Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 34 22 88/ 0342 86 56 86

Thuê giúp việc hay gửi người thân vào dưỡng lão

Viện dưỡng lão là một khái niệm không còn quá xa lạ ở Việt Nam. Nó được hình thành từ những giá trị thực tế của cuộc sống. Nhưng việc đưa người thân vào viện dưỡng lão vẫn còn nhận nhiều ý kiến trái chiều.

Cách đây không lâu, em đọc được một bài báo, thấy mọi người tranh luận về vấn đề nên thuê giúp việc hay gửi bố mẹ vào dưỡng lão, nên em chia sẻ lên đây cho cả nhà cùng đọc.

Bạn đọc Hồng Hà đưa ra quan điểm của mình như sau: “Nếu có điều kiện sao không thuê osin về chăm sóc cho bố mẹ? Người già tìm buồn vui với con cháu lúc gần về với tổ tiên, việc đưa bố mẹ vào dưỡng lão để khuất mắt, rồi nói là tìm niềm vui với trang lứa và có dịch vụ hoàn hảo chỉ là bao biện của những kẻ vô cảm”.

Bạn đọc Phương Nam cũng đồng tình và cho rằng: “Cha mẹ hy sinh cho ta rất nhiều, đến lúc nghỉ ngơi vui vầy bên con cháu thì lại phải rời xa đến nơi không người ruột thịt”.

Ở viện dưỡng lão người già được sống cùng với những người bạn cùng trang lứa.

Trước ý kiến trên, một độc giả đã nêu lên quan điểm của mình: “Bạn thuê nhưng người ta nhận không? Người ta nhận rồi có chăm sóc tốt không, chi phí như thế nào? Và đa phần họ chẳng có kiến thức chuyên môn y tế, sơ cấp cứu, tập luyện cho người già, chưa kể họ còn có thể bạo hành trong lúc mình đi vắng. Vậy giải pháp nào tốt hơn?”

Hay khi làm bài toán về chi phí thì: “Thuê giúp việc cũng phải 6 triệu, nếu cả ăn uống thì khoảng 9 triệu/tháng. Còn viện dưỡng lão, nếu ở tập thể thì chỉ 7-8 triệu/tháng. Mà hơn nữa nếu lỡ có sự cố gì thì còn có nhân viên cấp cứu, chứ giúp việc liệu có kỹ năng để cấp cứu không?”

Tại Diên Hồng người cao tuổi được chăm sóc và theo dõi sức khỏe hàng ngày.

Nhận định ở góc độ khách quan, độc giả Jenn.H cho rằng: “Cuộc sống lúc nào cũng phải tiến lên, có những thứ buộc phải thay đổi theo thời cuộc chứ không phải như ngày xưa cả gia đình quây quần bên lũy tre làng. Ngày nay con trẻ phải đi làm ăn xa, vậy nên không thể lúc nào cũng ở nhà để chăm sóc, trông nom bố mẹ được. Viện dưỡng lão cũng từ những nhu cầu đấy mà sinh ra, đảm bảo an toàn, thay con cái chăm lo cho người thân”.

Có cái nhìn cởi mở hơn về viện dưỡng lão bạn đọc Hoa Ân chia sẻ quan điểm và câu chuyện của chính bản thân mình:  “Quan điểm của mình là nếu bố mẹ mình thích vào nhà dưỡng lão thì mình sẵn sàng ủng hộ. Bố mẹ vui là được, người ngoài miễn can thiệp. Mình đi làm xa và bận rộn không thể lúc nào cũng ở bên chăm sóc bố mẹ được, thay vì bố mẹ ở nhà một mình thì bố mẹ mình có thể vào nhà dưỡng lão chơi, rồi cuối tuần mình lại đón bố mẹ sang nhà. Mình vẫn nhớ lời bà ngoại mình nói, bà bảo mọi người đi làm cả ngày, ở nhà không có ai, bà ở nhà một mình buồn lắm chỉ có cái tivi để xem thôi. Còn bà nội cũng ở nhà một mình và bị đột quỵ rồi nằm liệt giường. Nói chung mình không muốn điều tương tự lặp lại với bố mẹ. Bảo thuê giúp việc thì mình cũng chẳng tin tưởng vào một người không có chuyên môn y khoa như thế chăm bố mẹ mình”.

Suy cho cùng, thuê giúp việc cũng được, gửi vào dưỡng lão hay ở nhà con cái chăm cũng được, vì nó còn tùy vào hoàn cảnh của từng gia đình và mong muốn của người thân. Nhưng chắc chắn rằng là con cái, ai cũng muốn mang những điều tốt nhất cho bố mẹ của mình. Còn với các bạn, các bạn suy nghĩ thế nào?

Xem thêm

Những người đồng nghiệp đáng yêu

Tôi, một đứa nhân viên mới, chân ướt, chân ráo vừa đến Diên Hồng. Mặc dù đã làm việc nhiều nơi nhưng tôi cảm nhận được Diên Hồng thật đặc biệt, tất thảy con người ở đây đều nhiệt tình, nồng hậu và đáng yêu.

Ấn tượng của tôi bắt đầu từ ngày phỏng vấn. Trước khi đến trung tâm để phỏng vấn, tôi được bạn Cầm Huyền gửi địa chỉ cơ sở 2 bằng link bản đồ chi tiết. Lúc đến cửa tôi được chú Sơn, chú bảo vệ nhiệt tình chỉ dẫn. Sau đó được bạn Quang Đức phỏng vấn trong phòng điều hòa mát lạnh, giữa cái nắng của mùa hè mà được ngồi phòng điều hòa thì sướng thật sự. Tuy bạn ấy có hơi lầy lội, nhưng nếu tinh ý, bạn sẽ thấy những điều bạn ấy nói đều không thừa.

