Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 34 22 88/ 0342 86 56 86

All Posts in Category: Cuộc sống tại Diên Hồng

“Học Thêm” Tại Trung Tâm Dưỡng Lão

Việc học tập cứ tưởng chỉ có tại trường học, ấy thế mà khi làm việc tại 1 trung tâm dưỡng lão có 1 cái tên rất lịch sử “ Diên Hồng”, tôi lại 1 lần nữa được trở lại làm học sinh. Tại đây, có rất nhiều ông bà từng làm giáo viên, khi tiếp xúc, nói chuyện với các cụ tôi mới ngạc nhiên nhận ra 1 điều, đó là trí nhớ và vốn kiến thức của các cụ rất tốt và chuyên sâu.

Các cụ trong 1 dịp giao lưu cùng các bạn sinh viên

Cô giáo tiếng Pháp của tôi là bà Hân, ngôn ngữ giao tiếp cơ bản bằng tiếng Pháp của bà cực đỉnh. Ban đầu khi nói chuyện với bà, tôi được biết trước kia bà được đào tạo tiếng Pháp nâng cao và từng đi dạy ở 1 số trường. Cứ ngỡ rằng bà đã hơn 80 tuổi, trí nhớ kém nên tôi chỉ hỏi bà mấy câu tiếng Pháp đơn giản như Bonjour ( xin chào) hay Merci mesdames ( cảm ơn bà ). Nhưng bà đáp lại bằng 1 câu dài ngoẵng bằng tiếng Pháp mà tôi chẳng hiểu 1 chút nào. Khi hỏi, bà mới trả lời: “ Đấy là bà cảm ơn anh vì đã quan tâm bà”. Rồi bà dạy tôi những câu giao tiếp cơ bản bằng tiếng pháp như: Bạn từ đâu tới? Bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có người yêu chưa?….Mỗi lần dạy tôi nói tiếng pháp, bà không chỉ dạy cách đọc mà còn giảng sâu xa về cách dùng câu với từng đối tượng, từng hoàn cảnh khác nhau. Thật sự phục bà qua, bà đã hơn 80 mà còn giỏi như thế, trong khi tôi mới 23 tuổi mà cả tuần này mới nói thêm được 1 câu “Tu es belle” ( bạn thật xinh đẹp ).

“Cô giáo” Hân là 1 người rất nghiêm túc

Giáo viên dạy vật lí của tôi là ông Lâm, ngày trước ông là giáo viên dạy môn vậy lý cấp 3. Lúc bắt đầu tôi chỉ muốn hỏi ông vài câu hỏi về vật lý cơ bản nhưng ông trả lời chính xác tất cả và còn đưa ra ví dụ, dẫn chứng cụ thể làm tôi chỉ biết nhìn ông mà ngạc nhiên. Tôi hỏi ông rằng: “ Ông cho con biết kim loại nào dẫn điện tốt nhất ?”. Và ông trả lời luôn : “ Bạc- vì sự sắp xếp cấu hình electron trong phân tử của nó chuyện động nhanh nhất”. Có những lần tôi cố tình lên mạng tìm các câu hỏi vật lí nâng cao khó để thắng ông 1 lần nhưng kết quả là tôi vẫn thất bại. Thầy Lâm giỏi quá đi mà, thế mới thấy kiến thức mà các cụ nắm giữ nhiều và to lớn như nào.

“Thầy vật lý ” rất thông minh và thân thiện

Ở Diên Hồng, có những cụ chưa từng dạy học, cũng chưa từng được đi học nhưng với tôi các cụ còn là giáo viên cao cấp. Minh chứng đó là chú Thắng- thầy dạy môn lịch sử cho tôi. Chú không làm thầy giáo nhưng chú lại là nhân chứng lịch sử cho thời kì chiến tranh ở thủ đô Hà Nội. Những câu chuyện lịch sử về Hà Nội 12 ngày đêm được chú Thắng kể lại hết sức trân thực và rất gần gũi. Tiếng máy bay kêu ù ù như tiếng sấm, tiếng còi báo động hú trong đêm. Còn cả những hình ảnh đạn pháo quân ta bắn lên bầu trời đêm như sao băng cũng được chú miêu tả rất thu hút. Chú kể: “ Cảnh đoàn người đi sơ tán như đàn kiến, cứ người này bám đuôi người kia, chả biết ai với ai, cứ chạy trước đã, không bom nó đổ xuống thì đi hết- chú cười.” Cũng nhờ chú mà tôi biết rất nhiều điều thú vị về phố cổ Hà Nội như tên các hàng, các phố, ai là người đặt tên cho những con phố ấy đều được chú giải thích rõ ràng vì chú là trai Hà Nội gốc mà.

” Thầy Thắng” dạy môn lịch sử Hà Nội

Kiến thức là biển rộng vô bờ, ở bất cứ nơi đâu, bất cứ trong hoàn cảnh nào chúng ta cũng có thể biết, có thể học được những điều mới mẻ. Và đặc biệt những điều mới mẻ ấy lại đến từ những cụ già thì càng đáng được trân quý hơn vì những kiến thức ấy đã được cả cuộc đời của các cụ đúc kết và ghi nhớ.

 

Xem thêm

Đại hội thể thao đầy cảm xúc của nhân viên Diên Hồng

Tối ngày 20/9/2018 vừa qua, Diên Hồng tổ chức sinh nhật lần thứ 4 bằng một hoạt động thể thao kết hợp team building dành cho nhân viên. Phấn khích, gay cấn, xúc động, sung sướng…là những cảm xúc của người tham gia.

