Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Nhiều tranh cãi khi đưa bố mẹ vào trung tâm chăm sóc người già

Đưa người già sống trong các trung tâm chăm sóc người già hiện nay vẫn còn là một lựa chọn mang đến nhiều ý kiến trái chiều không chỉ trong cộng đồng người cao tuổi mà cả với những người trẻ tuổi.

Những người ủng hộ đa phần có tư duy mở hoặc đã có những trải nghiệm nhất định liên quan đến việc chăm sóc người già trong gia đình. Chị Lương Diệu (Hoàng Mai, Hà Nội) chia sẻ: “Xu hướng xã hội hiện nay là con người trước tiên sẽ học hành, tạo dựng sự nghiệp sau đó mới lập gia đình sinh con, số lương con ít. Đồng thời tuổi thọ trung bình tăng cao, tuổi nghỉ hưu cũng tăng lên khiến cho con cái không thể chăm sóc bố mẹ khi về già vì chính họ cũng còn đang bận công việc, bận chăm sóc con cháu của họ. Kể cả khi họ đã về hưu thì chưa chắc họ đã còn đủ khỏe mạnh để chăm sóc bố mẹ vì có khi bản thân họ cũng mang bệnh. Hơn thế nữa, nhiều thế hệ chung sống dưới 1 mái nhà dường khó khăn vì người già và người trẻ có nhu cầu, nhịp sinh hoạt khác nhau khó có thể dung hòa, khẩu vị cũng khác… Nói thật, cứ 2-3-4 thế hệ ở líu ríu với nhau xong phát sinh lắm chuyện, để y lời ăn tiếng nói gây nhau, chẳng vui vẻ gì. Bố mẹ già không thoải mái, con cháu cũng chẳng thích. Nhà dưỡng lão là tất yếu và phù hợp với nhu cầu cũng sự phát triển của xã hội. Ở đâu cũng được, miễn thấy vui vẻ, yêu đời chứ nặng nề chuyện trách nhiệm để rồi làm khó nhau mà làm gì. Tuy nhiên chi phí cũng cần phải cân nhắc vì không phải gia đình nào cũng đủ điều kiện đưa bố mẹ vào các trung tâm chăm sóc người già.”

trung tâm chăm sóc người già
Người già cùng tham gia các hoạt động tập thể tại viện dưỡng lão

Đồng tình với ý kiến này, anh Minh Khang (Hà Đông, Hà Nội) cũng tâm sự: “Biết rằng bố mẹ là người sinh ra mình đấy nhưng có ở trong hoàn cảnh này mới hiểu như thế nào là tốt nhất cho bố mẹ. Vậy nên đừng ai đánh giá chuyện con cháu gửi bố mẹ vào nhà dưỡng lão. Lựa chọn như thế nào là tùy vào điều kiện và hoàn cảnh của từng nhà”. Như gia đình anh Khang, con cháu thì đi làm về muộn, người làm kinh doanh tự do, người làm công ty phải đi công tác nhiều thành ra bận bịu. Sáng vội vã đi làm, tối về lại chuyện con cái học hành thành ra cũng không có thời gian chăm sóc mẹ già. Chưa kể mẹ anh ở nhà cả ngày một mình, có lúc huyết áp tang, chóng mặt ngã xuống chẳng ai biết. Mà cụ quanh ra quẩn vào 1 mình trông nhà cũng chán. May có trung tâm chăm sóc người già khá gần nhà nên anh thấy yên tâm hẳn, tuần vài lần vào thăm mẹ, bà thì vui khỏe bên các cụ khác mà anh chị cũng yên tâm.

Đa phần mọi người đều đồng ý rằng nhà dưỡng lão là hợp lý nhất cho người già vì lối sống hiện đại nhiều mối quan tâm, con cháu không thể lúc nào cũng ở bên ông bà cha mẹ. Sinh hoạt của các cụ khác hẳn với con cháu: Ăn sớm ngủ sớm; chỉ ăn các món ăn truyền thống, món ăn mới lạ là không ăn được; ti vi chỉ xem hình không cho mở tiếng; ồn ào là không chịu được, bứt rứt, khó chịu.