Phỏng vấn xong, tôi được Thanh Hải đưa đi thăm các tầng và các cụ. Có một câu nói của bạn làm tôi rất ấn tượng: “Rồi chị sẽ nảy sinh tình cảm với nơi đây”. Sau vài ngày thì học hội nhập, các bạn sẽ biết đội ngũ nhân sự hành chính dễ thương đến mức nào.

Tôi bắt đầu làm việc từ tầng 3, được gặp “cô giáo Thảo”, bởi vì chị ấy là người đầu tiên hướng dẫn tôi. Tiếp đến là chị Nguyễn Hằng “gấu trúc”, chị ấy chính là cánh tay đắc lực khi ở bất kỳ tầng nào. Bạn Nguyễn Nhung thì chất phác “từ trong ra ngoài”, còn Minh Huyền thì với vẻ ngoài xinh xắn và cũng rất nhiệt tình. Cô gái Lê Anh thì nhanh nhẹn như một chú sóc. Và cuối cùng người tôi gặp ở tầng 3 là Văn Quảng tóc xù, nói thế thôi chứ bạn ấy là soái ca trong lòng các cụ bà đấy.

Tiếp theo là tầng 1, ở đây tôi được gặp chị Nguyễn Hạnh. Chị nhiệt tình chỉ dạy cho tôi từ những điều nhỏ nhất. Kế bên là có cô Kim Quy ở phòng thể chất. Có lẽ người mà tôi ấn tượng nhiều nhất chính là cô, vì tình cờ tôi phát hiện cô có cùng ngày sinh với tôi. Cùng làm với cô là bạn Trần Hoa, chúng tôi hay gọi là bác sỹ Hoa. Bạn ấy cực kỳ ngoan và lễ phép, nhưng cũng đừng để vẻ ngoài đó đánh lừa. Cô bé ấy có thể cà khịa cả thế giới đó.

Sau đó là chị Tạ Dung, lễ tân, chị thích cây cối, thích hoa hồng. Nếu được gặp giám khảo của cuộc thi hoa khôi Diên Hồng 2020, tôi sẽ đề xuất thêm hạng mục hoa khôi thân thiện “Nature Queen”. Và tôi tin chị sẽ ẵm trọn giải đó.

Sau khoảng thời gian đầu làm việc, tôi nhận ra ở Diên Hồng có một điều thạt đáng quý, đó là tinh thần hỗ trợ lẫn nhau. Buổi chiều sau khi xong việc ở tầng 1, tôi được phân công hỗ trợ cho đồng chí Ngọc Phương tầng 2. Chú bộ đội này rất nhiệt tình và dễ mến. Sau khi đã mắc hết màn cho các cụ, bạn ấy còn tranh thủ hướng dẫn tôi một số công việc khác của tầng.

Một thời gian sau tôi làm trên tầng 5. Nhắc đến tầng 5 là nhắc đến cặp đôi Song Như. Chỉ cần 2 bạn là có thể đảm bảo công việc cả tầng một cách trôi chảy rồi. Một cụ bà ở tầng 5 đã nói nhỏ với tôi: “Bà rất hài lòng với 2 bạn này, cẩn thận, chu đáo nên ngày nào bà cũng ‘đút lót’ cho quả dưa chuột, quả cam”.

Lê Phương trên tầng 6 cũng vậy, bạn nhẹ nhàng, chu đáo, tỉ mỉ. Dù hơi ít nói nhưng tôi phải công nhận, nụ cười của Phương thật đẹp.

Cuối cùng là Sếp của tôi. Sếp tôi không hề khó tính như những vị Sếp trong truyền thuyết, là rất chan hòa, thân thiện. Sếp Phó thì hay “bao” anh chị em quà chiều hoặc tráng miệng. Còn Sếp Tổng sẽ khiến bạn ấn tượng ngay từ lần gặp đầu tiên, vì nếu may mắn bạn sẽ gặp Sếp đang loay hoay sửa ống nước, hoặc đang chỉnh điều hòa. Lần đầu của tôi cũng “may mắn” như vậy. Vô tình tôi thấy Sếp hớt hải cầm cây quạt tích điện lên cho một cụ ông, Sếp còn đau đáu lo sợ ‘không biết quạt có đủ điện để chạy hay không’.

Gần đây tôi cũng mới biết có một đôi “uyên ương”, đó là vợ chồng chú Thiệu, cô Hạnh. Nhìn cô chú đèo nhau về đi ăn “Buffet” mỗi ngày trong ánh chiều tà thật là một cảm giác khó tả.

Tôi mới vào Diên Hồng được thời gian rất ngắn thôi, nhưng Diên Hồng trong tôi là như vậy đấy. Là những đồng nghiệp vui vẻ, đáng yêu, là người Sếp gần gũi, quan tâm nhân viên. Và cuối cùng là cảm ơn vì đã cho tôi được đồng hành cùng với các bạn.

Lê Thị Ngọc Hoa – Giải ba cuộc thi viết Diên Hồng trong tôi

Xem thêm

Yêu thương cha mẹ hay giam lỏng?

Yêu thương cha mẹ, sợ cha mẹ bị té ngã nên lúc nào cũng chỉ muốn cha mẹ ngồi im 1 chỗ thì gọi là báo hiếu hay là “giam lỏng” nhỉ?

