Việc học tập cứ tưởng chỉ có tại trường học, ấy thế mà khi làm việc tại 1 trung tâm dưỡng lão có 1 cái tên rất lịch sử “ Diên Hồng”, tôi lại 1 lần nữa được trở lại làm học sinh. Tại đây, có rất nhiều ông bà từng làm giáo viên, khi tiếp xúc, nói chuyện với các cụ tôi mới ngạc nhiên nhận ra 1 điều, đó là trí nhớ và vốn kiến thức của các cụ rất tốt và chuyên sâu.
Các cụ trong 1 dịp giao lưu cùng các bạn sinh viên
Cô giáo tiếng Pháp của tôi là bà Hân, ngôn ngữ giao tiếp cơ bản bằng tiếng Pháp của bà cực đỉnh. Ban đầu khi nói chuyện với bà, tôi được biết trước kia bà được đào tạo tiếng Pháp nâng cao và từng đi dạy ở 1 số trường. Cứ ngỡ rằng bà đã hơn 80 tuổi, trí nhớ kém nên tôi chỉ hỏi bà mấy câu tiếng Pháp đơn giản như Bonjour ( xin chào) hay Merci mesdames ( cảm ơn bà ). Nhưng bà đáp lại bằng 1 câu dài ngoẵng bằng tiếng Pháp mà tôi chẳng hiểu 1 chút nào. Khi hỏi, bà mới trả lời: “ Đấy là bà cảm ơn anh vì đã quan tâm bà”. Rồi bà dạy tôi những câu giao tiếp cơ bản bằng tiếng pháp như: Bạn từ đâu tới? Bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có người yêu chưa?….Mỗi lần dạy tôi nói tiếng pháp, bà không chỉ dạy cách đọc mà còn giảng sâu xa về cách dùng câu với từng đối tượng, từng hoàn cảnh khác nhau. Thật sự phục bà qua, bà đã hơn 80 mà còn giỏi như thế, trong khi tôi mới 23 tuổi mà cả tuần này mới nói thêm được 1 câu “Tu es belle” ( bạn thật xinh đẹp ).
“Cô giáo” Hân là 1 người rất nghiêm túc
Giáo viên dạy vật lí của tôi là ông Lâm, ngày trước ông là giáo viên dạy môn vậy lý cấp 3. Lúc bắt đầu tôi chỉ muốn hỏi ông vài câu hỏi về vật lý cơ bản nhưng ông trả lời chính xác tất cả và còn đưa ra ví dụ, dẫn chứng cụ thể làm tôi chỉ biết nhìn ông mà ngạc nhiên. Tôi hỏi ông rằng: “ Ông cho con biết kim loại nào dẫn điện tốt nhất ?”. Và ông trả lời luôn : “ Bạc- vì sự sắp xếp cấu hình electron trong phân tử của nó chuyện động nhanh nhất”. Có những lần tôi cố tình lên mạng tìm các câu hỏi vật lí nâng cao khó để thắng ông 1 lần nhưng kết quả là tôi vẫn thất bại. Thầy Lâm giỏi quá đi mà, thế mới thấy kiến thức mà các cụ nắm giữ nhiều và to lớn như nào.
“Thầy vật lý ” rất thông minh và thân thiện
Ở Diên Hồng, có những cụ chưa từng dạy học, cũng chưa từng được đi học nhưng với tôi các cụ còn là giáo viên cao cấp. Minh chứng đó là chú Thắng- thầy dạy môn lịch sử cho tôi. Chú không làm thầy giáo nhưng chú lại là nhân chứng lịch sử cho thời kì chiến tranh ở thủ đô Hà Nội. Những câu chuyện lịch sử về Hà Nội 12 ngày đêm được chú Thắng kể lại hết sức trân thực và rất gần gũi. Tiếng máy bay kêu ù ù như tiếng sấm, tiếng còi báo động hú trong đêm. Còn cả những hình ảnh đạn pháo quân ta bắn lên bầu trời đêm như sao băng cũng được chú miêu tả rất thu hút. Chú kể: “ Cảnh đoàn người đi sơ tán như đàn kiến, cứ người này bám đuôi người kia, chả biết ai với ai, cứ chạy trước đã, không bom nó đổ xuống thì đi hết- chú cười.” Cũng nhờ chú mà tôi biết rất nhiều điều thú vị về phố cổ Hà Nội như tên các hàng, các phố, ai là người đặt tên cho những con phố ấy đều được chú giải thích rõ ràng vì chú là trai Hà Nội gốc mà.
” Thầy Thắng” dạy môn lịch sử Hà Nội
Kiến thức là biển rộng vô bờ, ở bất cứ nơi đâu, bất cứ trong hoàn cảnh nào chúng ta cũng có thể biết, có thể học được những điều mới mẻ. Và đặc biệt những điều mới mẻ ấy lại đến từ những cụ già thì càng đáng được trân quý hơn vì những kiến thức ấy đã được cả cuộc đời của các cụ đúc kết và ghi nhớ.