Do đặc thù  của một viện dưỡng lão phải nên mọi hoạt động cho nhân viên đều phải tiến hành vào buổi tối. Toàn bộ nhân viên sẽ chia thành 2 đội để thi đấu với nhau với các môn thi “độc đáo” kiểu như ném bóng bằng mông, nhắm mắt cõng nhau vượt chướng ngại vật, thi lăn…

Nữ vận động viên marathon đầu tiên về đích

Niềm sung sướng khi đồng đội về đích đầu tiên

Các bạn nữ nhỏ nhưng có võ 

Ngay từ đầu, khi chứng kiến đội Đỏ hừng hực khí thế, tất cả các thí sinh đăng ký theo từng môn đã có mặt đầy đủ còn đội Trắng có 1 vài thành viên còn ý kiến “Em ở đội Trắng mà chưa được phân thi môn nào” thì tôi biết đội nào sẽ dành chiến thắng. Trong các hoạt động này, tinh thần chủ đạo của các môn thi là “tinh thần đồng đội”, đòi hỏi phải phối hợp ăn ý chứ không chỉ là sự xuất sắc của từng cá nhân. Tuy vậy, thắng thua không quan trọng, quan trọng là tất cả mọi người đều cảm thấy phấn khích dù trời tối thui, mồ hôi, nước mắt lấp loáng trong ánh đèn flash của điện thoại và cả chảy máu nữa.

Môn thi lăn thể hiện tốc độ và bản lĩnh của các bạn điều dưỡng Diên Hồng

Tôi nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ khi về đích đầu tiên trong môn Marathon. Tôi thấy một bạn mặt dầy quyết tâm khi tập tễnh chạy về đích khi không may bị chó cắn trên đường chạy. Tôi thấy những nụ cười sảng khoái khi chứng kiến các thí sinh chơi ném bóng bằng mông, một trải nghiệm chưa từng có. Tôi thấy sự mạnh mẽ của các bạn nữ không kém gì sức mạnh nam giới khi tham môn “thi lăn”. Tôi thấy một khối đoàn kết một lòng, vừa tự tin, vừa vững chãi, tưởng chừng như không khó khăn gì có thể hạ gục tập thể ấy. Tôi cũng đặc biệt chú ý khi thấy sự tham gia của một bạn mà trước đó bạn hiếm khi có mặt trong những buổi như thế này.

Môn xoay vòng sút bóng khó nhưng đầy cảm xúc

Nhìn các bạn bị ngã, chảy máu nhưng tôi không quá xót mà vẫn thấy vui trong lòng bởi mình tin đây sẽ là một kỷ niệm khó quên của các bạn. Sau hôm nay, các bạn sẽ thân thiết với nhau hơn, sẽ phối hợp với nhau ăn ý hơn trong công việc. Đoàn kết sẽ là tinh thần xuyên suốt trong 1 năm tiếp theo. Mong rằng nó sẽ tạo đà để Diên Hồng nhận được tin yêu nhiều hơn từ gia đình của người cao tuổi và từng bước phát triển, bền vững.

Môn xếp tháp đầy gay cấn của 2 đội

Xem thêm

Háo hức chờ trung thu đến lại được nghe bà kể chuyện trung thu thời bao cấp

Chỉ còn vài ngày nữa là đã đến trung thu, ngày mà tất cả trẻ em đều háo hức và mong đợi được bố mẹ mua cho những chiếc đèn lồng rực rỡ, những chiếc mặt nạ ngộ nghĩnh hay những món đồ chơi thú vị. Cũng sống trong niềm háo hức ấy, ở 1 nơi rất đặc biệt cũng có những cô cậu thiếu nhi đặc biệt, những cô cậu thiếu nhi“ U70” đang rất mong chờ đến tết trung thu.

Các U nhà ta đang khoe những chiếc mặt nạ tự tay tô màu.

Tại trung tâm dưỡng lão Diên Hồng, không khí trung thu đang được các cụ hâm nóng theo từng ngày. Trước ngày lễ, các cụ đã tự tay chuẩn bị các món đồ chơi biểu tượng không thể thiếu trong ngày trung thu. Những chiếc đèn ông sao được các cụ cắt dán hết sức tỉ mỉ, những chiếc mặt nạ giấy bồi cũng được các cụ nhà ta tô vẽ cực đáng yêu.Những cụ khỏe mạnh thì ngồi làm trực tiếp, còn những cụ yếu hơn thì ngồi bên cạnh xem và kể cho nhau những câu chuyện về tết thiếu nhi của  ngày xưa.

Cụ bà tươi cười bên chiếc mặt lạ chú tễu

Được ngồi cùng các cụ làm đèn ông sao, vẽ mặt nạ và đặc biệt hơn đó là được lắng nghe những câu chuyện đầy màu xa xưa về tết thiếu nhi của các cụ là điều vừa thân quen nhưng cũng đầy mới mẻ với những người trẻ tuổi như tôi.Trong những câu chuyện các cụ kể có lẽ ấn tượng nhất với tôi là câu chuyện “ Ăn bánh trung thu nấu bằng đạm” của u Yên.

U Yên vui vẻ tạo dáng với hoa hướng dương

U kể ngày đấy u còn bé tí, nhà có 5 anh chị em, nghèo lắm, lúc nào cũng đói, làm gì có cái gì mà ăn đâu. Đợi mãi đến tết trung thu mới được nhà nước phát bánh kẹo cho trẻ con, vì ngày đấy còn là thời bao cấp. Cả năm chỉ có tết với trung thu mới được ăn kẹo thôi.