Một người đồng nghiệp của tôi là một người con có hiếu. Tôi nghĩ vậy vì mỗi lần ai đó giới thiệu một loại thuốc bổ nào tốt cho sức khoẻ, anh đều hỏi kỹ thông tin và đặt mua cho mẹ mình. Anh luôn lo lắng cho mẹ mỗi lần trái gió trở trời, cố gắng sắp xếp công việc để đưa mẹ đi viện khám. Nhưng càng để ý đến cách anh chăm sóc mẹ tôi càng băn khoăn về 2 chữ “báo hiếu”. Anh thấy những vụ người già đi đường bị té ngã là về nhà lập tức rút kinh nghiệm, anh hạn chế mẹ già đi ra ngoài hoạt động. Thậm chí đám giỗ họ hàng anh cũng nói mẹ già rồi, không cần thiết phải tham gia, để con cháu đi là được. Bất kể chuyện gì cũng chỉ 1 câu “mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe”. Anh luôn miệng chỉ trích mấy người gửi bố mẹ vào viện dưỡng lão. Thực sự tôi không hiểu nên gọi kiểu chăm sóc của anh là báo hiếu hay là “giam lỏng” nhỉ?

Hãy để tuổi già được sống với những trải nghiệm.

Sống chất lượng, sống khỏe là điều ai cũng mong muốn, kể cả với người già. Nếu chỉ vì để ý đến sức khoẻ mà bỏ qua những trải nghiệm sống thì còn ai tha thiết sống nốt quãng đời còn lại. Tôi từng đến thăm mẹ của một người bạn ở Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Đến đây tôi thấy các ông bà vui vẻ nói chuyện, ai thích chơi tam cúc thì rủ nhau thành hội bàn tròn, ai thích khiêu vũ thì khiêu vũ, ai thích đọc sách thì cứ ngồi ôm sách cả ngày. Cái chính ở đây là người ta tạo dựng một môi trường phù hợp với người già, không phải quá lo lắng đến vấn đề an toàn để mà hạn chế người già làm điều họ thích. 

Giờ vui chơi ở Diên Hồng, có cụ thì ngồi đọc sách, cụ thì chơi cờ tướng.

Bố mẹ tôi vẫn còn khá trẻ nên tôi cũng chưa nghĩ đến sau này có gửi bố mẹ vào dưỡng lão hay không nhưng tôi tin viện dưỡng lão đang phát triển mạnh là có lí do của nó. Khi chúng ta già cả mà không tự chăm sóc được bản thân thì vào viện dưỡng lão là cách tốt nhất cho ta và cho con cháu ta. Ai chê trách con cháu họ bỏ ông bà, bố mẹ họ vào nhà dưỡng lão là những người chỉ được cái to miệng nói vậy thôi. Khi họ có người già mà cần chăm sóc, họ thì không có thời gian thì sẽ biết cách nào tốt hơn thôi. Xưa kia xã hội khác, bây giờ xã hội cũng đã khác đi nhiều.

Cuộc đời con người mà, dài ngắn do số phận, còn chất lượng cuộc sống là do nỗ lực của bản thân mình thôi. Chọn một viện dưỡng lão tốt như Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng rồi sống vui vẻ theo cách mình muốn là hoàn hảo rồi.

Xem thêm

Diên Hồng – người bạn luôn đồng hành cùng tôi

Tôi đến với Diên Hồng trong một ngày đầu xuân đầy nắng và gió. Nơi mà giờ đây tôi đã quyết trao trọn tình yêu, sự gắn bó của mình. Và hơn hết niềm tin đã mách bảo tôi rằng nơi đây tôi sẽ thành công.

Nhớ ngày mới đến còn rụt rè bỡ ngỡ như một đứa trẻ trong lần đầu tiên đi học. Ấy thế mà đã thấm thoát gần được ba năm. Thời gian tuy không dài nhưng đối với tôi nó lại là khoảng thời gian đáng nhớ và đẹp đẽ nhất.

Dưới mái nhà Diên Hồng là những cụ ông, cụ bà xa lạ, không hề quen biết, nhưng cũng chính mái nhà ấy đang ươm mầm cho những yêu thương mới. Yêu thương giữa chúng tôi, những người điều dưỡng viên, và các cụ. Chúng tôi xem ông bà ở đây như chính ông bà của mình vậy. Và công việc mà chúng tôi đang làm, không chỉ là trách nhiệm mà còn là tình cảm, thứ tình cảm thiêng liêng của gia đình.

Chúng tôi luôn chăm sóc các cụ tận tâm nhiệt tình chăm lo đến từng bữa ăn giấc ngủ, mỗi khi mà trái gió trở trời là chúng tôi lo lắm, lo các cụ mệt, các cụ ốm thì thương lắm. Mỗi khi tôi nghỉ, hay về quê không được gặp các cụ, không được nghe các cụ nói là nhớ lắm chỉ mong mau chóng đi làm để được gặp các cụ thôi, tâm lúc nào cũng hướng về các cụ.

Các anh chị em nhân viên cũng vậy, tuy không cùng cha cùng mẹ, nhưng khi đã đến với Diên Hồng chúng tôi đều coi nhau như anh chị em một nhà. Cùng nhau chia sẻ từng chút đồ ăn, cùng ăn, cùng làm và cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn của cuộc sống.

Còn các anh chị sếp ở Diên Hồng thì luôn quan tâm, chăm lo đến đời sống nhân viên, thưởng phạt phân minh. Sau hơn hai năm công tác tại Diên Hồng cơ sở 1, tôi may mắn được Ban lãnh đạo lựa chọn để chuyển sang cơ sở 2 làm việc. Với tôi đó là một bước tiến mới, một cơ hội mới để tôi có thể phát triển bản thân, phát triển năng lực của mình. Lúc đầu chuyển sang môi trường mới, tôi sợ sẽ gặp nhiều khó khăn, bỡ ngỡ, nhưng con người ở Diên Hồng nơi nào cũng đều thân thiện, hoà nhã làm cho tôi thấy yêu mến nơi này biết bao.

