Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 34 22 88/ 0342 86 56 86

All posts by Thu Hà

Thế vận hội thể thao Olympic Diên Hồng lần thứ 8

Vẫn là những cảm xúc hồi hộp, mong chờ trước mỗi mùa Olympic Diên Hồng. Vậy nên năm nào Olympic cũng thật đáng nhớ với những thí sinh tham gia. Đã là năm thứ 8, Diên Hồng cơ sở 1 tổ chức Olympic. Có nhiều cụ đã tham gia rất nhiều mùa trước, không bỏ lỡ mùa Olympic nào từ khi vào, cũng có những cụ mới vào trung tâm, lần đầu biết đến Olympic cho người cao tuổi nên cũng còn bỡ ngỡ lắm.

 Trước ngày thi đấu, cụ nào cũng  hăng say tập luyện để có thể giành được huy chương. Các cụ chưa bao giờ tham gia thì sốt ruột lắm vì không biết các đối thủ của mình mạnh yếu ra sao. Tự nhiên trước mỗi mùa Olympic thì tinh thần thể thao của các cụ lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ai cũng mong khi thi đấu sẽ mang về chiếc huy chương danh giá cho mình.

Ông Việt (NCT đã từng ở Diên Hồng) dù đã khỏe mạnh về nhà trông cháu nhưng dịp nào có sự kiện ông cũng vào trung tâm tham gia cùng các cụ

Olympic cơ sở 1 diễn ra trong tiết trời mát mẻ, dễ chịu dù đã vào hè. Với môn thi “Chuyền cờ tiếp sức”, các cụ sẽ lần lượt vượt chướng ngại vật để đưa cờ cho đồng đội đang đứng chờ ở phía trên. Đội bà Thúy năm ngoái dành được cúp nên năm nay quyết tâm lắm, liên tục bàn chiến thuật với đồng đội, nhất là với ông Súy, người ở vị trí cuối cùng để mang cờ về rổ. Trông dáng vẻ ông Súy đáng yêu lắm, chỉ đứng im nghe bà Thúy chỉ phải làm cái này phải làm cái kia. Nhưng vì đội bà không nhanh bằng đội bạn nên chỉ giành được huy chương đồng. Dù không giành được cúp và huy chương vàng như mong muốn nhưng bà cũng đã hài lòng vì tinh thần đồng đội của đội bà rồi. 

Gương mặt bà Thúy căng thẳng trong suốt phần thi khi bà tập trung cao độ

Sau khi thi xong, cơ mặt bà Thúy mới có thể giãn ra được

Vắng mặt vào Olympic Diên Hồng 2023, năm nay, ông Trung đã quay lại và tiếp tục thử sức với bộ môn bắn súng tại Olympic Diên Hồng 2024. Đã từng vô địch môn bắn súng tại Olympic Diên Hồng 2020, ông Trung cũng tự tin hơn nhiều so với những thí sinh chưa bao giờ tham gia. Nhưng có lẽ để mang thêm về một chiếc huy chương cũng không hề dễ. nữa cũng là một mục tiêu lớn khiến ông trở nên căng thẳng hơn lúc thi đấu. Chờ đến lượt thi đấu, ông cũng hồi hộp lắm. Không chỉ ông mà các cháu cũng hồi hộp theo vì ai cũng mong chờ ông tỏa sáng. Ngồi ở vị trí thi, cầm trên tay chiếc súng bằng 1 tay do chú bị tai biến, nửa người bên trái không thể cử động được, khuôn mặt ông hiện rõ sự lo lắng. Và với sự cổ vũ của khán giả, ông đã làm được rồi. Những phát bắn chính xác đã giúp ông chạm tay đến chiếc huy chương vào duy nhất của bộ môn này. Khoảnh khắc được đeo lên mình chiếc huy chương vàng, ông Trung không còn kìm được cảm xúc. Những giọt nước lăn dài trên má vì hạnh phúc, vì ông đã vượt lên được chính mình.

Những giọt nước mắt đã rơi vì hạnh phúc

Môn thi đua xe lăn có lẽ đã quá quen thuộc với chú Hồng Vinh vì bộ sưu tập của chú đã có đến 4 chiếc huy chương vàng tính từ năm 2020. Năm nay, chú vẫn lựa chọn thi đua xe lăn vì chú vẫn muốn thử sức mình trên đường đua không hề dễ dàng này. Mặc cho căn bệnh tai biến làm chú không thể cử động nửa người bên trái, chú vẫn rất cố gắng để vượt lên chính bản thân mình. 

Chú Hồng Vinh giành huy chương vàng bộ môn đua xe lăn tại Olympic Diên Hồng 2021

Chú Hồng Vinh giành huy chương vàng bộ môn đua xe lăn tại Olympic Diên Hồng 2022

Trước khi thi, mọi người đều đoán chắc chú Vinh sẽ lại giành chiến thắng. Đối mặt với những câu nói của mọi người, chú chỉ bảo “Chưa chắc đã thắng được đâu, phải cố gắng nhiều lắm đấy”. Và rồi không ngoài sự dự đoán của mọi người, chỉ với một tay, chú đã đưa chiếc xe lăn nhanh chóng tiến về đích. Cho đến khi thực sự đeo lên cổ chiếc huy chương vàng thứ 5, chú mới thật sự nhẹ nhõm và nở một nụ cười hạnh phúc. 

Chú Hồng Vinh trong phần thi đua xe lăn tại Olympic Diên Hồng 2024

Không cần là một sự kiện thể thao rầm rộ, Olympic Diên Hồng vẫn luôn mang lại thật nhiều cảm xúc cho các cụ. Mỗi chiếc huy chương, mỗi khoảnh khắc hoàn thành phần thi là bao niềm tự hào của các cụ. Nhìn thấy các cụ mình chăm sóc hằng ngày có thể tự di chuyển, có thể thắng trò chơi mà bình thường các cụ không thể chơi giỏi đến như thế, các bạn điều dưỡng cũng cảm thấy thật hạnh phúc và vui mừng.

Xem thêm

Già cậy … viện dưỡng lão (Bài 3)

Ngày càng nhiều người cao tuổi lựa chọn viện dưỡng lão để an hưởng tuổi già.  Điều này cho thấy nhận thức của xã hội cũng như người cao tuổi đã có nhiều thay đổi.

Song, nhìn vào mức lương hưu của đại đa số người cao tuổi hiện nay và chi phí bình quân hàng tháng để vào viện dưỡng lão thì thấy nơi đây là “chốn xa xỉ” với nhiều người.

Bài 3: Không dễ để vào viện dưỡng lão

Chi phí để vào các viện dưỡng lão tư nhân đang cao hơn mức lương hưu của đa số người cao tuổi.

Không phải ai muốn cũng có thể vào

“Khi gia đình đông người ở, không gian sống chật chội, con cái quá bận công việc, bố mẹ lại hay đau ốm không có người chăm, vào viện dưỡng lão rõ ràng là lựa chọn tốt cho chính người cao tuổi và con cái”, bà Trần Thị Liên ở quận Bình Thạnh, TPHCM chia sẻ.

Tuy nhiên, khi xem lại khoản lương hưu của mình chỉ ở mức 5,5 triệu đồng/tháng trong khi chi phí để vào viện dưỡng lão lên đến cả chục triệu đồng/người/tháng, bà Liên cho rằng viện dưỡng lão là nơi không phải ai muốn cũng có thể vào.

“Không phải riêng tôi mà nhiều người eo hẹp về tài chính dù muốn cũng không đủ tiền để vào viện dưỡng lão”, bà Liên nói.

Thông tin từ BHXH Việt Nam, hiện nay mức hưởng lương hưu bình quân khoảng 5,4 triệu đồng/người/tháng.

Nếu tính theo thời giá, người cao tuổi muốn vào nhà dưỡng lão không dễ, cho dù là với mức đóng góp thấp nhất (nhà dưỡng lão tư nhân là 7 triệu đồng/người/tháng).