-Háo hức lắm con ạ, u chả nhớ rõ năm bao nhiêu nữa, già rồi mà chỉ nhớ hôm đấy ba u ra ngoài ủy ban xã để lấy phần kẹo bánh về chia cho các con ở nhà. Mấy anh em trực chờ mỏi mồm đến lúc ba về lại dặn là không được ăn, phải đợi đến tối để phá cỗ. Rồi ba cất bánh trên thùng gạo. Mấy anh em u thèm lắm nhưng sợ ba đánh nên chỉ dám nhìn tóm tém với nhau rồi chạy ra ngoài sân chơi. Nhưng trẻ con mà con, thèm lắm rồi, cả năm mới được ăn bánh kẹo 1, 2 lần. Chứ làm gì có nhiều mà ăn như bây giờ đâu. Lúc thấy ba cầm bánh kẹo về nhiều nên mấy anh em nghĩ ăn vụng 1, 2 chiếc chắc ba không biết đâu. Thế là đợi lúc ba đi làm mấy anh em u chạy vào chia nhau ăn vụng 3 cái bánh nướng với 2 cái kẹo đường.

-Con có biết kẹo đường không?

-Dạ con không ạ!

-Ôi, kẹo đường ngon lắm con!

-Ôi thế rồi sao nữa u ? U ăn vùng thế về ba u đánh toét mông à? Con nghe bố con kể, ngày trước ông bà mình đánh dữ lắm.

-U bảo:

– Không con ơi, anh em u chỉ ăn 1 ít thôi, thèm lắm, mình u ăn hết chỗ bánh ấy còn được ấy chứ? Nhưng sợ ba biết , ba đánh toét mông nên chỉ dám ăn 1 phần bé thôi.Xong lại gói gém y như cũ ấy. Rồi ra ngoài chơi tiếp, được 1 lúc thì loa phát thanh kêu ầm lên là không được ăn bánh trung thu, vì có 1 số lô bánh bị bỏ nhầm đường thành đạm ( phân bón cây ) vào nấu bánh trung thu. Ối dời ơi, mấy anh em sợ xanh mắt mèo. U với chị hai còn ôm nhau khóc vì sợ ăn bánh có đạm sẽ bị chết. Buồn cười lắm con ạ. Nhưng lúc ấy sợ lắm.

-Rồi tối ba đi làm về gọi hết ra hỏi đã đứa nào ăn bánh chưa? Mấy anh em biết tin bánh bị nấu có đạm rồi nhưng vẫn sợ ba đánh nên nói chưa ăn. Thế là ba bảo mang hết bánh vứt đi, vì ai mà biết lô bánh nào bị nấu đạm. Cứ vứt đi cho an toàn. Thề là ông anh cả  mang bánh xuống bếp định vứt vào bếp để đốt nhưng nghĩ tiếc nên giấu vào chạn bát. Đến mai thấy mấy anh em không ai bị làm sao nên anh cả lại mang bánh ra chia. Mấy anh em ăn ngon lành mà vẫn chẳng bị gì, thế còn dại đi nói với ba thành ra ông lôi cả đám ra đánh. Trận đấy bị đánh nhớ đời vì tội tham ăn mà còn đi nói với ba.

-U ơi buồn cười quá, hồi đấy sao u lại ngây thơ đáng yêu vậy cơ chứ? Thế bây giờ con mua bánh trung thu cho các u, các ông ăn nhé.

-U mày chịu, cho cả rổ bây giờ cũng chả ăn được….

Thời gian rồi sẽ nhuốm vàng cuộc sống, nhưng kỉ niệm thì sẽ theo ta đến hết cuộc đời. Hi vọng tuổi trẻ của chúng ta sẽ sống thật ý nghĩa để khi về già như các cụ chúng ta cũng sẽ có những câu chuyện truyền cảm hứng đến con cháu mình như thế này…!

Xem thêm

Những câu chuyện thời chiến của các cụ tại Diên Hồng

Chiến tranh là cả một thời kỳ gian khổ mà các thế hệ cha ông đi trước đã anh dũng trải qua, tuy may mắn sống trong thời bình nhưng qua các câu chuyện của các cụ Diên Hồng, các bạn nhân viên cũng cảm nhận được các tinh thần dũng cảm của các thế hệ cha ông đi trước.

Nhân dịp kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ, Diên Hồng tổ chức những buổi đọc sách, truyện về chủ đề chiến tranh để các cụ ôn lại những kỷ niệm thời chiến. Câu chuyện của bác sĩ Đặng Thùy Trâm, nữ anh hùng Võ Thị Sáu, những bức thư thời chiến mang nhiều tâm sự và rất nhiều tác phẩm nghệ thuật được chính các bạn điều dưỡng viên đọc cho các cụ nghe. Các cụ thích lắm, ai cũng chăm chú theo dõi từng câu chuyện, từng dòng chữ qua giọng đọc của điều dưỡng viên.

 

Các cụ trong buổi nghe đọc sách tại Diên Hồng

Không chỉ có các câu chuyện của các anh hùng của dân tộc mà các cụ cũng có cơ hội kể về câu chuyện của chính mình – những chiến sĩ yêu nước, anh dũng chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Các cụ ngồi đó, cùng nhau kể, cùng nhau nghe những năm tháng anh hùng của mình. Các ông còn sáng tác, đọc thơ về chủ đề thời chiến, có ông cũng chia sẻ những năm thanh xuân đầy hoài bão ngoài mặt trận của mình.

Ông Sởi chia sẻ về thời gian làm thanh niên xung phong của mình “Ông tham gia thanh niên xung phong làm đường thời chiến dịch Điện Biên Phủ đó, làm đường cho xe đi còn chiến đấu”. Trong buổi sinh hoạt về kể chuyện, ông còn  tặng tất cả các cụ và nhân viên Diên Hồng một bài thơ rất hay và ý nghĩa:

“Năm nay ta chiến binh, say nhiều viên chinh ngang tàn áo lính khao khát nhân tình

Lòng ta không hướng về ai nữa mà bao la như trời rộng gió xanh

Các anh vệ quốc quân, súng gươm duyện nợ phiêu linh tự thề

Đồng sương treo núi treo đồi, màn trăng chiếu đất là nơi ta nằm”.