Với mục tiêu cố gắng trở thành viện dưỡng lão lớn nhất miền Bắc và tiến ra cả nước, Diên Hồng đã và đang được mở rộng hơn rất nhiều. Với nhiều cơ sở mới khang trang sạch đẹp, đầy đủ tiện nghi để phục vụ cho nhu cầu ngày càng cao của các cụ và đem đến cho các cụ sự chăm sóc tốt nhất. Tôi đã dấn thân, đã gắn bó và trưởng thành cùng nơi này. Đến thời điểm này, tôi sẽ dõng dạc mà nói rằng Diên Hồng chính là người bạn đồng hành trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu Diên Hồng.

Xem thêm

Niềm vui của tuổi già

Tuổi già là nỗi sợ của rất nhiều người. Bởi lẽ khi nhắc đến nó người ta thường nghĩ đến sự già nua, bệnh tật, trí nhớ suy giảm, phải sống cuộc sống thụ động và phụ thuộc vào con cái trong sinh hoạt hàng ngày. Nhưng tâm lý càng sợ thì tuổi già lại đến càng nhanh, vậy tại sao ta không vui vẻ mà đón nhận nó chứ. Vì tuổi già có những niềm vui mà người trẻ không hề có được.

Niềm vui an nhàn, thảnh thơi.

Khi về già, họ sẽ không còn gánh nặng vật chất. Bởi đó cũng là lẽ tự nhiên, khi họ đã dành cả thanh xuân cống hiến cho đất nước, cho xã hội và cho gia đình. Đến bây giờ, ở độ tuổi “thất thập cổ lai hy” chẳng có niềm vui nào hơn là tự thưởng cho mình những phút giây nhàn nhã. Vui với đàn cháu nhỏ, vui với bạn bè, với cỏ cây hoa lá và với những điều mình thích.

Các cụ ở Diên Hồng vui với niềm vui bè bạn

Niềm vui hoài niệm.

Người già lạ lắm, hay thích hoài niệm về những chuyện cũ. Bởi khi đã già, họ không còn đủ sức lực để thực hiện những điều lớn lao vậy nên họ tự hào với những gì đã làm được trong quá khứ. Đó cũng là động lực để sống tốt với hiện tại, để thế hệ con cháu vững vàng tiếp bước.

Niềm vui sum vầy bên con cháu

Niềm vui lớn nhất của ông bà, cha mẹ khi tuổi xế chiều là thấy con cháu từng bước khôn lớn, trưởng thành. Là hạnh phúc khi nghe cháu nhỏ bi bô gọi ông ơi, bà ơi.

Ở Diên Hồng các ông bà còn được gặp gỡ các em bé của trường mầm non

Niềm vui của người già thời nào cũng có, nhưng với sự phát triển của xã hội người ta càng có thêm nhiều lựa chọn. Và trong thời đại 4.0 như hiện nay, người già lại thường tìm niềm vui ở những viện dưỡng lão như Diên Hồng. Vì ở đó họ được sống trong một cộng đồng người già vui vẻ, nơi có những người bạn già để bầu bạn. Họ được khỏe về thể chất, hạnh phúc về tinh thần. Rồi cuối tuần con cháu vào thăm trong sự vui vẻ.

Tuổi già là thế, vẫn còn nhiều niềm vui lắm. Vậy nên chúng ta hãy cứ sống tích cực và vui vẻ đón nhận nó như các ông bà ở dưỡng lão Diên Hồng nhé

Xem thêm

Để tiền vào viện dưỡng lão còn hơn cho con hết tiền rồi phải cậy nhờ

Tôi năm nay 55 tuổi. Chồng tôi qua đời cách đây vài năm nên tôi chuyển đến ở cùng với vợ chồng cậu con trai cho đỡ buồn. Nói là ở cùng nhưng thực ra ban ngày tôi chủ yếu ở 1 mình sau khi đưa 2 cháu đi học. Vợ chồng chúng nó đi làm từ sáng sớm, tối muộn mới về. Khu tôi ở cũng ít người già hay trung niên, chủ yếu là các cặp vợ chồng trẻ nên ban ngày chẳng có mấy ai để hàn huyên. Tôi cứ đi ra đi vào đọc báo, xem Tivi đến hết ngày thì đi đón các cháu rồi chuẩn bị sơ chế đồ ăn chờ con dâu về nấu. Ăn tối xong mỗi đứa ngồi trông cho 1 đứa con học trong phòng, tôi cũng xem Tivi 1 lúc rồi đi ngủ. Tôi nghĩ các con đi làm cả ngày mệt rồi, tối về còn lo cho con cái nữa, đâu thể dành hết tâm sức mà lo cho tôi nên cũng thông cảm. 

Tôi từng gặp một số người dành hết toàn bộ số tiền tích cóp được thời trẻ mua nhà mua xe cho các con. Khi các con cần tiền lại bán luôn ngôi nhà mảnh đất mình đang sống rồi dọn đến ở cùng các con. Lúc cơm không lành, canh không ngọt thì chẳng còn chỗ nào để đi, chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt để sống tiếp quãng đời còn lại. Chính vì vậy, tôi đã chuẩn bị cho tuổi già dù hiện tại con cái vẫn đang quan tâm, yêu thương. 

Như cặp vợ chồng già ở Diên Hồng, ông bà đã bán nhà để vào viện dưỡng lão ở.

