của mẹ”, và ngay giây phút này tôi cũng là người em trong mái nhà Diên Hồng. Không biết là do duyên trời sắp đặt hay số phận đẩy đưa mà khiến cho 1 cô sinh viên mới ra trường luôn mang trong mình suy nghĩ bỏ nghề như tôi lại chọn nơi đây là nơi bắt đầu, và chọn những người cao tuổi là tình yêu và động lực.

Khi chuyến xe chở tôi đi phỏng vấn ngày hôm ấy đột nhiên không chạy nữa, tôi đã nghĩ rằng nghề không chọn mình, thế nhưng chị Hảo – Quản lí nhân sự đã cho tôi 1 cơ hội đặc biệt để tôi được đặt chân đến đây. Được theo nghề tôi đã chọn và được học những bài học đầu tiên trong cuộc đời của 1 người đang trưởng thành. Thôi chắc cũng là do duyên số.

Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đấy. Công việc mang tính chất đặc trưng thực sự khiến tôi cảm thấy khó khăn. Mặc dù tôi đã thử tưởng tượng ra việc phải làm quen với phân và nước tiểu nhưng thực tế thì kinh khủng hơn nhiều. Tôi biết rằng con người không bao giờ được lãng phí thời gian để phàn nàn về quá khứ và những thay đổi của môi trường bởi vì thay đổi chính là bản chất của cuộc sống. Vì vậy mà tôi học cách làm quen dưới sự giúp đỡ, chỉ bảo tận tình của các anh các chị điều dưỡng ở đây. Chưa bao giờ tôi từng nghĩ đến ở nơi mang tên viện dưỡng lão – 1 cái tên nghe đã thấy già nua này lại toàn những con người tươi trẻ nhiệt huyết đến vậy. Và tôi cũng chẳng thể học được chữ “ngờ” khi mà nơi đây lại có những người dành cả thanh xuân để chăm sóc và yêu thương những người không cùng huyết thống với mình. Từng ngày từng giờ, nỗi khó hiểu trong lòng tôi ngày 1 vơi đi, khi tôi được tiếp xúc với công việc với đội ngũ điều dưỡng viên tràn trề năng lượng kia, với 1 môi trường làm việc vui vẻ và đặc biệt là những người cao tuổi – những người mà chúng tôi thường gọi với cái tên yêu thương là “các cụ”.

Mỗi người đều có những tình yêu riêng đối với các cụ và những cách thể hiện ấy chẳng ai giống ai. Nhưng đối với tôi, các cụ như là ông là bà, yêu thương các cụ là cách duy nhất để tôi có được thứ tình cảm ông – cháu, bà- cháu, thứ tình cảm thiêng liêng dường như ai cũng có còn tôi thì không. Khi mà bắt đầu biết nhận thức, tôi nhận ra sinh nhật mình trùng với ngày giỗ của bà ngoại. Và đến khi tôi 21 tuổi, bắt đầu trưởng thành tôi cũng nhận ra cách duy nhất để tôi nhớ mặt tất cả ông bà nội ngoại của tôi là nhìn lên những tấm ảnh thờ. Có thể tình yêu của mọi người xuất phát từ tình thương, nhưng với tôi nó là cả 1 thời ao ước, ao ước được ông bà chiều chuộng, yêu thương và hơn tất cả tôi ước có thể nhớ lại những nụ cười rạng rỡ của ông bà mình. Và thật may mắn khi tôi đã chọn Diên Hồng là nơi khởi đầu của sự nghiệp, nơi mà hàng ngày tôi có thể nhìn thấy nụ cười của những người cao tuổi, nơi mà tôi có thể hình dung ra ánh mắt trìu mến của ông bà tôi nhìn tôi. Và là nơi tôi dành trọn cả lòng mình để chăm sóc những người chẳng hề quen biết, bỏ qua mọi thứ mọi khó khăn vất vả, mọi ganh ghét cuộc đời chỉ để yêu thương các cụ thôi. Nghe có vẻ vô lí quá phải không? Nhưng phải sống ở đây thì người ta mới hiểu những điều vô lí này hoàn toàn xảy ra và hoàn toàn có thật.

Tôi sẽ không nhắc đến tương lai, vì nó luôn luôn đến đủ sớm. Tôi cũng sẽ không biết tôi gắn bó với ngôi nhà Diên Hồng này đến khi nào, nhưng chỉ biết hiện tại tôi hài lòng khi ở đây và tôi yêu thương mọi người ở nơi đây. Nếu được chọn lựa thêm lần nữa tôi vẫn sẽ dành riêng 1 phần kí ức để chở đầy nỗi nhớ Diên Hồng -người mẹ đỡ đầu giấc mơ tôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

20 − 12 =