Theo tìm hiểu của phóng viên, chi phí một tháng ở viện dưỡng lão trung bình khoảng 7-15 triệu đồng, tùy thuộc vào nhu cầu của người sử dụng gói trị liệu và chăm sóc y tế khác nhau.

Với mức phí linh hoạt, các viện dưỡng lão cũng có các gói dịch vụ khác nhau để phù hợp với điều kiện kinh tế của từng gia đình.

Các phòng đơn, đôi, phòng chung sẽ có mức chi phí khác nhau. Như vậy với mức phí cao hơn nhiều so với mức lương hưu của các cụ, chỉ một bộ phận người cao tuổi mà gia đình có điều kiện mới đủ tài chính để tham gia.

Lý giải cho mức phí được cho là khá cao so với lương hưu của các cụ, bà Trần Thị Thúy Nga, Phó Tổng Giám đốc Trung tâm Dưỡng lão chất lượng cao tại Hà Nội cho biết, vì là dưỡng lão tư nhân nên mọi chi phí doanh nghiệp đều phải chịu từ việc mua đất, xây dựng các cơ sở vật chất, mua sắm trang thiết bị, thuê bác sĩ cùng đội ngũ điều dưỡng viên…

“Để đưa ra mức phí như vậy, chúng tôi đã phải cân nhắc rất nhiều về bài toán tài chính, không thể thấp hơn. Để nhiều người có thể vào được, chúng tôi rất mong Nhà nước ủng hộ bằng cách dành quỹ đất và có ưu đãi về các loại thuế, phí cho những nhà đầu tư, xây dựng mô hình dưỡng lão, chứ không nên cào bằng như các cơ sở kinh doanh khác”, bà Nga đề xuất.

Để các cơ sở dưỡng lão ngày càng phát triển, Nhà nước cần nghiên cứu để có những cơ chế, chính sách đặc thù.

Giải pháp nào cho viện dưỡng lão giá rẻ

Ông Đặng Tài Tính, nguyên Chánh Văn phòng Hội Người cao tuổi Việt Nam cho biết: “Cả nước có gần 2,7 triệu người hưởng lương hưu trung bình 5,4 triệu đồng/tháng. Hoạt động theo cơ chế thị trường, các trung tâm dưỡng lão không thể đưa ra mức thu thấp hơn vì phải chịu rất nhiều chi phí. Vì thế, chỉ những ai có điều kiện về kinh tế mới có thể chọn nơi đây để an dưỡng lúc tuổi già”.

Theo các chuyên gia, để khuyến khích khu vực tư nhân đầu tư cung cấp dịch vụ chăm sóc người cao tuổi, Nhà nước cần tiếp tục nghiên cứu hoàn thiện thể chế chính sách khuyến khích đầu tư.

Bên cạnh đó, về lâu dài cần nghiên cứu đề xuất quy hoạch phát triển hệ thống chăm sóc người cao tuổi, tạo ra không gian, môi trường cho đầu tư, phát triển; đồng thời, cần có chính sách tạo nguồn lực, dòng tiền cho chăm sóc dài hạn người cao tuổi, tiếp tục đào tạo bồi dưỡng đội ngũ nhân viên chăm só…

Bà Nguyễn Thị Bạch Tuyết, Tổng Giám đốc một trung tâm chăm sóc sức khỏe người cao tuổi uy tín lâu năm tại Đông Anh, Hà Nội cho rằng, việc khuyến khích nhân rộng mô hình nhà dưỡng lão tư nhân là hoàn toàn phù hợp với bối cảnh và nhu cầu của xã hội.

Nhà nước cần có các chính sách hỗ trợ doanh nghiệp đầu tư vào các loại hình này như: Ưu tiên thuế, đất đai, nguồn vốn… nhằm tạo điều kiện để doanh nghiệp đầu tư vào cơ sở hạ tầng, đáp ứng nhu cầu chăm sóc người cao tuổi.

Về phía cơ quan quản lý nhà nước trong lĩnh vực người cao tuổi, ông Nguyễn Ngọc Toản, Phó Cục trưởng Cục Bảo trợ xã hội (Bộ LĐ-TB&XH) cho hay: “Mô hình nhà dưỡng lão tư nhân đang được Nhà nước khuyến khích đầu tư phát triển thông qua chính sách xã hội hóa, ưu đãi khi thuê đất, giảm thuế và các hỗ trợ về thủ đăng ký hoạt động, đào tạo nâng cao năng lực nhân viên…”.

Tuy nhiên, ông Toản thừa nhận, số lượng và quy mô các cơ sở còn hạn chế và mới chủ yếu tập trung ở các thành phố lớn.

Vừa qua, Nghị quyết 42-NQ/TW của BCH Trung ương Khóa XIII đã đề cập tới một số chính sách liên quan tới tốc độ già hóa dân số đặt ra những thách thức lớn trong bảo đảm an sinh xã hội cho người cao tuổi.

Chính phủ đã phê duyệt Chương trình hành động quốc gia người cao tuổi giai đoạn 2021-2030, trong đó giao Bộ LĐ-TB&XH phối hợp với các cơ quan liên quan nghiên cứu, ban hành các cơ chế, khuyến khích, hỗ trợ doanh nghiệp, cá nhân, tổ chức tham gia mở rộng mô hình chăm sóc người cao tuổi ở cộng đồng, các trung tâm cung cấp dịch vụ dưỡng lão.

Theo đó, Chính phủ sẽ có những cơ chế, chính sách khuyến khích đầu tư phát triển các viện dưỡng lão tư nhân như: Ưu đãi về thuê đất, giảm thuế và các hỗ trợ về thủ tục đăng ký hoạt động, đào tạo nâng cao năng lực nhân viên… xây dựng một khung tiêu chuẩn chung.

Cụ thể đối với việc thiết kế, xây dựng các hệ thống nhà dưỡng lão trên cả nước để làm tiêu chí đánh giá, phân loại và tiến tới xã hội hóa loại hình đặc biệt này.

Việc làm này sẽ góp phần nâng cao đời sống vật chất, tinh thần cho người cao tuổi, phát huy vai trò người cao tuổi phù hợp với tiềm năng và trình độ phát triển kinh tế – xã hội của đất nước.

Xem thêm

Già cậy… viện dưỡng lão (Bài 2)

Không còn tư tưởng “trẻ cậy cha, già cậy con” như trước đây, ngày càng nhiều người già thích vào sống tại các trung tâm dưỡng lão để an hưởng tuổi già.

Bài 2: Niềm vui ở viện dưỡng lão

 Coi viện dưỡng lão như ngôi nhà thứ hai của mình

Sau 11 năm chồng mất cũng là khi 6 người con đã trưởng thành, có gia đình riêng, cụ Nguyễn Thị Biển (quận Hà Đông, Hà Nội) đã chọn một viện dưỡng lão ở ngoại thành Hà Nội làm ngôi nhà thứ hai của mình.

Ở tuổi 94 nhưng cụ vẫn minh mẫn, lạc quan và tự chủ trong mọi việc.

Trong căn phòng rộng chừng 30m2, cụ Biển sống cùng một cụ bà khác. Mọi thứ đều được bài trí ngăn nắp, đầy đủ tiện nghi như tivi, tủ lạnh, phòng vệ sinh khép kín.

Đưa cha mẹ vào sống trong viện dưỡng lão, cuối tuần đón cha mẹ về nhà chơi đang là lựa chọn của nhiều gia đình.

Cụ tâm sự, từ ngày cụ ông mất, cụ sống một mình, tự chăm sóc bản thân, chăm sóc vườn tược. Đến khi bị bệnh tuổi già (đau thần kinh hông; dạ dày…) cụ đều tự mình đi taxi vào, ra bệnh viện. Thấy tình trạng của mẹ như vậy không ổn, các con đã gom góp tiền gửi mẹ vào viện dưỡng lão.