Ông Sởi đang tô tranh  cùng các cụ tại Diên Hồng

Ông Sởi trong buổi đi dạo cùng các cụ tại Diên Hồng

Diên Hồng cũng rất may mắn khi hiện tại cũng đang được chăm sóc vợ của một liệt sĩ  đó là bà Hoàng Thị Đường. Tuy sức khỏe yếu nhưng bà luôn cố gắng thăm gia các hoạt động mà trung tâm tổ chức. Bà vui vẻ tham gia chụp ảnh cùng nhóm bạn thân, cùng chơi ném bóng và hay tâm sự với các bạn điều dưỡng viên. Có thể thấy được sự mạnh mẽ của bà qua các câu chuyện về cuộc sống khi chồng tham gia chiến đấu và đã anh dũng hi sinh.

Bà Đường hiện đang được chăm sóc tại Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng

Bà Đường chụp ảnh cùng hội bạn thân tại Diên Hồng

Còn rất nhiều câu chuyện của các ông bà khác về thời thanh xuân đầy hào hùng và dũng cảm của mình trong thời kì gian khổ của đất nước. Và điều may mắn hơn hết đó là các ông bà vẫn đang khỏe mạnh và được chăm sóc rất tốt tại Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Đây cũng là niềm tự hào mà Diên Hồng có được khi được các gia đình tin tưởng.

Cũng nhân dịp kỉ niệm 71 năm ngày Thương binh Liệt sĩ 27-7, Diên Hồng gửi lời tri ân sâu sắc đến các Bà Mẹ Việt Nam anh hùng, các vị lão thành cách mạng, các thương binh, gia đình liệt sĩ,  các chiến sĩ đã anh dũng hi sinh bảo vệ tổ quốc. Xin mãi mãi biết ơn các Bà Mẹ Việt Nam Anh hùng, kính chúc các Mẹ, các đồng chí thương binh, bệnh binh, gia đình liệt sĩ sức khỏe và hạnh phúc!

 

 

 

 

 

Xem thêm

Câu chuyện về người cháu hiếu thảo

Bà đến Trung tâm vào một ngày chiều cùng cháu trai của mình, người cháu nhẹ nhàng hỏi thăm bà sau khi xuống xe, cẩn thận dắt tay bà ngồi ghế sau đó mới tiến lại gần quầy lễ tân để làm thủ tục cho bà. Mặc dù đi cùng bà cũng có em gái bà và một người cháu nữa nhưng người cháu này vẫn cùng mọi người để ý đến bà từng li từng tí một. Bắt gặp cảnh như vậy chắc ai cũng sẽ thấy được sự quan tâm và thưng yêu của người cháu đối với bà. Đó không ai khác chính là câu chuyện của bà Nguyễn Thị Nga và người cháu của mình trong ngày đầu tiên đến với đại gia đình Diên Hồng.

Sau khi được hỏi thăm bà Nga tâm sự rằng: Bà ở với vợ chồng con trai và cháu, nhưng chẳng may người con trai của bà qua đời nên bà rất buồn và nhớ con. Hằng ngày bà ở nhà ăn uống rất ít, cả ngày khóc thương con vì nhớ nên cũng không đi lại và nằm nhiều một chỗ. Sau một thời gian chân bà lại đau và đi lại khó khăn hơn trước rất nhiều. Thấy bà sức khỏe yếu đi người cháu rất thương và đã tìm kiếm một trung tâm dưỡng lão cho bà được nghỉ ngơi và chăm sóc. Đồng thời người cháu cũng muốn bà cải thiện được sức khỏe, bớt đau buồn và sống vui vẻ. Anh đã tin tưởng và lựa chọn Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng để gửi bà sinh hoạt tại đây, trước khi đưa bà đến người cháu cũng lễ phép xin ý kiến của bà rồi mới cho bà qua trung tâm.

Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng – Nơi bà Nga đang được chăm sóc hằng ngày 

Vậy cuộc sống của bà hiện tại thế nào nhỉ? Không biết bà đã quen với Diên Hồng hay chưa? Đó là những câu hỏi mà các con cháu và gia đình luôn quan tâm nhất. Sau khi vào trung tâm, vì chưa quen lịch sinh hoạt nên bà có chút khó khăn như chưa quen giờ ăn uống hay lạ giường nên có đôi chút khó ngủ. Tuy nhiên chỉ sau một thời gian ngắn, có điều dưỡng viên chăm sóc cùng với sự quan tâm của các cụ trong phòng nên bà Nga đã bắt nhịp với không khí và dần quen với lịch sinh hoạt của trung tâm. Bà đã ăn được nhiều hơn, tự đi lại chắc chắn hơn, đặc biệt tại Diên Hồng bà đã có được thói quen tập thể dục mỗi sáng. Hằng ngày bà dậy từ 5 giờ sáng để tập thể dục, ngồi mát xa chân với thiết bị, sau cùng là nghỉ ngơi và ăn sáng. Tinh thần của bà cũng thay đổi rõ rệt, bà quen với các cụ khác trong phòng, hằng ngày nói chuyện cùng nhau, đắp mặt nạ cùng nhau. Mỗi lần có người nhà vào thăm bà đều khen ở đây rất thích và quen được nhiều cụ. Bà cũng thủ thỉ rằng vì có người cháu hiếu thảo nên bà mới khỏe lên nhiều như thế. Bà cũng muốn nhắn nhủ lời cảm ơn tới người cháu hiếu thảo và gia đình của mình vì đã tạo điều kiện để bà được cải thiện sức khỏe và sống vui hơn mỗi ngày.