Tôi đã bắt đầu quá trình chuẩn bị cả về tài chính lẫn tâm lý để vào viện dưỡng lão khi về già từ nhiều năm trước. Các con tôi ban đầu cứ cười tôi vì lo xa quá. Chúng bảo chúng thương mẹ chứ đâu như những người khác, muốn mẹ ở cạnh để tiện chăm sóc. Nhưng thực tế, chúng còn công ăn việc làm, còn cuộc sống riêng. Mà thế hệ chúng nó giờ khác lắm, nghỉ hưu xong có khi còn rủ nhau đi du lịch vòng quanh thế giới đâu thể lúc nào cũng kè kè bên mẹ. Chưa kể lối sống, suy nghĩ của hai thế hệ có nhiều khác biệt, ở chung với nhau dễ va chạm, mâu thuẫn. Mà những mâu thuẫn này mỗi ngày chỉ nhỏ thôi nhưng giống như bơm bóng, mỗi ngày một ít, đến lúc không chịu nổi nữa thì nổ tung. Vậy nên tôi nghĩ cha mẹ – con cái về lâu dài không nên sống cùng. 

Gần đây tôi có cùng mấy người bạn đi thăm 1 vòng các viện dưỡng lão ở Hà Nội. Tôi thấy ưng ý với Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Các cháu ở đây ngoan ngoãn, dễ thương, có quy trình chăm sóc rõ ràng lại cũng nuông chiều các cụ ở đây. Tôi thấy không có điều gì để chê cả. Một số bạn bè của tôi vẫn cứ bảo viện dưỡng lão là nơi con cái chối bỏ trách nhiệm bỏ mặc đấng sinh thành vì sự ích kỷ riêng của bản thân, rằng một mẹ nuôi được 10 con nhưng 10 con không nuôi nổi 1 mẹ. 

Cuộc sống của người già trong viện dưỡng lão Diên Hồng.

Tôi thấy viện dưỡng lão là kết quả tất yếu khi xã hội bị thúc đẩy đến quay cuồng trong quá trình công nghiệp hóa. Khi người con không thể vừa lo cho gia đình, vừa lo cho sự nghiệp, lại phải hiếu thuận với cha mẹ già. Nhiều người bảo để bố mẹ ở quê có hàng xóm láng giềng, không khí trong lành. Tôi tự hỏi để cho ông bà tự lo liệu tuổi già ở chốn thôn quê, để rồi nhỡ có chuyện không hay xảy ra cũng chẳng ai biết? Hay đưa các cụ vào một nơi làm dịch vụ có người chăm lo thay mình sẽ tốt hơn? Tôi cho rằng, viện dưỡng lão là kết quả từ lòng hiếu thuận của con cái. It nhất là vì họ không đành lòng bỏ mặc đấng sinh thành tự lo, tự diệt… chứ tuyệt nhiên không phải là “nơi chối bỏ trách nhiệm” như các bạn của tôi từng tranh luận”.Tôi từng gặp trường hợp mẹ già nằm một chỗ, con vào giúp lật người nhưng làm không đúng cách làm cụ kêu ầm ĩ vì đau. Y tá nghe tiếng chạy tới mắng té tát vì đã dặn nếu cần giúp thì phải gọi họ. Các con yêu thương cha mẹ nhưng không có chuyên môn, kỹ năng còn gây tổn thương cho các cụ hơn. Hay như có trường hợp cụ đã lẫn, nói thật lúc đó con chăm hay nhân viên y tế chăm cũng chẳng phân biệt được. Thậm chí, có khi con cháu nhìn cụ nhắm mắt lại tưởng là ngủ, nhưng hóa ra đã ngất xỉu từ lúc nào rồi…

Suy nghĩ như vậy nên tôi sớm tích trữ được một khoản tiền kha khá để dưỡng già. Tôi nói với các con rằng “số tiền này mẹ để dành để lo cho những năm tháng cuối đời của mình, không phiền đến các con”. Các con tôi cũng thành đạt nên cũng chẳng bận tâm tới túi tiền của mẹ. Và hẳn là khi tôi tự lo được cho bản thân mình, chắc chắn các con cũng sẽ thoải mái hơn nhiều.

Xem thêm

Vườn hoa Diên Hồng

Cuộc sống là một vườn hoa đầy màu sắc với đủ loại hương, giống như Diên Hồng cũng là một vườn hoa rực rỡ. Và những người điều dưỡng viên chính là những chú ong chăm chỉ, luôn cần mẫn, chắt chiu từng giọt mật ngọt cho đời.

Trong vườn hoa đó có sắc Hồng của sự quan tâm, là sẻ chia từng miếng bánh, trái cam khi mà con cháu mang vào nhưng cụ chẳng nỡ ăn một mình.

Có màu Đỏ của sự kiên định. Đó là quyết tâm phải đứng lên, phải tự đi bằng chính đôi chân của mình, rời xa chiếc xe lăn để mỗi ngày các cụ lại cố gắng luyện tập thêm một chút.

Có màu Vàng của hạnh phúc khi chiến thắng chính bản thân mình. Đó là nụ cười của cụ ông 105 tuổi trong lần đầu tiên nhận chiếc huy chương Olympic, hay là giọt nước mắt hạnh phúc của cụ bà chân tay run rẩy nhưng vẫn cố tự xúc ăn.

Có màu Xanh của hy vọng, của niềm tin. Mỗi sớm mai thức dậy, các cụ thấy mình vẫn khỏe mạnh vào ngày mai tươi đẹp hơn, để mỗi sớm mai cụ lại yêu đời hơn, ca hát nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn, và cụ tin vào những người đang chăm sóc cụ hằng ngày.

Còn có màu Trắng của sự tinh khiết, của sự lưu luyến một trái tim ngừng đập. Trái tim ấy đã kiệt sức sau nửa thế kỷ cống hiến cho đời, và sau quãng thời gian an hưởng tuổi già.