“Sau gần 5 năm sống ở viện dưỡng lão, giờ tôi coi đây như ngôi nhà thứ hai của mình. Hồi đầu, để tôi đỡ buồn, tuần nào các con, cháu cũng đến chơi. Sau này, khi dần quen cuộc sống ở đây, tôi bảo các con không phải đến thường xuyên mà thu xếp thời gian vào lúc nào cũng được.

Cuối tháng tôi lại được các cháu đón về nhà chơi. 5 năm qua tôi đều ăn tết tại trung tâm, vì ở đây vui hơn, có nhiều hoạt động thú vị hợp tuổi già”, cụ Biển phấn khởi cho biết.

Cụ Nguyễn Thị Biển (thứ 3 từ phải sang) cảm thấy vui và khỏe mạnh hơn sau 5 năm sống trong trung tâm dưỡng lão.

Theo cụ Biển, ở viện dưỡng lão, các cụ được chăm sóc sức khỏe và phục vụ ăn uống rất khoa học.

Hằng ngày, các cụ dậy sớm tập thể dục, được đo huyết áp, giờ ăn, giờ ngủ, sinh hoạt điều độ; các món ăn được chế biến phù hợp người già, được tham gia các buổi sinh hoạt cộng đồng, giao lưu, trò chuyện, chia sẻ giữa những người bạn già nên các cụ thấy rất thoải mái, vui và khỏe hơn.

“Nếu có điều kiện, các cụ nên vào viện dưỡng lão, vừa sướng thân mình, vừa giải phóng sức lao động cho con, cháu, để chúng có cơ hội phát triển sự nghiệp…”, cụ Biển chia sẻ.

Là người ở trung tâm dưỡng lão đã lâu, cụ ông Nguyễn Như Ngà (96 tuổi, phố Láng Hạ, Hà Nội) cho biết, vợ chồng cụ có hai người con, một trai một gái. Người con trai đang công tác tại TPHCM, con gái sinh sống và làm việc ở nước ngoài. Cụ bà hiện ở cùng người con trai tại TPHCM.

Các hoạt động thể dục và sinh hoạt điều độ ở viện dưỡng lão đã làm cho sức khỏe thể chất, tinh thần của các cụ được nâng cao.

Trước đây, cụ sống một mình, tự phục vụ bản thân do đã quen nếp sống trong quân đội (cụ Ngà nguyên là Thiếu tướng quân đội, nghỉ hưu đã 30 năm). Tuổi ngoài 80, cụ vẫn có thể đi du lịch nhiều nơi, cả trong và ngoài nước.

Bước sang tuổi 90, bị huyết áp cao, mấy lần gần như đột quỵ, rất nguy hiểm nên các con không yên tâm, muốn thuê người giúp việc nhưng cụ không muốn phiền hà.

Sau đó, các con tìm đã tìm đến viện dưỡng lão và đưa cụ vào. “Sống ở đây, có đội ngũ y tá trực 24/24 sẵn sàng xử lý những tình huống bất ngờ, thực hiện thăm khám hàng ngày, đo huyết áp 3 lần/ngày. Khi huyết áp lên cao được y tá cho uống thuốc nên rất yên tâm”, cụ Ngà chia sẻ.

Nơi góc phòng ở viện dưỡng lão hướng thẳng ra cánh đồng ở khu đô thị đầy ánh sáng, cụ Ngà bảo ở đây không khí trong lành thích hợp an hưởng tuổi già.

Hàng ngày, cụ thực hành lối sống lành mạnh, tập thể dục, tập khí công, thiền, đọc sách, ăn uống thực dưỡng và đặc biệt luôn giữ cho mình tinh thần lạc quan, vui vẻ. Mỗi dịp lễ, tết, 27/7, 22/12 hay sinh nhật… cụ đều được trung tâm tổ chức sự kiện, giao lưu đọc thơ, hát… nên rất vui.

Sống ở viện dưỡng lão, các cụ không chỉ được chăm sóc sức khoẻ, sinh hoạt điều độ mà còn được tổ chức nhiều hoạt động ý nghĩa nhân những ngày lễ của riêng mình.

Các hoạt động thể dục và sinh hoạt điều độ ở viện dưỡng lão đã làm cho sức khỏe thể chất, tinh thần của các cụ được nâng cao.

Như cặp đôi ông bà Nguyễn Gia Hiểu (88 tuổi), Nguyễn Thị Sơn (81 tuổi) là ví dụ. Sống bên nhau 56 năm, vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống để nuôi dạy các con trưởng thành.

Về già, do con cái bận công việc, sức khoẻ yếu dần, để không phiền con, cháu hai cụ đã đến sống tại trung tâm dưỡng lão cao cấp ở Hà Nội. Nhân kỷ niệm 56 năm ngày cưới của hai cụ, Trung tâm dưỡng lão tổ chức “Lễ cưới kim cương” cho hai cụ.

“Thật xúc động khi chúng tôi sau 56 năm lại được làm cô dâu, chú rể một lần nữa”, bà Sơn nói.

Khi nghe trung tâm nói về ý tưởng tổ chức đêm nhạc kỷ niệm 56 năm ngày cưới của bố mẹ, chị Đức (con gái lớn hiện sinh sống ở nước ngoài) rất hưởng ứng. Chị nhờ bạn thân đến tham dự và gửi quà chúc mừng bố mẹ.

“Tôi rất vui và xúc động khi thấy bố mẹ luôn khỏe mạnh và yêu thương nhau”, chị Đức nói.

Xem thêm

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão

Cụ bà vượt hàng nghìn km từ TP.HCM ra Hà Nội ở viện dưỡng lão

Đầu giờ chiều một ngày cuối tháng 3, bà Đào Thị Dung (87 tuổi) thức dậy ở Viện dưỡng lão Diên Hồng (Hà Nội). Bà cùng mọi người gấp gọn chăn màn, ăn đồ ăn nhẹ xong liền cầm điện thoại gọi cho con gái đang sinh sống tại quận 2, TP.HCM.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 1.

Bà Đào Thị Dung vui vẻ sau 2 năm sinh sống ở viện dưỡng lão. Ảnh: Ngọc Hải

Thấy mẹ gọi, đầu dây bên kia liền trả lời: “Con nghe này má, má đang làm gì đó?”. Lúc này bà Dung vui vẻ trả lời: “Má vừa dậy, ba dậy chưa con?”. Người con gái nhanh nhảu: “Ba vừa dậy, giờ con cho ba dậy vệ sinh cá nhân rồi uống sữa. Má nay có gì vui gọi cho con à?”. Bà Dung cười vui: “Má nhớ thì má gọi thôi”… Cuộc hội thoại của hai mẹ con bà Dung cứ thế kéo dài ít phút rồi bà dừng bảo gọi sau vì có khách ghé thăm.

Trong câu chuyện với PV Dân Việt, bà Dung kể đã ở viện dưỡng lão đến nay 2 năm. Cũng từng ấy thời gian bà rời xa người chồng năm nay 93 tuổi và con cháu để đến đây sống những năm tháng còn lại của cuộc đời.

“Sở dĩ tôi đến viện dưỡng lão vì cả tôi và chồng sức khoẻ đều đã yếu, nằm một chỗ. Vợ chồng tôi có hai con gái, con gái đầu đang sinh sống làm việc ở nước ngoài. Tôi không muốn cha mẹ già thêm gánh nặng để con vất vả. Con còn công việc, các cháu nữa”, bà Dung chia sẻ.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 2.