Bà Nga đang tập đi cùng điều dưỡng viên tại Diên Hồng 

Xem thêm

Có những tình bạn nơi Viện dưỡng lão đầy yêu thương

Với mỗi con người, trong cuộc sống không thể thiếu đi những mối quan hệ, những tình cảm bạn bè, người thân và gia đình. Tuy nhiên, khi tuổi đã ngày một cao, sức khỏe không còn được như những ngày thanh xuân nữa thì mỗi chúng ta lại hay thu mình và mất đi nhiều mối quan hệ khác nhau trong cuộc sống mà đôi khi chính ta cũng không hề hay biết là nó mất đi lúc nào. Nhiều ông bà vẫn còn đủ sức khỏe vẫn luôn tích cực gặp gỡ nhiều bạn bè, cố gắng kết giao để có thêm nhiều mối quan hệ hơn. Đã có rất nhiều mối quan hệ tốt đẹp và đáng khâm phục từ rất nhiều người cao tuổi mà được nhiều người biết đến và tại Diên Hông cũng có nhiều tình bạn thắm thiết đầy tình thương mến thương như thế. Trong đó phải kể đến tình bạn của ông Luyến và ông Tiến  hiện đang sinh hoạt và chăm sóc tại Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng.

Với phụ nữ việc thể hiện tình cảm trong các mối quan hệ bao giờ cũng dễ thấy và được thể hiện ra bên ngoài nhiều hơn đàn ông. Các bà quan tâm nhau, hỏi han nhau từng ít một nhưng các ông thì ngược lại. Các ông hay quan sát và âm thầm quan tâm bằng hành động nhiều hơn lời nói nên đôi lúc nhiều người không được chứng kiến sẽ không cảm nhận được sự yêu thương mà các ông giành cho nhau từ những việc nhỏ nhất.

Ông Tiến trong một buổi giao lưu với các cháu nhỏ trường mầm non

Hằng ngày, cả ông Luyến và ông Tiến đều có cùng sở thích là xem ti vi để giải trí và cập nhật tin tức. Việc cập nhật tin tức ở đây được thể hiện qua vốn kiến tức về văn hóa, xã hội mà hai ông có được mỗi ngày khi được hỏi về tin tức, sự việc nóng hổi các ông đều nắm rõ. Hai ông ngồi đó, ít khi thủ thỉ như các bà nhưng lại vẫn luôn âm thầm quan sát các hoạt động, sở thích hằng ngày của nhau dần đến quen thuộc. Đặc biệt với ông Luyến, ông quan sát mọi thứ xung quanh và nếu như một ngày bạn đến Diên Hồng hỏi ông về ông Tiến – người bạn thân của mình thì ông Luyến có thể cho bạn biết tương đối nhiều thứ từ sở thích, thói quen hằng ngày của ông Tiến tại Diên Hồng.

Với nhân viên trung tâm, đây là một cặp bài trùng mà ai ai cũng biết và hai ông bên nhau không chỉ lúc vui vẻ mà cả những lúc trái gió trở trời. Độ này ông Tiến hay mệt, huyết áp cao thường xuyên và ít đủ sức khỏe để ra ngoài phòng khách xem tivi với ông Luyến. Nhưng không vì thế mà hai ông xa nhau, ít quan tâm đến nhau. Ông Luyến vẫn âm thầm chăm sóc ông Tiến mỗi ngày, Ông Luyến để ý việc ông Tiến đã ăn chưa mặc dù luôn có các bạn điều dưỡng viên bên cạnh chăm sóc, để ý đến nước ống vì ông Tiến không dậy đi lại được. Khi thấy nước uống đầu giường của bạn mình không còn, ông Luyến gọi nhờ các bạn nhân viên, dặn dò để ý và lấy nước cho ông Tiến thường xuyên. Dù là lời nhắc nhỏ nhưng có thể thấy, chỉ những người đàn ông sống tình cảm mới để ý được mọi thứ cho bạn gần giường của mình. Và cũng từ đây có thể thấy tình cảm và tình bạn của hai ông ngày càng gắn kết, bền chặt khi cả hai đã cùng gắn bó với Diên Hồng đã hơn hai năm nay.

Ông Tiến  không ra xem tivi nhưng ông Luyến vẫn theo dõi tin tức mỗi ngày để cập nhật cho người bạn của mình.

Cuộc sống là vậy, giữa những bộn bề lo toan mỗi người đều mong muốn có những người bạn thấu hiểu và quan tâm đến mình. Các ông bà cũng vậy, cũng luôn muốn có những người bạn cùng lứa tuổi bên bên cạnh. Để làm gì ư?đơn gian là để mỗi ngày thức dậy các ông bà  đều có thể tâm sự và sinh hoạt vui vẻ cùng nhau  tại trung tâm một cách tốt nhất và thoải mái.

Xem thêm

Bộ ảnh áo yếm hoa sen của 2 cụ bà Diên Hồng thu hút cộng đồng mạng

Tuổi cao, tóc bạc, da nhăn nheo nhưng tâm hồn đầy trẻ trung của 2 cụ trong Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng trong bộ ảnh bên hoa sen đã gây ấn tượng mạnh đến mọi người từ những người trẻ cho đến những người trung niên.

U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen

 Điều khiến cộng đồng vô cùng hứng thú là hai người mẫu nghiệp dư mặc áo yếm, tạo dáng tự nhiên trước ống kính bất chấp những định kiến cho rằng phải dáng đẹp, mặt xinh mới nên mặc yếm chụp sen.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen

Hai người mẫu đặc biệt trong bộ ảnh là cụ Nguyễn Thị Kim và cụ Vũ Thị Yên, cả hai cụ đều gần 90 tuổi.