Chúng tôi, những nhân viên của Viện dưỡng lão, vẫn không ngừng làm cho vườn hoa đó thêm toả sắc hương, để mỗi bông hoa, mỗi màu hoa thêm trọn vẹn.

Nếu ai hỏi: Diên Hồng trong bạn là gì? Thì một chú ong như tôi sẽ thấy: Diên Hồng có sôi nổi của tuổi trẻ, có trầm lặng của tuổi già. Đó là ngôi nhà thứ 2 cho tôi, cho người cao tuổi, để rồi một sớm mùa thu khi gió heo may kéo về, bà Hiền, bà Lăng chỉ kịp khoác lên mình chiếc áo, rồi đi vội xuống đường cho kịp cùng các cụ uống chén chè, nói nốt câu chuyện còn dang dở. Là góc ban công đầy hoa và nắng, để những sớm mai cùng cụ Năng cụ Liên hoà mình vào những năm tháng cuối của cuộc đời. Và là những hành lang chạy dài để níu bám cho những cụ ông, cụ bà chỉ còn đôi chân và đôi tay run rẩy.

Diên Hồng trong tôi là như thế, một vườn hoa với từng ngõ ngách thân thuộc, là tình yêu, là hạnh phúc.

Vũ Thị Huệ – Giải ba cuộc thi viết Diên Hồng trong tôi

Xem thêm

Bố chồng tôi

Người con gái khi bước chân về nhà chồng đều mong muốn được gia đình chồng thương yêu, mẹ chồng nàng dâu êm đẹp. Còn tôi không biết là may mắn hay bất hạnh khi mẹ chồng tôi mất sớm, vợ chồng tôi sống với bố chồng.

Bố chồng tôi là người rất nghiêm khắc, cục mịch, nhưng từ ngày về hưu, tính tình ông lại thay đổi hoàn toàn (chắc là do không còn áp lực công việc). Ông trở nên gần gũi với con cháu hơn, không còn cứng nhắc như trước. Ngày ngày, ông chăm sóc vài chậu kiểng, gặp gỡ bạn bè, không thì đi du lịch.

Năm nay ông gần 75 tuổi, nhưng vẫn còn phong độ lắm. Dạo gần đây tôi thấy bố chồng hơi lạ lạ. Ông chú trọng đến hình thức hơn, quần áo lúc nào cũng thẳng thớm, đầu tóc thì gọn ghẽ. Mấy sáng nay ông đều đứng trước gương ngắm nghía một lúc lâu rồi mới ra ngoài. Không những thế tinh thần lại tốt lên trông thấy, vui hơn, cười nói nhiều hơn. Thấy vậy tôi bèn kể lại với chồng, chồng tôi cũng ngỡ ngàng không kém. Hai vợ chồng thủ thỉ chẳng nhẽ ông định hồi xuân.

Mấy ngày sau, bố chồng tôi đã làm điều khiến ai nấy trong gia đình cũng đều bàng hoàng, sửng sốt. Đứng ở giữa nhà, bố chồng tôi dõng dạc tuyên bố: “Bố có chuyện này muốn thông báo với các con. Bố già rồi nên cũng mong sớm tối có người bầu bạn, tâm sự, trái gió trở trời cho người trông nom. Nên bố quyết định sẽ đón bà A (chồng bà mất sớm, bà cũng không có con) về để góp gạo thổi cơm chung. Bố biết các con sẽ phản đối nhưng bố không muốn phiền đến các con, cũng không muốn các con phải vất vả. Với lại bố và bà ấy sẽ vào dưỡng lão ở. Già rồi, chẳng biết nay mai thế nào, vào trong đấy có y tá trông nom. Đấy là quyết định của bố, các con có phản đối thì bố vẫn làm”

Bố chồng tôi nói một tràng dài, ai nấy nghe xong đều im lặng. Bởi lẽ thông tin này đến quá đột ngột, mọi người còn chưa kịp định thần. Sau một hồi, chồng tôi lên tiếng: “Chúng con biết, từ ngày mẹ mất bố đã hy sinh hạnh phúc của mình để chăm lo cho chúng con. Và bây giờ là lúc chúng con báo đáp lại cho bố. Nhưng chúng con sẽ tôn trọng ý kiến của bố, nếu đó là điều mà bố muốn. Bố lấy bà A cũng được, vào dưỡng lão cũng được, miễn bố cảm thấy vui và hạnh phúc”. 

Nghe xong bố chồng tôi cũng rưng rưng nước mắt, cảm động vì các con đã thông cảm cho mình. Ông nói thêm: “Bố tìm được viện dưỡng lão rồi, hôm trước bố vừa đi thăm quan viện Diên Hồng ở Hà Đông. Mà bạn của bà A cũng đang ở trong đấy, họ khen ở đấy như khách sạn, sạch sẽ, tốt mà vui vẻ lắm, nên các con yên tâm”. Lòng tôi bỗng chợt nhói lên, sao cảm giác như là chúng tôi ruồng bỏ, bắt ông phải đi vậy. 

Thấy mặt tôi có vẻ căng thẳng, bố chồng liền gọi nói: “Con yên tâm, không phải lo cho bố, trong đó có đầy đủ hết, bố vào thăm bố biết rồi. Các con rảnh thì đến thăm, không thì lâu lâu bố về nhà chơi một chuyến”. Thấy bố nói như vậy, tôi cũng thấy an lòng hơn.