Hàng ngày bà Dung vẫn thường xuyên gọi điện trò chuyện vui vẻ với con gái để hỏi thăm tình hình sức khoẻ của chồng. Ảnh: Ngọc Hải

Chính vì thế, cách đây 2 năm, sau khi tìm hiểu kỹ bà đã vượt quãng đường hàng nghìn km ra Hà Nội sinh sống. Những tưởng sẽ buồn vì những ngày đầu không quen môi trường, cuộc sống mới nhưng bà Dung bắt nhịp rất nhanh. Bà ở cùng với 7 bà cụ khác một phòng. Tại đây, các bà hàng ngày cùng sinh hoạt, ăn uống và nhiều hoạt động thể dục, thể thao vui vẻ với nhau khiến bà nhanh chóng quên đi nỗi nhớ nhà, con cháu.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 3.

Bà Dung tham gia thi hoa hậu cao niên. Bộ trang phục bằng túi nilon do chính bà thiết kế. Ảnh: NVCC

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 4.

Bà Dung đã giành giải hoa hậu cao niên năm 2022. Ảnh: NVCC

“Ở đây tôi có thói quen ăn ngủ đúng giờ giấc, có phòng chức năng luyện tập thể dục thể thao, đặc biệt mỗi dịp lễ, Tết hay ngày nào đó chúng tôi được tham gia các hoạt động văn hoá, văn nghệ rất vui vẻ. Có năm tôi còn được hoa hậu cao niên. Mọi người trong phòng đều cao tuổi có việc gì quan tâm, chăm sóc lẫn nhau. Ngoài ra, các nhân viên trung tâm cũng rất quan tâm nên tôi rất vui, con cháu ở nhà cũng yên tâm. Những lúc nhớ nhà tôi lại gọi điện hỏi thăm con cháu tình hình sức khoẻ của chồng ở nhà”, bà Dung tâm sự.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 5.

Bà vui vẻ khi chia sẻ với PV Dân Việt. Ảnh: Ngọc Hải

Bà Dung cho hay, kể từ khi ở viện dưỡng lão, bà thấy quyết định ấy của mình hoàn toàn chính xác. Bà thấy thoải mái hơn và con cháu cũng bớt phải lo lắng cho mình. Tết Nguyên đán vừa qua, bà trải qua một trận ốm nên không về quê ăn Tết cùng chồng con. Qua Tết bà được con cháu đón về quê vui chơi ít ngày rồi lại quay trở lại trung tâm. Bà cũng có ý định đón chồng vào viện dưỡng lão ở cùng nhưng do sức khoẻ ông quá yếu nên việc di chuyển xa vô cùng khó khăn.

“Trước đây nhiều người hay quan niệm để cha mẹ vào viện dưỡng lão không chăm sóc là con bất hiếu. Tôi cho rằng đây là suy nghĩ sai lầm, giờ phải nghĩ con cháu có hiếu mới đưa mình vào đây. Ở đây, các cụ chăm sóc nhau, mỗi người có một hoàn cảnh sống với nhau xa gia đình.

8 người chúng tôi ở cùng phòng với 8 hoàn cảnh không ai giống tính ai. Chúng tôi đều khuyên bảo nhau sống tốt, vui vẻ, có ích tuổi già. Chính vì vậy tôi quyết định sẽ ở đây đến phút cuối đời. Dịp nghỉ lễ nào con cháu đến đón về chơi ít ngày”, bà Dung nói thêm.

Đóng cửa nhà, vợ chồng già vào ở viện dưỡng lão

Cách đây hơn 1 năm, vợ chồng bà Nguyễn Thị Thanh Sơn (80 tuổi) và ông Nguyễn Gia Hiểu (86 tuổi) đã quyết định đóng cửa nhà, chọn viện dưỡng lão là điểm đến cuối cùng sống trọn những năm tháng cuối của cuộc đời.

Sáng sớm dậy, ông Hiểu được nhân viên viện dưỡng lão lên đón đưa đi phục hồi chức năng. Ông Hiểu bị bệnh Parkinson nên việc đi lại gặp rất nhiều khó khăn. Mọi việc đều phải có người hỗ trợ.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 6.

Vợ chồng bà Sơn, ông Hiểu quyết định chọn viện dưỡng lão là điểm đến cuối cùng của cuộc đời. Ảnh: Ngọc Hải

Chia sẻ với chúng tôi, bà Sơn cho hay, ông bà yêu nhau từ khi đang là sinh viên Trường Đại học Bách Khoa. Dù có nhiều người ngỏ lời yêu nhưng bà lại có tình cảm đặc biệt với ông Hiểu bởi sự thông minh, đẹp trai, tài giỏi. Sau này ông Hiểu được nhà trường cử đi học ở Hungari. Nhiều người vẫn hay gọi ông bà “sống với nhau bằng thư từ”. Bởi số thư hai người viết cho nhau chất cao hàng chục cm.

Chuyện những người vượt hàng nghìn km, khoá cửa nhà, rời con cháu vào ở viện dưỡng lão- Ảnh 7.

Hàng ngày vợ chồng ông bà vẫn có sở thích đọc sách, báo. Ảnh: Ngọc Hải

Hai ông bà có với nhau 2 con gái hiện đều sinh sống và làm việc tại nước ngoài. Tuổi đã cao nhưng ông bà vẫn xưng hô là “anh, em” rất tình cảm.

“Với tôi, ông là mối tình đầu tiên và cũng là cuối cùng của cuộc đời mình. Chúng tôi về viện dưỡng lão tiếp tục bầu bạn, trò chuyện với nhau mỗi ngày. Hàng ngày vợ chồng tôi tập thể dục, ăn uống đầy đủ. Chúng tôi cũng có sở thích đọc sách báo mỗi ngày”, bà Hiểu nói.

Đáp lời vợ, ông Hiểu chia sẻ, nhiều người có quan niệm trẻ cậy cha, già cậy con không còn phù hợp trong xã hội hiện nay và nên thay đổi.

“Giờ con cái có công việc, cuộc sống riêng. Vợ chồng tôi chỉ mong sao mình sống vui, sống khoẻ đến cuối đời. Có như vậy con cháu mới yên tâm, không lo lắng quá nhiều cho mình. Đó là điều mà vợ chồng tôi thấy hạnh phúc, an lòng nhất”, ông Hiểu nói thêm.

Xem thêm

Cú “sốc” suýt “quay xe” của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão

Nam điều dưỡng suýt “quay xe” vì sốc trong ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão

Hơn 2 năm trước, anh Nghiêm Xuân Tùng (31 tuổi) quyết định nghỉ việc khi đang làm nhân viên xe cứu thương để chuyển về làm điều dưỡng ở viện dưỡng lão tại quận Hà Đông, Hà Nội.

Thấy vậy, một người đồng nghiệp nữ liền ra sức can ngăn: “Mày không làm được viện dưỡng lão đâu. Tao từng làm rồi nhưng còn phải chạy đây này…”. Đây là một cô gái nhưng anh đánh giá rất xông xáo, thậm chí có thể tự tay bê bệnh nhân từ tầng 6 xuống tầng 1 khuyên.

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 1.

Các điều dưỡng chăm sóc sức khoẻ cho các cụ cao tuổi ở viện dưỡng lão. Ảnh: Ngọc Hải

Ngẫm vợ đang mang thai, công việc xe cứu thương nay đây mai đó, thậm chí có thời điểm đi xa mấy ngày mới trở về nên anh Tùng quyết định nghỉ để về chăm sóc các cụ ở viện dưỡng lão. Như vậy anh sẽ có thời gian chăm lo vợ con, cuộc sống gia đình.

Ngày đầu tiên khi bước chân vào Viện dưỡng Diên Hồng, anh Tùng thực sự đã bị “sốc”. Anh sốc bởi công việc chăm sóc người cao tuổi trái ngược hoàn toàn với những gì mình đã làm từ trước. Nếu như trước đây, đi xe cứu thương anh làm cấp cứu, tiêm truyền, thay băng, rửa vết thương, chăm sóc về chuyên môn thì về viện dưỡng lão anh kiêm đa nhiệm vụ từ cho ăn, tắm rửa, vệ sinh cá nhân…

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 2.