U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Cả hai cụ đều đang sống tại trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Vốn là những người vui vẻ, yêu đời, thân thiện và rất thích các hoạt động của trung tâm. Khi nhân viên đề xuất và đưa những hình ảnh thiếu nữ mặc yếm chụp sen, các cụ đều rất hào hứng và đồng ý dù có 1 chút e ngại. Tuy nhiên, khi điều dưỡng động viên và khơi gợi về hình ảnh các cụ bà mặc yếm thời xưa thì các cụ đã tự tin hơn nhiều.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Cũng bởi các cụ rất hứng thú nên buổi chụp hình diễn ra rất suôn sẻ. Bảo các cụ cười tươi là các cụ tự tươi tắn, người chụp chỉ việc bắt khoảnh khắc và thần thái của các cụ.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Chụp ảnh cho người già vốn không dễ bởi nếu các cụ không ưng thì rất khó để chụp đẹp nhất là chụp đôi hoặc chụp tập thể. Tuy nhiên, sự ăn í của 2 cụ đã mang đến những bức hình sống động và đáng yêu.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Cụ Yên (áo trắng) trổ tài tết tóc cho cụ Kim (áo vàng). Suốt buổi chụp hình, cả hai cụ đều rôm rả nói chuyện, vui vẻ tạo dáng rất chuyên nghiệp.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Cả cụ Kim và cụ Yên đều quê ở Hà Nội. Trong đó, cụ Kim thì chồng đã mất, có một con gái đang sinh sống ở nước Cộng hòa Séc. Vì không muốn xa quê nên thay vì sang nước ngoài sống cùng con thì cụ chọn cách vào viện dưỡng lão sinh sống. Còn cụ Yên con cái cũng thành đạt và sống ở Hà Nội nhưng vì muốn có một môi trường vui vẻ, được hoạt động nhiều thay vì ở nhà với 4 bức tường nên gia đình và cụ đều đồng ý để cụ vào sống tại Diên Hồng.
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
U90 chụp ảnh áo yêm bên hoa sen
Chỉ trong thời gian ngắn đăng tải, bộ ảnh nhận được rất nhiều lượt bình luận và chia sẻ. Nhiều người cảm thấy phấn khích trước sự “đáng yêu” của hai cụ U90 và mong ước sau này về già vẫn giữ được tinh thần trẻ trung, vui sống như các cụ. Các bạn trẻ thì rủ nhau 50 năm nữa cùng nhau chụp ảnh với hoa sen giống 2 cụ, người trung niên thì nhắn nhau chụp ngay để theo kịp các cụ. Chính các cụ khi thấy bộ ảnh truyền cảm hứng cho mọi người như vậy cũng cảm thấy rất vui và mong muốn các gia đình sẽ luôn yêu thương và quan tâm đến người già bởi người cao tuổi chỉ cần cái tình chứ không cần tiền bạc, vật chất.
Xem thêm

“Chết dở, tự nhiên U nhớ bà Duyên quá”

Người ta vẫn hay ví “người già hóa trẻ con” khi nói về các ông bà của mình. Nhưng sự thật là vậy mà, trẻ con chơi với nhau lúc vui có buồn có, lúc yêu thương nhau có và lúc hờn dỗi nhau cũng có. Người già cũng vậy, cũng những cảm xúc ấy, cũng có lúc kể xấu bà này ông kia, cũng có lúc khen lấy khen để một ai đó và có cả lúc giận hờn bạn cùng phòng cả mấy hôm liền. Ở Diên Hồng để gặp những trường hợp như vậy không phải là việc quá khó.

Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng nơi chăm sóc và sinh hoạt của rất nhiều ông bà khắp các tỉnh thành khác nhau. Mỗi người đến đây vì nhiều lý do khác nhau, có người đến vì sức khỏe chưa được ổn định cần được chăm sóc nhiều hơn, có người vào vì thiếu người chăm sóc thường xuyên và cũng có người vào vì ở nhà không vui như trong viện dưỡng lão. Nhưng cái mà ai cũng mong muốn đó là có một môi trường sinh hoạt hàng ngày vui vẻ, thoải mái và ấm cúng. Các cụ cùng nhau ăn uống, cùng nhau chuyện trò cùng nhau đi ngủ, từ một người xa lạ rồi lại thành quen. Và từ những cái thân quen ấy dần trở thành những thứ quan trọng mà bỗng một ngày thiếu đi làm các cụ lại thấy nhớ.

Các cụ cùng nhau khéo léo tạo hình cho bức tranh của mình trong buổi sinh hoạt tập thể

Tôi đã cảm nhận được đâu đó sự yêu thương và quan tâm nhau từ chính các cụ tại Diên Hồng, những lời hỏi han về sức khỏe, về cuộc sống mỗi khi thiếu vắng một ai đó trong phòng. Lên thăm hỏi và trò chuyện với các cụ, tự nhiên U Hòa hỏi

  • Ui sao hôm nay cháu lên muộn thế, mong mãi không thấy đâu. Từ hôm qua U cứ ngóng mãi để hỏi chuyện này. Bà Duyên về hẳn hả cháu, bà ấy thanh toán hợp đồng rồi sao.  Bà nói với một giọng hơi gấp như đã đã trăn trở câu hỏi từ rất lâu.

Tôi thấy được sự quan tâm của U với bạn cạnh giường nên cũng giải đáp

  • Bà Duyên về nhà chơi mấy hôm với con gái, mấy nữa lại vào thôi U ạ.