Từ khi bố chồng tôi vào Diên Hồng ở, cứ cách ngày lại thấy ông đăng ảnh khoe trên facebook. Hôm trước thì thấy ông khoe được đi chùa, hôm sau lại thấy ảnh sinh nhật. Thấy vậy, chồng tôi bảo: “Sau này về già vợ chồng mình cũng vào Diên Hồng ở, rồi thuê hẳn một phòng riêng như ông bà bây giờ, vui vẻ sống qua ngày”. Tôi cười thích thú, nghe ra đây cũng là ý kiến hay đấy chứ.

Xem thêm

5 lý do khách hàng chỉ chọn Dưỡng lão Diên Hồng cho người thân

Giữa một rừng viện dưỡng lão ở Hà Nội, khách hàng vẫn chỉ chờ Diên Hồng mở cửa để gửi người thân vào cho thấy nơi đây là lựa chọn phù hợp nhất đối với các gia đình.

“Các em phải nhận bà nhà anh đi chứ, Covid sắp chết đói đến nơi rồi, trông bà cho anh để anh còn đi kiếm cơm chứ”. Anh khách hàng gọi điện cho tổng đài của Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng ý kiến. Dù rất muốn nhưng khi các ca mới trong cộng đồng vẫn được gọi tên mỗi ngày nên Diên Hồng không thể tiếp nhận cụ mới để đảm bảo an toàn cho các cư dân đang sống trong trung tâm. Thông cảm với hoàn cảnh của khách, Diên Hồng đành gợi ý khách gửi qua 1 số trung tâm dưỡng lão khác có chính sách mở hơn. Vậy nhưng khách hàng vẫn kiên quyết chỉ chờ Diên Hồng mở cửa vì sau khi tìm hiểu các nơi khác, gia đình anh chỉ thấy Diên Hồng phù hợp.

5 lý do mà các gia đình nên lựa chọn Diên Hồng mà không phải bên khác chính là:

1. Môi trường thoải mái như ở nhà

Mặc dù đồ đạc trong phòng có sẵn nhưng nếu thích tự trang trí, Diên Hồng vẫn sắp xếp người để hỗ trợ. Các thói quen thường ngày của các cụ khi ở nhà đều được duy trì khi sống ở Diên Hồng. Nhân viên chăm sóc vui vẻ, hòa đồng với các ông bà ở đây. Các bạn đua nhau nhận các cụ là ông bà nội, ngoại của mình và đối xử như người thân khiến các cụ cảm thấy gần gũi, ấm áp như ở nhà.

2. Diên Hồng yêu chiều các cụ nhất trong các viện dưỡng lão

Sở thích của các ông bà dù đặc biệt đến đâu thì Diên Hồng cũng nỗ lực để phục vụ. Ví dụ như phục vụ thực đơn riêng cho cụ ăn chay trường, hỗ trợ cụ trang trí lại phòng theo ý thích, tìm mua loại hoa cụ yêu thích, tìm mua cuốn sách cũ mà cụ muốn đọc…

3. Luôn luôn lắng nghe, sẵn sàng chia sẻ

Bất kể khi nào có chuyện không hài lòng, luôn có chuyên viên tham vấn tâm lý đến gặp và giúp cụ gỡ rối. Các bạn có thể dành ra cả tiếng đồng hồ chỉ để nghe các cụ “xả” để sau đấy các cụ lại vui vẻ trở lại.

4. Nhiều hoạt động đa dạng phù hợp nhu cầu riêng của mỗi người. Định kỳ hàng tháng, tuần, Diên Hồng đã có các kế hoạch hoạt động để các cụ lựa chọn tham gia. Với người già cần chăm sóc sau tai biến, bác sĩ y học cổ truyền sẽ hỗ trợ tập nói, luyện tay chân để nhanh hồi phục. Với người già thích giao lưu, kết bạn, thích các hoạt động sinh hoạt tập thể, Diên Hồng sẽ tổ chức teambuilding, mời các đơn vị đến giao lưu, tổ chức các cuộc thi hay tổ chức thảo luận theo các chủ đề mà các cụ quan tâm. Với người già thích yên tĩnh, Diên Hồng để các cụ tự sinh hoạt hoặc ngồi ghế đá uống trà, đọc sách…

5. Cơ sở vật chất tiện nghi, an toàn cho người già

Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng thiết kế từng chi tiết như tay vịn hành lang, thang máy, thanh chắn giường…giúp người cao tuổi tránh té ngã và tai nạn. Luôn có nhân viên y tế túc trực 24/7 sơ cứu kịp thời hoặc chuyển đến bệnh viện gần đó.

Các nút gọi khẩn cấp cũng như nhân viên được đào tạo sẵn sàng 24/7. Trong Diên Hồng, người cao tuổi luôn yên tâm khi biết rằng trong tình huống khẩn cấp luôn nhận được sự hỗ trợ từ điều dưỡng viên có kinh nghiệm.

Nếu các gia đình cần một nơi để bố mẹ, ông bà mình được chăm sóc tốt và trở nên đáng yêu hơn lúc ở nhà thì Diên Hồng thực sự là một lựa chọn đúng đắn.


Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng được lập ra với mong muốn chia sẻ trách nhiệm với các gia đình, là giải pháp tối ưu để con cháu vẫn có điều kiện quan tâm, vẫn duy trì công việc, học tập trong khi bố mẹ, ông bà được vui sống bên những người bạn cùng lứa tuổi, được chăm sóc sức khoẻ cả về thể chất và tinh thần. Diên Hồng luôn mong muốn giúp người cao tuổi tận hưởng cuộc sống hạnh phúc hơn, khoẻ hơn, phong phú hơn. Hạnh phúc, an nhàn và bình yên trong tâm hồn của người cao tuổi và gia đình chính là mục tiêu của chúng tôi.