Hơn 2 năm trước anh Nguyễn Xuân Tùng đã nghỉ việc làm nhân viên xe cứu thương để đi làm ở viện dưỡng lão. Ảnh: Ngọc Hải

“Tôi là con trai nên nhận nhiệm vụ chăm sóc các cụ có sức khoẻ yếu. Nếu như các cụ khoẻ có thể tự đi vệ sinh cá nhân được nhưng với cụ yếu thì mình phải làm hết từ A-Z. Ngay cả việc thay bỉm tã cho các cụ cũng cũng phải tự tay làm. Ngày đầu làm việc tôi thật sự bị sốc”, anh Tùng kể lại.

Trở về nhà, anh Tùng vẫn chưa hết choáng, người nôn nao. Tối đó, anh không ăn cơm mà vào phòng nằm nghỉ. Thấy chồng về không nói lời nào, vợ hỏi thăm anh chỉ nói: “Anh mệt, em ăn cơm đi”. Vợ động viên: “Anh thử làm thêm 1, 2 ngày nếu không phù hợp thì tìm việc khác”.

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 3.

Ngày đầu đi làm, anh Nguyễn Xuân Tùng đã thực sự bị “sốc” khi chăm sóc những người cao tuổi ở viện dưỡng lão. Ảnh: Ngọc Hải

“Viện dưỡng lão cho mỗi người khi mới vào làm thử việc trước 3 ngày, nếu ai thấy phù hợp mới quyết định. Nhiều người ngay ngày đầu tiên làm đã chạy mất dép. Ngày đầu tôi thấy nản lắm rồi khi mọi việc ngổn ngang, có cụ liên tục la hét cả ngày, có cụ thì chửi mắng thậm tệ… Tôi suýt bỏ để tìm việc khác, kể chạy Grab hay công việc nào đó cũng được.

Thấy tôi có vẻ nản, một số chị em ở trung tâm động viên nói: ‘Đừng nghỉ việc nhé, vào đây tuyển được người khó lắm, mãi mới tuyển được nam. Em bê các cụ thôi cũng được còn việc thay bỉm tã chị làm cho. Chị làm quen việc rồi’. Tôi cảm nhận được sự quan tâm của mọi người dành cho mình. Tôi tự động viên bản thân, mọi người làm được thì mình cũng sẽ làm được. Thế rồi tôi gắn bó công việc này cho tới bây giờ”, anh Tùng cười nói.

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 4.

Điều dưỡng đang phục hồi sức khoẻ cho các cụ cao tuổi. Ảnh: Ngọc Hải

Nam điều dưỡng này cũng cho hay, chăm sóc các cụ cao tuổi không chỉ cần năng lực chuyên môn mà cũng phải là người nắm bắt tâm lý. Người cao tuổi mỗi người một tính nên phải nắm rõ tính cách từng người. Công việc này đòi hỏi người thực sự có tâm mới làm được.

“Có cụ rất khó tính, chỉ ăn cháo nóng. Tuy nhiên, đúng giờ ăn các cụ lên giường nằm nhất định không ăn. Một lát sau cháo nguội lại quát mắng. Lúc này chúng tôi biết tính liền đi đun lại cháo, động viên cụ mới ăn. Có cụ thì luôn muốn mình được ưu tiên đầu tiên như ngâm chân muối gừng hay pha sữa thì làm cho cụ bao giờ cũng phải trước tiên. Có người thì chỉ cần nhắc nhở giữ vệ sinh chung sẽ cáu gắt.

Tôi nhắc nhở: “Anh Vinh, phòng của anh bẩn, anh dọn đi nhé!”. Chiều tôi lại nhắc: “Anh Vinh nhé, dọn đi nhé!”. Sau anh ấy liền cáu: “Để anh dọn, nói lắm thế. Đến hôm sau, anh ấy nhận ra không phải với tôi liền chủ động đi ra bắt chuyện: Tùng ơi, cho anh xin lỗi! Biết tính cách từng người rồi nên tôi cũng quen”, anh Tùng tâm sự.

Chuyện chưa kể về những “siêu nhân” chăm sóc các cụ ở viện dưỡng lão

Chăm sóc cho nhiều người già yếu, lại là con trai nên những việc nặng hầu như sẽ do anh Tùng cáng đáng. Có cụ to, khoẻ khi bế các cụ lên giường hay vệ sinh cá nhân hoàn toàn dựa hết vào lực có lúc khiến anh đau điếng người hay ê ẩm lưng. Chính vì vậy mọi người gọi là anh và đồng nghiệp là “siêu nhân” vì mình rất dũng cảm khi chăm sóc người già.

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 5.

Chị Lò Thị Linh đã 6 năm gắn bó với công việc tại viện dưỡng lão. Ảnh: Ngọc Hải

Gắn bó với việc chăm sóc người cao tuổi ở viện dưỡng lão đến nay đã 6 năm, chị Lò Thị Linh (29 tuổi) nhận mình là người vô cùng “can đảm”. Sau khi tốt nghiệp đại học ra trường, chị đã quyết định về viện dưỡng lão làm việc qua lời giới thiệu của một người bạn. Lẽ dĩ nhiên, giống như anh Tùng, chị Linh cũng đã rất bất ngờ với công việc mình làm.

“Khi mới làm công việc chăm sóc các cụ tôi gặp không ít khó khăn. Phải tìm hiểu làm sao cho các cụ thoải mái nhất. Các cụ có cụ bệnh tật, tuổi cao khó tính. Lúc này mình không khác gì một nhà tâm lý học, bác sĩ học,… nên phải trau dồi nhiều kiến thức, làm sao cho khéo léo, các cụ thấy thoải mái, dễ chịu, an tâm nhất. Với các cụ khoẻ mạnh chúng tôi hỗ trợ chăm sóc ăn uống, vui chơi. Còn với cụ yếu đòi hỏi cần phải chăm sóc hỗ trợ toàn diện, hỗ trợ cho ăn, vệ sinh cá nhân, tắm rửa, di chuyển…”, chị Linh chia sẻ.

Theo chị Linh, mỗi tháng các điều dưỡng sẽ được phân công nhiệm vụ trực xuyên đêm. Mỗi nhân viên sẽ thường xuyên đi qua các phòng để biết được các cụ ngủ hay thức, cần gì sẽ hỗ trợ. Có những cụ bà đêm không không ngủ, đi lại suốt đêm.

Cú "sốc" suýt "quay xe" của nam điều dưỡng ngày đầu làm việc ở viện dưỡng lão- Ảnh 6.

Chị Vũ Thị Hồng Thơm đã 10 năm làm việc ở viện dưỡng lão. Ảnh: Gia Khiêm

“Công việc vất vả là vậy nhưng mỗi khi được người nhà tin tưởng, động viên, gửi lời cảm ơn nên chúng tôi cũng vơi đi cái mệt để cố gắng hơn. Có ông coi như con cháu, dù không ở đây nữa nhưng thi thoảng đi qua ông có quả xoài, quả cam hay cái kẹo lại mang cho khiến tôi rất cảm động”, chị Linh bày tỏ.

Có thâm niên lâu nhất khi gắn với viện dưỡng lão đến nay đã 10 năm, chị Vũ Thị Hồng Thơm (34 tuổi) chia sẻ, đã trải qua đủ công việc ở đây.

“Những ngày đầu, viện dưỡng lão còn ít, chúng tôi phải kiêm hết từ bếp, tạp vụ, phục vụ chăm sóc các cụ. Đến nay số lượng các cụ lớn hơn rất nhiều. Làm công việc này đòi hỏi phải có tâm, sự kiên trì mới làm được. Các cụ cao tuổi tính khí thất thường. Tôi nhớ có cụ bà rất khó tính. Khi vào trung tâm, bà toàn khóc. Sau tôi dành sự quan tâm, bà rất quý. Tôi cũng học hỏi được từ bà nhiều điều.