U nghe được câu trả lời mặt tươi tỉnh:

  • Vậy à, con bà chưa thanh toán đâu chứ gì, hôm qua xuống dưới tầng chơi lên thấy bà ấy về rồi lại cứ tưởng bà ấy về hẳn chứ. Hôm qua thiếu bà ấy mà U ngủ cũng không ngon, quay sang chả nhìn thấy bà ấy đâu lại cứ thấy thiếu thiếu. Chết dở, tự nhiên cả đêm lại thấy nhớ bà Duyên.  Rồi kết thúc trăn trở của mình bằng một nụ cười to.Bà Hòa được mệnh danh là “Cần thủ” mỗi khi tham gia trò chơi câu cá cùng các cụ tại Diên Hồng.

Nghe đến đây mà tự nhiên thấy lòng mình vui hẳn, hóa ra các cụ cũng nhớ tới nhau, cũng thấy thiếu đi một cái gì đó khi không thấy bạn cạnh giường nằm ở đó. Rồi sau đó bà lại ngồi và kể chuyện hàng ngày về người bạn ấy, nào là các bà tâm sự với nhau như thế nào, nào là bà ấy giúp mình ra sao, chỉ nghe thôi cũng thấy các cụ sinh hoạt với nhau rất tình cảm.

Vậy đó, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, ai cũng có nỗi niềm trăn trở riêng cho mình nhưng không vì thế mà các ông bà quên mất đi thế giới xung quanh và khóa mình lại. Ở Diên Hồng các cụ luôn vui vẻ rộng mở và đón chào nhau, có người tâm sự, có người bầu bạn và có cả những người bạn thân. Tất cả cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau tập thể dục, cùng nhau động viên một ai đó mỗi khi sức khỏe yếu đi hay có chuyện buồn. Và cứ như thế thời gian gắn bó với Diên Hồng cũng là nơi ươm mầm những tình bạn đẹp của các ông bà. 

Các cụ cùng nhau tham gia các hoạt động được tổ chức tại Diên Hồng

Xem thêm

Hãy sống vui mỗi ngày để tuổi già thêm ý nghĩa và khỏe mạnh

Với người cao tuổi, khi bước đến tuổi xế chiều ai cũng có những nỗi lòng riêng của bản thân. Có người vẫn tất bật với cuộc sống, có người đã an nhàn hơn trước, có người đã an nhàn nhưng vẫn hì hục thầm lo cho con cháu. Và mỗi người đều có những cách khác nhau để làm cho tuổi già của mình thêm vui vẻ và khỏe mạnh. Vậy tại trung tâm dưỡng lão Diên Hồng, các cụ đã sinh hoạt như thế nào để có được sức khỏe tốt và tinh thần thoái mái.

Dậy sớm tập thể dục mỗi ngày

Đến Diên Hồng vào một ngày sáng sớm, bạn sẽ thấy các cụ ngồi nói chuyện rôm rả và vui tươi. Nhiều người đặt câu hỏi “Các cụ ngồi nhiều vậy có chán không nhỉ? Sao các cụ không tập thể dục hay làm gì đó? Với những vị khách mới đến trung tâm thì đó là những câu hỏi thường gặp và rất đỗi tự nhiên.

Ở Diên Hồng, buổi sáng của rất nhiều cụ bắt đầu từ khoảng 4 giờ sáng. Nhiều con cháu vẫn cứ hay thắc mắc và tỏ ra lo lắng khi bố mẹ, ông bà dậy sớm như vậy nhưng sau khi được nghe câu trả lời từ các cụ thì nỗi lo đã không còn. Các cụ dậy sớm để tập thể dục buổi sáng với bài tập của riêng mình.

Ông Nghĩa chia sẻ “ Ông dậy sớm để còn tập thể dục chứ, mỗi ngày tập đi 30 phút buổi sáng là người khỏe lên rồi”. Cũng là một người dậy sớm trong khoảng 4 giờ sáng mỗi ngày bà Dung cũng bày tỏ “ bà chẳng cần báo thứ, cứ đến 4 giờ là tỉnh rồi tự dậy tập thể dục, xoa các khớp chân tay, tập đi và tập các động tác bổ trợ tại chỗ”. Hiếm lắm mới thấy Bà Dung dậy muộn, chỉ có ngày nào trái gió trở trời bà mới nằm nghỉ và dậy muộn hơn một chút nhưng các bài tập của bà thì dù có ốm vẫn được bà thực hiện đầy đủ để giúp cơ thể khỏe lên.

Ngoài ra, để các cụ khác không dậy được sớm thì Diên Hồng vẫn luôn duy trì hoạt động của CLB thể dục hàn tuần. Các cụ cùng nhau tập bài thể dục theo hướng dẫn của điều dưỡng viên, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau bàn luận sau mỗi buổi sinh hoạt. Chỉ cần vậy thôi cũng thấy được các cụ khỏe lên thêm một chút mỗi ngày rồi. 

Hoạt động của CLB thể dục diễn ra tại Diên Hồng  

Luôn sống với tinh thần thoải mái, vui vẻ  mỗi ngày

Nhiều cụ sau khi vào trung tâm một thời gian đã có sự cải thiện rõ rệt không chỉ về sức khỏe thể chất mà cả đời sống tinh thần cũng rất phong phú và thoải mái.

Bà Quế chia sẻ: “Bà mới ở đây nhưng đã hơi béo lên rồi đấy con ạ, tư tưởng thoải mái, không phải lo nghĩ gì mà con cái cũng yên tâm”. Ngoài những thay đổi về thể chất, bà Quế cũng vui hơn, hay cười hơn vì có các các cụ trò chuyện,  ra vào sớm tối. Con cái của bà cũng vui mừng khi bà vui vẻ hơn sau mỗi lần vào thăm. Không những thế, với sở thích “được chụp ảnh” của mình, mỗi khi trời dịu mát bà lại được ra ngoài hóng gió và có những bức ảnh cho mỗi lần đi dạo. Đúng như nhiều người vẫn hay nói “chỉ cần được làm điều mình thích thôi là đã đủ hạnh phúc rồi”. Và những sở thích của các cụ vẫn luôn được Diên Hồng cố gắng khơi gợi để các cụ được sống một cách thoải mái nhất và hạnh phúc nhất.