Liên hệ:

CS1: U07 – L16 – KĐT Đô Nghĩa Đường Nguyễn Văn Trác – Hà Đông – HN
CS2: A2.3 – LK05 – Ô số 18, KĐT Thanh Hà Cienco5, Kiến Hưng, Hà Đông, HN
CS3: Số 9 ngõ 649 Lĩnh Nam, Hoàng Mai, Hà Nội
Email:   vdldienhong@gmail.com

Điện thoại:

CS1: 0338 34 22 88
CS2: 0981126507
CS3: 0396 522 566

Xem thêm

Bén duyên thú vị của cô điều dưỡng trẻ

Cuối cùng, tôi cũng được trở thành một cô nhân viên mới của Diên Hồng. Nói vui một chút, thì con đường đến Diên Hồng của tôi cứ như Đường Tăng đi lấy kinh vậy, phải trải qua 9981 kiếp nạn mới đến bờ thành công. Người ta thường bảo rằng: “Quá tam ba bận”, nhưng có lẽ vì niềm đam mê khó hiểu, và vì quyết tâm mãnh liệt nên dù thế nào, tôi cũng chọn Diên Hồng để gửi gắm tâm huyết của mình.

Còn nhớ cái ngày rời xa cánh cổng trường đại học, tôi vẫn là một cô sinh viên với vô vàn những bỡ ngỡ, loay hoay đi kiếm tìm cho mình một công việc ổn định. Và rồi, tình cờ một cô bạn cùng lớp rủ tôi đến Diên Hồng. Tìm hiểu về trung tâm, tôi nhận ra nhiều điều hay và ý nghĩa, thấy các cụ được tổ chức nhiều hoạt động như chơi trò chơi, chợ Tết,… Nhân viên thì toàn người trẻ trung, năng động nên tôi đã đánh liều một phen lấy hết quyết tâm đi phỏng vấn. Sau 5 lần 7 lượt bị con covid trì hoãn thì tôi đã được đi làm…

Ngay từ khi đi phỏng vấn, anh chị bảo rằng công việc khá vất vả, nhưng lúc đó tôi chưa hiểu hết được cho đến khi đi làm. Chúng tôi làm từ những công việc nhỏ nhất là cắt móng chân, móng tay, bón cho ăn,… đến việc nặng là cấp cứu các cụ trong sự nguy kịch. Nhưng có lẽ, chính sự đáng yêu của các cụ đã biến thành niềm vui, khiến mọi người quên đi vất vả.

Lúc đầu còn nhiều bỡ ngỡ, nhưng nhờ có sự giúp đỡ của anh chị tôi dần quen với công việc. Tôi thấy công việc mình đang làm có thật nhiều thú vị và niềm vui, chỉ bằng việc được các cụ nhớ tên thôi là tôi đã vui cả ngày rồi. Dần dần khi gắn bó thân thiết hơn thì được nghe các cụ tâm sự về nghề nghiệp, về ngày còn trẻ của mình. Và tôi chợt nhận ra, trước khi trở thành 1 cụ già với trí nhớ không còn minh mẫn thì họ cũng đã từng là những người đánh đông dẹp bắc, đã từng có một thời trẻ đầy vang dội và nhiệt huyết.

Khi đi làm, tôi cũng đã vài ba lần bị các cụ mắng, thậm chí cả đánh nhưng tôi luôn dặn bản thân phải thật bình tĩnh và nghĩ rằng “Các cụ cũng như ông bà mình”. Và mình phải dành tình yêu, sự cảm thông, thấu hiểu cho họ thì họ mới yêu thương và chia sẻ với mình được.

Viện dưỡng lão nhưng lại khoác trên mình đầy sự trẻ trung. Thoạt tiên, ai cũng nghĩ dưỡng lão là nơi khiến con người ta già nua đi, là nơi người già sống với nỗi cô đơn, buồn tẻ nhưng có lẽ không phải vậy. Ở Diên Hồng các ông bà “xì tin”, đáng yêu lắm. Không những thế ở Diên Hồng còn có những “siêu nhân” – những điều dưỡng viên lúc nào cũng nở nụ cười. Họ ngày ngày tận tâm chăm sóc, đem lại mọi sự an toàn, niềm vui và hạnh phúc cho người cao tuổi. Ở những “siêu nhân” ấy còn là sự hoà đồng với đồng nghiệp, nhiệt tình dạy bảo những người mới như tôi. Cũng chính họ đã tiếp thêm sức lực để tôi có thể tạo năng lượng hoàn thành công việc của mình. Mọi người đều sống với nhau bằng niềm vui, cùng nhau lan tỏa thái độ sống tích cực, hướng về những điều tốt đẹp phía trước.

Không biết mọi người nghĩ sao về công việc này, nhưng với riêng tôi, tôi cảm thấy đây là một công việc thật cao cả. Mặc dù thời gian ở bên Diên Hồng chưa lâu nhưng Diên Hồng như ngôi nhà thứ 2 của mình. Tình yêu với công việc này mỗi ngày một lớn. Tôi thích được đi làm, thích được gặp lại những nụ cười rạng rỡ, những ánh mắt đầy niềm tin trên khuôn mặt đã hằn in vết chân chim theo năm tháng. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì mình có nhiều ông bà yêu thương mình hơn bất cứ ai. Và đó cũng chính là động lực để mỗi ngày tôi được sống vì đam mê, vì những điều tích cực và đẹp đẽ ở đời, để nó sẽ mãi là những kỉ niệm sâu sắc trong những năm tháng tiếp tới với đam mê mà tôi đang theo đuổi.

Bùi Thị Ngát

Giải ba cuộc thi viết Diên Hồng trong tôi

Xem thêm