Khi tôi chuyển sang cơ sở khác, bà vẫn nhớ đến hỏi thăm, Tết năm nào bà cũng gửi tiền mừng tuổi dù không làm ở cơ sở cũ nữa. Hay có cụ ông, chúng tôi hay gọi là bố Khánh. Bố không có con, vợ mất nên đã vào trung tâm ở những năm tháng cuối đời.

Niềm đam mê của bố là thích xem bóng đá. Tôi thương vì tuổi già chỉ có mình bố. Có những ngày bố ốm, chúng tôi thay phiên nhau chăm sóc… Công việc vất vả là vậy nhưng may mắn khi gia đình và chồng con luôn kề bên động viên, chúng tôi cảm thấy yên tâm, yêu nghề hơn”, chị Thơm nói thêm.

Xem thêm

Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được mọi người yêu thương

Là một người luôn được các cháu gọi yêu là “Idol”, bà Đoàn Thanh Thúy (người cao tuổi đang an dưỡng tại Diên Hồng cơ sở 1) vẫn luôn tươi vui, minh mẫn ở độ tuổi xấp xỉ 80. Không giống trong tưởng tượng về người cao tuổi phải già yếu và không thích vận động, bà Thúy như một tấm gương sáng cho các bạn trẻ khi luôn tích cực tham gia các hoạt động do trung tâm tổ chức. Mỗi lần gặp bà, bà luôn chào mọi người với nụ cười thật tươi mà chẳng ngại hàm răng đã không còn nguyên vẹn. Đôi mắt đầy nếp nhăn, đôi chân cũng đã yếu, cơ thể cũng không còn nhanh nhẹn, nhưng với bà, điều đấy chẳng ảnh hưởng gì đến việc bà luôn tự tin, luôn yêu đời. 

Bà Thúy trong sự kiện Hoa Hậu Cao Niên 2022 được tổ chức tại Diên Hồng

Với nhiều người, hạnh phúc thật khó kiếm. Cuộc sống bôn ba vất vả kiếm tiền khiến người ta không còn cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Nhiều người cứ đi tìm những hạnh phúc lớn lao, đôi khi là vượt tầm với. Hay đơn giản chỉ là không hài lòng với cuộc sống hiện tại cũng làm người ta đau khổ, kiệt sức. Thế nhưng khi hỏi bà Thúy về điều khiến bà cảm thấy hạnh phúc nhất, bà chẳng mảy may suy nghĩ mà trả lời luôn rằng “Điều khiến bà hạnh phúc nhất là môi trường làm việc của bà, công việc của bà. Ở đấy anh em đồng nghiệp luôn yêu thương, giúp đỡ, đùm bọc nhau, không bao giờ có ganh ghét, đố kỵ như các bạn bà vẫn hay than phiền về công ty của bọn nó.”

Bà Thúy luôn tích cực tham gia các hoạt động tại trung tâm

Kể về quá khứ, bà hào hứng lắm. Dù ở độ tuổi 79, bà vẫn còn nhớ từng chi tiết về thời sinh viên cũng như những ngày tháng tuổi trẻ. Những ký ức về thời sinh viên tại trường Đại học Kế toán Nam Định vẫn còn y nguyên trong tâm trí bà. Sống trong thời chiến, cuộc sống sinh viên chẳng hề dễ dàng. Vì đạn nổ bom rơi mà ước mơ trở thành cô giáo dạy Hóa, được học trong trường Sư phạm Vinh của bà tan thành mây khói. Bà được chuyển về Đại học kế toán Nam Định trong sự mông lung, mơ hồ. Ngày ấy, chẳng ai biết cái nghề “kế toán” là gì cả. Những người làm nghề kế toán (theo cách gọi bây giờ) thì sẽ thường gọi là thư ký. Bà bảo cũng không được lựa chọn, thôi thì cứ học thôi.

5 năm học tập tại trường đại học, vì có thành tích tốt nên bà được trường giữ lại để thành giảng viên. Nhưng với bà, cuộc sống sinh viên lúc đấy ở trong kí túc xá đã quá khổ . Bà được phân về Sở nông thôn, sau này gọi là Sở lương thực – thực phẩm. Mọi người bảo về đấy làm chỉ làm với nông dân thôi nhưng bà tự nhủ về làm với nông dân càng chân chất, thật thà, mình cũng sẽ dễ ở. Phòng làm việc chủ yếu là nam, nữ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thế là tự nhiên bà trở thành “công chúa” duy nhất trong phòng, lúc nào cũng được các anh che chở, bảo vệ. 

Bà không nề hà gì mỗi khi các cháu gọi đi chụp ảnh vì mỗi bức ảnh là một kỷ niệm để bà nhìn lại

Cả 1 phần 3 cuộc đời gắn bó tại sở nông nghiệp, lúc nào bà cũng cảm thấy như đang được ở cùng những người thân trong gia đình. Ngày bà mang thai con trai đầu, bà ốm nghén nặng lắm. Có hôm mệt quá, các anh còn mắc võng giữa 2 xe đạp để chở bà đi viện khám. Rồi bao nhiêu công việc các anh cũng đỡ đần giúp bà để bà có thời gian nghỉ ngơi. Lúc các anh nhà có công có việc hay vợ đẻ, con ốm thì bà cũng giúp các anh hoàn thành công việc. Chẳng thế mà tình cảm anh em, đồng nghiệp lúc nào cũng thân thương, khắng khít. Ngày ấy cứ 5 năm mới được tăng lương 1 lần, mà bà lại nghỉ sinh vào khoảng thời gian 4 năm rưỡi. Nhưng vì sổ sách bà làm chưa một lần sai, chưa từng nề hà công việc gì và cũng hỗ trợ mọi người trong phòng rất nhiều nên cả phòng đồng lòng đấu tranh cho bà để bà cũng được tăng lương như mọi người. 

Nụ cười bà luôn nở trên môi khi nhắc lại những câu chuyện cũ. Có lẽ khoảng thời gian sống trong kháng chiến khó khăn, nghèo khổ ấy lại là những kỷ niệm thật đẹp với bà, khi có một người chồng yêu thương gia đình, có một công việc ổn định và có những người đồng nghiệp thật tuyệt vời. Bà cảm thấy hạnh phúc và hài lòng với những điều ấy, dù cuộc sống khó khăn, chẳng hề dễ dàng.

Xem thêm

Giao lưu cùng các em sinh viên trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn

Dù ở Việt Nam, các dịch vụ dưỡng lão cũng đã tiếp cận gần hơn với công chúng nhưng không phải ai cũng đã từng được tham quan Viện dưỡng lão cũng như hiểu được cách vận hành của nó. Diên Hồng trong mắt các bạn trẻ là một nhà dưỡng lão vui vẻ với biết bao hoạt động, bao nhiêu bộ ảnh cực chất của các cụ. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, Diên Hồng vẫn thật xa lạ.

Có cơ hội tham quan và tìm hiểu về Diên Hồng, các bạn sinh viên chuyên ngành Khoa học chính sách khoa Khoa học quản lý trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn đều rất hào hứng. Đúng 9h, các bạn cùng cô giáo đã có mặt tại hội trường tầng 6 của Diên Hồng cơ sở 2. Lần đầu đến viện dưỡng lão nên các bạn ai cũng bỡ ngỡ, tò mò.

Trò chơi Quizzi nho nhỏ sau khi xem video giới thiệu Diên Hồng đã giúp các bạn nhớ được nhiều thông tin về Diên Hồng hơn. Phần thi cũng tìm ra 5 bạn trả lời đúng nhiều nhất cũng như nhanh nhất để mang về những món quà kỷ niệm của Diên Hồng.