Bên cạnh những suy nghĩ tích cực của người cao tuổi, tại Diên Hồng các hoạt động vui chơi giải trí vẫn luôn được tổ chức đều đặn hằng tuần để các cụ có sân chơi thoải mái và bổ ích. Các hoạt động trò chơi tuy đơn giản nhưng đều giúp các cụ vẫn động chân tay, các khớp và điều quan trọng nhất là các cụ thấy vui vẻ mỗi ngày.

Bà Quế trong buổi buổi đi dạo ngoài trời

CLB trò chơi được sinh hoạt đều đặn một tuần 3 buổi 

Bà Thịnh rất thích thú khi câu được con cá to 

Xem thêm

Ô! Trong này vui lắm đó

Với nhiều người, khi nhắc đến viện dưỡng lão vẫn mang lại cho người ta một suy nghĩ tương đối đa chiều có cả tiêu cực và tích cực. Nhưng có lẽ chỉ có những gia đình có các cụ đang sinh hoạt tại đây mới biết được chiếu hướng thật sự của nó. Nơi chăm sóc sức khỏe cho các ông bà khi tuổi đã xế chiều mà con cháu bận rộn và không có đủ kiến thức chuyên môn để chăm sóc.

Một ngày đầu hè nắng vàng, khi đang ngồi trò chuyện với các cụ tôi ấn tượng với Bà bởi sự vui tươi và lạc quan của bà làm cho mọi người quên đi cái nóng. Đó không ai khác chính là bà Quỳnh – một cụ và đã 93 tuổi nhưng vẫn tràn đầy năng lực.

Bà Quỳnh với nụ cười tươi mới và rạng ngời 

Vào trung tâm chưa lâu nhưng ai ai cũng nhớ đến bà bởi nụ cười rạng ngời mỗi ngày của bà. Tuổi già không ai tránh được chuyện quên nhớ nhưng không vì thế mà bà tủi thân hay thất vọng về mình như nhiều cụ vẫn đang gặp phải. Bà vẫn hay kể chuyện với điều dưỡng, tâm sự với các cụ tại phòng và tại tầng. Dù không nhớ được tên cụ nào và điều dưỡng nào cả nhưng bà vẫn vui vẻ, nhận mình không nhớ vì những lí do rất đáng yêu như “tại cháu không để lại ấn tượng gì mạnh với bà nên bà không nhớ tên đó”, “cháu nào cũng áo xanh mà, nên nhớ cháu áo xanh là được rồi”. Đó là những câu bà hay nói mỗi khi có người nhà vào thăm cụ hỏi xem cụ đã quen với ai chưa.

Mới vào trung tâm nhưng các hoạt động vui chơi giải trí tại Diên Hồng bà Quỳnh đều nhiệt tình tham gia chứ không rụt rè và e ngại như nhiều cụ khác. Còn nhớ sau một tuần bà  ở trung tâm, khi đang trò chuyện và được hỏi thăm về cuộc sống tại đây Bà bỗng nghiêm mặt nói ngay  “Ô! ở đây vui lắm đó”. Sau đó bà kể những sự kiện bà đã tham gia, nào là tham dự sinh nhật tháng, nào là tham gia giải đố cùng các cụ tại tầng. Không nhớ đã trả lời được bao nhiêu câu nhưng bà vẫn tự tin khỏe với cháu dâu vào thăm mình rằng hôm ấy vui lắm. được biết, trước khi nghỉ hưu bà làm ở một cơ quan hay tổ chức sự kiện, nên mỗi khi tham gia hoạt động gì bà cũng hỏi han cặn kẽ chương trình, có phải chuẩn bị gì không, trang phục như thế nào như vẫn hằng nhớ về công việc của mình. Mọi thứ với bà luôn phải rõ ràng và đúng nguyên tắc, đơn giản như tham gia sinh nhật Bà phải mặc quần áo như thế nào, tham gia tập thể dục tại tầng có phải mang thêm dụng cụ hay không. Và điều đặc biệt, sau mỗi câu chuyện, mỗi câu hỏi hay mỗi câu trả lời của mình Bà đều để lại một nụ cười rạng ngời và tươi mới. Nụ cười ấy như xua đi hết những nghiêm trang cặn kẽ của bà, làm cho ai nói chuyện với bà cũng thấy thoái mái và dễ chịu.

Bà Quỳnh cùng các cụ khác chuẩn bị tham dự sinh nhật tháng 5 tại trung tâm Diên Hồng

Bà Quỳnh (ngồi thứ 2 hàng bên phải ) cùng các ông bà tham gia tập thể dục trong câu lạc bộ thể dục thể thao

Bà rất thích chụp ảnh và có một kiến thức về tạo hình cũng rất phong phú. Mỗi khi tham gia các hoạt động bà đều dặn nhân viên trung tâm chụp ảnh cho bà. Bà còn cẩn thận nhắc là đợi khi nào bà cười đẹp mới chụp, chứ không cười nhìn không tươi làm ảnh xấu.

Bà Quỳnh ngồi trò chuyện với bà Lâm tại phòng khách tầng 3. 

Vậy đó, khi tuổi đã xế chiều mà ai cũng vui vẻ và yêu đời như bà thì sẽ hạnh phúc lắm. Tôi vẫn nhớ ai đó đã nói rằng “không sống nơi mình thích thì hãy thích nơi mình sống” và dường như bà Quỳnh cũng đang thích nơi mình sống. Bởi ở Diên Hồng bà luôn có những người bạn bên cạnh để trò chuyện mỗi ngày.

 

Xem thêm