Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Cả cuộc đời mẹ là để yêu con

Hạnh phúc đối với nhiều người mẹ có lẽ là được thấy con mình lớn khôn và thành công. Bà Kim cũng là một người mẹ như thế. Bà luôn quan niệm rằng: “ Chỉ cần con sống vui vẻ là mẹ thấy hạnh phúc rồi”. Gặp bà trong trung tâm dưỡng lão Diên Hồng, ngay lần đầu tiên tôi đã rất ấn tượng và yêu thích cách mà bà giao tiếp, quan tâm đến mọi người xung quanh. Những lúc tâm sự, lúc nào trên môi bà cũng nở một nụ cười. Điều ấy khiến cho mọi người luôn cảm thấy thoải mái và gần gũi với bà Kim. Cứ ngỡ rằng một người luôn vui tươi, yêu cuộc sống như bà chắc hẳn phải từng có một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng khi được tâm sự với bà, tôi mới biết rằng quá khứ của bà thật không dễ dàng.

u Kim luôn là người vui tươi và gần gũi với mọi người

Bà Kim sống trong những năm tháng chiến tranh chống Mĩ tại thủ đô Hà Nội, bà là dân quân kháng chiến và cũng đồng thời là cán bộ nhà máy dệt. Bà lấy chồng năm 28 tuổi và hai người có một cô con gái đáng yêu. Trong thời kì kháng chiến gian khổ có một gia đình nhỏ giống như bà đó quả thật là một điều rất hạnh phúc.

Cứ ngỡ rằng cả gia đình nhỏ bé ấy sẽ đùm bọc yêu thương nhau đi qua thời kì khó khăn này. Nhưng cuộc sống trớ trêu, chồng bà bệnh nặng qua đời khi cô con gái mới lên 6 tuổi. Lúc ấy bà cảm thấy bản thân thật sự bất lực và sợ hãi. Trong lúc chiến tranh bom đạn, cuộc sống khó khăn muôn bề, mà chỉ còn lại mỗi 2 mẹ con, bà không biết mình sẽ sống tiếp như thế nào? Bà chỉ còn biết khóc, khóc rất nhiều. Cô con gái bé bỏng nhìn mẹ khóc cũng khóc theo, rồi cả 2 mẹ con ôm nhau khóc. Nhìn con gái ôm chặt mẹ khóc, bên ngoài là tiếng máy bay địch và còi hú báo động. Bà biết mình không thể buông xuôi, bà phải sống, phải mạnh mẽ vì chỉ có như thế, con gái của bà mới có thể tiếp tục sống vui tươi được.

Bà là một người rất thích hoa

Sự khó khăn lên đến đỉnh điểm là khi 2 mẹ con bà bị đuổi khỏi ngôi nhà đang ở vì hết tiền thuê nhà. Không còn cách nào khác, bà đành bế con đến cơ quan xin ông giám đốc cho ở nhờ trong phòng kho vải may mặc.Vì biết được hoàn cảnh gia đình bà nên mọi người trong cơ quan đều giúp đỡ. Bà Kim vẫn không thể nào quên được những ngày tháng khổ cực ấy, ban sáng con gái gửi đến nhà trẻ, bà đi làm rồi ăn cơm bụi vì trong cơ quan không cho nấu ăn. Đến chiều phải đi rất xa để đón con rồi hai mẹ con lại ăn cơm bụi ven đường để tối vào kho vải ngủ.

Đêm xuống, nhà kho không có giường chỉ có những thùng vải may mặc. Nhưng bà không dám để con gái nằm lên vì sợ con gái đái dầm ra ướt hết vải thì hai mẹ con chắc chắn sẽ bị đuổi. Thương con, bà mua một chiếc chõng tre để giáp một đầu vào đống vải, rồi cho con nằm trên. Bà chỉ dám nằm dưới đất vì chiếc chõng không đủ cho cả hai. Và cũng là muốn con được ngủ yên giấc bà nằm ngay sát đầu còn lại của chiếc chõng tre đề phòng con gái không may có năn người xuống thì cũng sẽ năn xuống người bà. Chăm lo cho con từ bữa ăn, giấc ngủ. Tất cả những gì tốt nhất, mẹ chỉ muốn giành hết cho con. Mẹ tuy rằng không thể cho con một gia đình hoàn hảo. Nhưng mẹ sẽ yêu con theo cách hoàn hảo nhất.

u Kim luôn là mẫu ảnh đẹp nhất tại Diên Hồng

Sống trong thời chiến, không ai có thể biết trước được điều gì. Nỗi sợ của bà Kim không chỉ là cơm ăn, áo mặc hay chỗ ngủ cho hai mẹ con mà còn là sự sợ hãi đến run rẩy mỗi lần bà làm nhiệm vụ tác chiến. Trước mỗi lần thực hiện nhiệm vụ bà đều nói lại với người trông trẻ rằng: “ Nếu em còn sống thì em quay về em nuôi con, nếu em không về được thì bác gửi con em vào trại mồ côi giúp em”. Nói xong những lời đó, nhìn cô con gái ngây ngô không hề biết mẹ sắp làm nhiệm chiến đấu, nước mắt bà đã tuôn rơi từ bao giờ.

Dường như ông trời còn thương đến hai mẹ con bà, lần nào bà làm nhiệm vụ cũng trở về an toàn. Rồi thời kì chiến tranh gian khổ cũng qua đi, cô con gái nhỏ bé ngày nào của bà cũng đã kết hôn và định cư ở nước ngoài. Bà cũng đã sang sống thử cùng các con ở nước ngoài 2 năm nhưng vì không quen thời thiết và văn hóa khác biệt nên bà trở lại sống trong viện dưỡng lão Diên Hồng tại Việt Nam. Bà chia sẻ: “ sống trong trung tâm được các bạn chăm sóc quan tâm thành ra mình lại có thêm nhiều con nhiều cháu. Lại còn có nhiều hoạt động vui chơi phù hợp với tuổi tác và sở thích của bà nên mà cảm thấy rất thoải mái”.

Con cái đã lớn cả rồi, đã tự lo được cho bản thân, bà không cần phải lo lắng nhiều nữa. Bà luôn quan niệm rằng: “ Bây giờ già rồi, phải biết giữ gìn sức khỏe để mình không bị ốm. Vì nếu mình bị ốm thì bản thân mình đã khổ, con cháu lại phải nghỉ làm về chăm sóc, lại làm khổ chúng nó.” Thế mà bà lại nói là không phải lo lắng cho con cháu nữa. Bà đâu chỉ lo cho con, cho cháu mà còn là lo rất nhiều nữa. Cho đến tận lúc này, khi bà đã gần chín mươi tuổi, tình yêu, sự chăm lo cho con cháu vẫn không hề thay đổi. Bà Kim quả là một người bà đáng kính, một người mẹ vĩ đại.

u Kim( đội mũ) và hội bạn thân của mình tại trung tâm dưỡng lão Diên Hồng

Tình yêu mà mẹ dành cho con chính là sức mạnh lớn nhất để mẹ vượt qua mọi đau khổ, vất vả trong cuộc sống. Mẹ không cần nhà cao, mẹ không cần xe đẹp, hãy trưởng thành và sống thật vui vẻ vì điều đó là sự báo đáp lớn nhất của con đối với mẹ. Cả cuộc đời mẹ là dành để yêu con.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.

seventeen − seven =