 

Sau phần chơi và tìm hiểu thông tin sơ bộ về Diên Hồng, các bạn sẽ được đặt câu hỏi chuyên sâu hơn cho chị Trần Thị Thúy Nga – Phó Tổng Giám đốc Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Rất nhiều câu hỏi được đặt ra. Các bạn đều tò mò về lịch sinh hoạt của các cụ trong này, cũng có bạn muốn biết về lịch sử của Diên Hồng, vì sao có tên Diên Hồng và những ngày đầu hoạt động thì Diên Hồng đã có những khó khăn gì,… Buổi giao lưu với vô số các câu hỏi được đặt ra xoay quanh các vấn đề về người cao tuổi, tai biến cũng như về Diên Hồng.

Câu hỏi của các bạn đặt ra cho Diên Hồng cũng là những thắc mắc của khách hàng khi muốn gửi gắm người thân trong gia đình vào ở

Bạn Hồng Hải – Chuyên viên Nhân sự của Diên Hồng đang trả lời câu hỏi về chế độ làm việc vào ngày lễ Tết

Rất nhiều các câu hỏi được đưa ra liên quan đến những đề tài các bạn đang nghiên cứu

Chị Nga trả lời các câu hỏi liên tục của các bạn

Cảm ơn TS. Hoàng Hải Yến – giảng viên trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn đã kết nối để Diên Hồng được đón những bạn sinh viên tuyệt vời của trường và cũng là cơ hội để cái tên Diên Hồng đến gần hơn với các bạn trẻ.

Xem thêm

Phiên chợ “Gieo hạnh phúc” đặc biệt tại Diên Hồng

Diên Hồng được biết đến là một viện dưỡng lão với nhiều sự kiện đặc biệt, độc đáo dành cho người cao tuổi. Ai đã lỡ tham gia một chương trình do Diên Hồng tổ chức rồi là sẽ mê đắm ngay. Không khí ở Viện dưỡng lão chắc ảm đạm, trầm lắng lắm. Nhiều khách mời đến với Diên Hồng cũng mang suy nghĩ đấy rồi phải ngơ ngác ngỡ ngàng khi nhìn thấy một Diên Hồng quá tươi vui và náo nhiệt. Một năm Diên Hồng có biết bao sự kiện lớn nhỏ, nhưng có lẽ ai cũng mong chờ đến phiên chợ Tết vào những ngày cuối năm vì nơi ấy vừa có niềm vui, vừa có niềm hạnh phúc khi được cùng bố mẹ đi sắm Tết.

Chợ Tết chỉ được tổ chức 1 buổi ở mỗi cơ sở nên một số cụ tỏ ra tiếc nuối. Những lời phàn nàn của các cụ như “Sao không tổ chức lấy 2,3 ngày?”, “tổ chức ít thế chẳng bõ gì”,… là những câu rất hay được nghe sau chợ Tết. Có cụ thì chưa mua được hết những thứ cần mua, có cụ thì bảo món hôm qua bán ở chợ Tết ngon quá mà hôm nay không còn để mua nữa, có cụ thì thích cái không khí náo nhiệt của chợ Tết mà mong ước ngày nào cũng được tham gia,… Để đáp lại mong ước của các cụ, Diên Hồng đã triển khai một phiên chợ còn đặc biệt hơn cả chợ Tết vì các cụ không chỉ là những người mua hàng mà chính là những người đứng sau gian hàng chuẩn bị để bán hàng.

Bà Phú cùng gian hàng bánh và đồ khô cùng cô Vũ Thị Hà (bếp Cs4)

Phiên chợ lần này sẽ là các gian hàng do chính CBNV và các cụ cùng nhau làm bánh để bán. Để chuẩn bị thật tốt cho phiên chợ, các cụ cơ sở 1 đã tập luyện làm bánh trước cả tuần. Chả thế mà đến ngày diễn ra phiên chợ, mặc cho khách có tấp nập ra vào thì các cụ vẫn bình tâm ngồi làm. Bánh cứ làm đến đâu là bán hết đến đấy,người thì mua vài chiếc để ăn luôn,người thì mua mấy chục bánh sống về ăn dần. Nhiều người đến sau không mua được bánh thì đều tỏ ra tiếc nuối.

Bà Thúy, bà Quỳnh miệt mài gói bánh bột lọc

Nồi hấp bánh bột lọc không kịp để phục vụ thực khách

Bên cạnh quầy bánh bột lọc là bánh cuốn bà Hiển. Dù ngồi đầu gió bà cũng bảo bà không lạnh, ánh mắt bà lúc đấy chỉ nhìn chằm chằm vào nồi nước xem nó đã sôi chưa để còn tráng bánh cho khách. Nhưng hôm nay lạ lắm, bà cứ tráng bị vón cục, cũng không thể cho bánh ra ngoài được. Nghe các anh chị điều dưỡng cơ sở 4 bảo hôm nay mắt bà mờ quá, bà chẳng nhìn thấy gì cả. Thế nên lúc sau quay lại thì thấy bà ngồi trên xích đu nhìn các cháu làm. Dù không nhìn rõ nhưng bà vẫn chỉ hướng mắt về phía nồi bánh cuốn xem mọi người làm có đúng không. Trước khi đến chợ, mọi người mua bánh gai cho bà nhưng bà nhất quyết không ăn. Chờ đến cuối phiên chợ, khi khách đã vãn, cũng chỉ còn ít bột để làm những suất cuối cùng thì bà mới dõng dạc bảo “Cho tôi một suất bánh cuốn”. Bà ngồi xuống thưởng thức món ăn mà bà đã bán, đã ăn mấy chục năm nay một cách ngon lành và hạnh phúc. Dù không thể trực tiếp bán nhưng danh tiếng “Bánh cuốn bà Hiển” làm cho khách cứ kéo đến nườm nượp, ai không đặt trước thì không đến lượt. 

Quán bánh cuốn bà Hiển phải đặt chỗ trước mới đến lượt

Ở phía bên kia sân khấu là gian hàng bánh rán vừng tròn xinh nóng hổi của các cô và các bạn nhỏ trường Totochan cùng các cụ tự tay làm để bán. Bánh rán nóng hổi tròn vo được bà Phi và cô Nhâm đứng rán. Từ cơ sở 5 xa xôi, xuống đến phiên chợ là bà Phi lao vào làm cùng các cháu, không ngần ngại. Các cụ vào viện dưỡng lão thế thôi chứ bình thường vẫn hay tự nấu ăn, tự tay làm những món mình thích nên vào bếp là chuyện nhỏ với các cụ. Còn về bạn học sinh của Totochan ngoan lắm, vừa giúp các cụ làm bánh rán để bán, vừa ra góp vui giao lưu với khán giả phía dưới những bài nhảy sôi động. 

Bà Phi cùng bà Nhâm đứng bán bánh rán 

Phía sau là sự hỗ trợ của các cô và trò trường Totochan

Gian hàng bánh trôi và bưởi được bà Biển và bà Phi đứng bán cháy hàng không kém. Bà Biển khéo lắm, ai đi qua gian của bà cũng phải dừng lại mua gì đấy rồi mới ra về. Bên cạnh là gian hàng bánh gối do ông Ngà bán cũng siêu hot, mới quay đi quay lại đã hết cái vèo. Sau khi chiếc bánh gối cuối cùng được bán đi, ông Ngà đứng phắt dậy. Ông bảo “Thế là hết rồi nhỉ! Các cháu ngồi đây nhé ông đi mua đồ đây”. Ông nhanh chân đi khắp các gian hàng ngắm ngía, tay xách nách mang đủ các loại đồ ăn ở các gian hàng. 

Gian hàng bưởi của bà Biển và bà Phi

Gian hàng bánh gối của ông Ngà hết hàng trong 15 phút 

Phiên chợ Gieo hạnh phúc được tổ chức với mong muốn tiếp thêm năng lượng cho quỹ thiện nguyện Diên Hồng cũng như các đơn vị thiện nguyện khác. Lợi nhuận từ các gian hàng được chuyển thành những phần quà để giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn. Dù chỉ là một hoạt động nho nhỏ để vừa gây quỹ, vừa là một hoạt động trải nghiệm cho người cao tuổi nhưng mọi người cùng đồng lòng để đạt được doanh thu cao nhất, để quỹ thiện nguyện có thêm sức mạnh tiếp sức cho nhiều hoàn cảnh khó khăn.

Xem thêm

Giải chạy Marathon – Diên Hồng Cup 2024

Từ ngày mở đăng ký giải chạy Marathon Diên Hồng,cơ sở nào cũng nhộn nhịp với các buổi tập luyện thể lực. Không phải ai cũng tập thể dục thường xuyên nhưng khi nghe có giải chạy mọi người đều rất hào hứng tham gia. Sáng ngày 4/3/2024, giải chạy Marathon Diên Hồng đã chính thức diễn ra tại KĐT Thanh Hà Cienco 5 với 2 hạng mục chạy 1500m và 4500m.

43 vận động viên đã có mặt từ rất sớm để chuẩn bị cho cuộc đua sắp tới. Thời tiết buổi sáng có mưa xuân, trời dày sương và hơi lạnh nhưng cũng không làm nhụt chí của các vận động viên. Ai cũng tranh thủ vận động để giãn gân cốt.

7h15, các vận động viên tham gia chạy hạng mục 4500m đã đứng trước vạch xuất phát. Tiếng còi vang lên, các vận động viên bắt đầu xuất phát. Khán giả hò reo cổ vũ cho các vận động viên, trong lòng vẫn đang đắn đo xem nên đoán ai về nhất. 

Trong số các vận động viên của hạng mục 4500m có cô Phạm Thị Lan là tạp vụ ở cơ sở 2. Cô năm nay đã gần 50 tuổi. Với nhiều bạn trẻ, việc lựa chọn đăng ký tham gia chạy hạng mục 4500m còn làm mọi người cảm thấy lo lắng vì sợ không thể hoàn thành. Nhưng cô Lan đã quyết định đổi từ hạng mục 1500m sang 4500m để thử sức mình. Mọi người không ngừng cổ vũ cho cô. Và tiếng hò reo cổ vũ ấy như tiếp thêm sức cho cô để cô tiếp tục hành trình. Kết quả là cô đã về đích trước rất nhiều các bạn trẻ cùng hạng mục.

Cô Lan vẫn luôn tươi cười không một chút mệt mỏi

Cô hoàn thành quãng được 4500m trong sự nể phục của rất nhiều bạn trẻ

Anh Lê Bắc là một vận động viên nặng ký, theo mọi người đánh giá. Mọi người đều nghĩ anh sẽ về nhất vì anh là người chăm vận động nhất trung tâm. Thế nhưng tuần trước ngày diễn ra cuộc thi, anh đã bị chấn thương chân trái. Nỗi đau về thể xác có lẽ không cản được bước chân anh khi anh vẫn quyết định tham gia chạy cùng mọi người. Xuất phát với tâm thế tham gia để thử sức mình vì với chấn thương hiện tại, anh cũng không mong gì hơn. Nhưng anh cứ dần dần vượt qua 1, 2, 3 rồi nhiều người để dần vươn lên top dẫn đầu. Nhìn thấy đích từ xa, thấy mọi người đang vẫy cờ hô tên anh nhưng đôi chân dường như đã quá sức chịu đựng. Anh bắt đầu tập tễnh chạy về đích với khuôn mặt mệt mỏi. Và rồi anh đã cán đích với tổng thời gian 21 phút 03 giây cho cự ly 4500m. Anh chính là người về đích thứ 3 và xuất sắc giành được huy chương đồng trong sự thán phục của tất cả mọi người.

Anh Bắc tập tễnh bước về đích 

Cự ly 1500m có nhiều vận động viên đăng ký tham gia hơn so với cự ly 4500m. Dù không phải quãng đường quá dài nhưng việc đăng ký tham gia cũng thể hiện sự hứng khởi của mọi người đối với giải Diên Hồng Cup cùng tinh thần yêu thể thao của CBNV Diên Hồng. Cả Tổng Giám đốc và Giám đốc của Diên Hồng cũng tham gia. Dẫu biết sau giải chạy về mọi người sẽ bị đau chân nhưng giây phút được tham gia chạy cùng những đồng nghiệp của mình và vượt lên chính mình thì không phải lúc nào cũng có được.

Các vận động viên đều rất hào hứng khi bắt đầu chạy

Những khoảnh khắc về đích vô cùng hạnh phúc của các VĐV

Những khoảnh khắc về đích vô cùng hạnh phúc của các VĐV

Những khoảnh khắc về đích vô cùng hạnh phúc của các VĐV

Những khoảnh khắc về đích vô cùng hạnh phúc của các VĐV

Chúc mừng các vận động viên đều đã hoàn thành đường chạy của mình. Cảm ơn tất cả mọi người đã cùng làm nên một giải Marathon Diên Hồng 2024 thật tuyệt vời và ý nghĩa. 

Xem thêm

Mâm cơm tất niên sum vầy tại Diên Hồng những ngày cận Tết

Những ngày cuối năm, khi người trẻ bận rộn với công việc, với những cuộc hẹn tất niên thì ở Diên Hồng, các cụ cũng bận rộn không kém. Chuỗi hoạt động chợ Tết như mang cái Tết đến gần hơn với các cụ. Dù không gần con cháu nhưng đối với các cụ, những ngày này vẫn rất vui vẻ, hạnh phúc với các hoạt động tại trung tâm.

Hoạt động gói bánh chưng 

Tham gia chợ Tết với rất nhiều món ăn vặt

Mua sắm chuẩn bị cho ngày Tết

Bữa tiệc tất niên là dịp để các cụ cùng nhau tận hưởng không khí những ngày cuối năm bên mâm cơm mang hương vị gia đình. Bàn tiệc được bày biện với bao nhiêu là món ăn truyền thống ngày Tết như bánh chưng, giò lụa, canh măng, thịt đông, nem rán, thịt gà,… Tiếng cười nói, tiếng trò chuyện rôm rả của các cụ kể về ngày tết xưa, kể về những món ăn trên bàn rộn ràng cả trung tâm. 

Mâm cơm tất niên đơn giản nhưng đượm tình yêu thương

Các cụ cùng nhau quầy quần bên mâm cơm tất niên

Bữa cơm tất niên tại Diên Hồng 3

Cùng nâng ly nước ngọt

Bữa cơm tất niên tại Diên Hồng 1

Ông Khôi hát tặng các cụ trong buổi tiệc tất niên tại cơ sở 2

Với nhiều người cao tuổi, Diên Hồng đã trở thành ngôi nhà thứ 2 của các cụ. Như bà Thanh Thúy, người cao tuổi đang an dưỡng tại Diên Hồng cơ sở 1 có chia sẻ “Giờ già rồi thì đây mới là nhà của mình. Bây giờ về nhà cũng chỉ đáo qua thế thôi rồi lại vào đây ngay. Ở nhà một mình các con các cháu đi hết thì cũng buồn lắm.” Nhiều ông bà đã gắn bó với Diên Hồng nhiều năm, cũng đã đi qua bao nhiêu cái Tết cùng Diên Hồng. Tết nào với ông bà cũng thật nhiều kỷ niệm, thật nhiều điều đáng nhớ.

Bà Thúy vui vẻ tận hưởng không khí Tết tại Diên Hồng – ngôi nhà thứ 2 của bà

Bà Biển (NCT an dưỡng tại Diên Hồng 2) trong chương trình Tết năm 2022

Bà Biển trong chợ Tết Diên Hồng 2024

Không uống rượu bia, các cụ cùng nâng ly nước ngọt, chúc nhau những điều tốt đẹp cho năm mới sắp tới. Bữa cơm tất niên như khép lại mọi điều của năm cũ, là sự đánh dấu cho một cái Tết ấm áp, chan hòa yêu thương tại Diên Hồng.

Xem thêm