Thậm chí một số người còn nhấn mạnh: “Vào trung tâm dưỡng lão các cụ có thêm bạn và có người chăm sóc đầy đủ. Vào đó giờ giấc sinh hoạt hợp lí, ăn uống đúng bữa đúng giờ lại có bạn già tâm sự thì hạnh phúc hơn nhiều ở nhà. Kể cả ở nhà có được chăm sóc tốt đến mấy nhưng không có người bầu bạn thì cũng như không. Đáng thương chính là các cụ bị nhốt ở nhà, nằm trên giường hoặc thui thủi 4 bức tường. Thậm chí có cụ bị trói chân tay mấy năm trời trước khi chết vì cứ giãy giụa hoặc giật bỉm ra. Đấy mới là đáng thương”.

Trước những ý kiến cho rằng đưa ông bà vào viện dưỡng lão là đáng lên án, cô Hồng Nhung (Thanh Xuân, Hà Nội) tỏ ra không hài lòng: “Nếu ông bà thoải mái thì vào trung tâm dưỡng lão cũng ko có gì là xấu. Với những người khỏe mạnh, tự đi xe bus, đi taxi đi chơi, thăm thú khắp nơi được thì không nói. Nhưng với những người cao tuổi, đi lại khó khăn muốn tìm người bầu bạn cũng rất khó. Trong khi con cháu còn đi học đi làm nên thường ở nhà 1 mình, ăn trưa một mình cũng rất buồn. Con cái có lòng thuê giúp việc đến vừa chăm sóc bầu bạn nhưng họ không có chuyên môn mà cũng khó tìm được người phù hợp. Thế nên ở nhà với giúp việc thì không thể yên tâm bằng ở trong trung tâm chăm sóc người cao tuổi. Vào ở những chỗ như vậy mà ông bà đồng ý và thấy thích thì quá tuyệt rồi còn gì nữa.”

Không đồng tình với việc gửi cha mẹ vào nhà dưỡng lão, chị Thanh Tú (Nam Từ Liêm, Hà Nội) cho rằng: “Mình lại nghĩ các cụ tuổi cao như vậy rồi thì chẳng cần cơm bưng nước rót, chăm sóc từng ly từng tí như ở nhà dưỡng lão, có chăm thế chăm nữa các cụ cũng có sống thêm được bao lâu đâu. Chẳng thà để ông bà ở nhà với con cháu, dù có bận việc bận học cả ngày ít ra tối cũng về nhà nhìn mặt nhau một cái chứ. Còn loại con cháu mượn cớ bận bịu rồi cả tuần cả tháng chẳng hỏi han ông bà lấy một câu thì có ở nhà hay nhà dưỡng lão cũng như nhau cả thôi. Trước khi đưa ba mẹ vào đây các bạn hãy nghĩ đến cảm giác khi nhỏ bản thân mình bị ném vào 1 trường mẫu giáo khi mới 1 tuổi. Không ai thương con bằng ba mẹ, bây giờ ba mẹ già được cơ hội báo hiếu thì đùn đẩy trách nhiệm. Ai có con rồi sẽ hiểu, mình mang nặng đẻ đau nuôi con cực khổ như thế nào thì ba mẹ cũng đã từng nuôi mình cực khổ như vậy. Mình đối xử với ba mẹ như thế nào thì con mình sau này cũng sẽ đối xử với mình như vậy.”

trung tâm chăm sóc người già
Ở viện dưỡng lão, người già thường xuyên tham gia các hoạt động giao lưu với các đoàn sinh viên thực tập hoặc tình nguyện viên

Chị Thanh Tú cũng phản đối những ý kiến cho rằng không lo được cho ba mẹ không vì không có thời gian, con cái công việc. Chị chia sẻ: “Đẻ ra 3 đứa con , nuôi ăn học , cưới vợ gả chồng. Chưa bao giờ ba mẹ nói là bận công việc hay không có thời gian mà cho con vào trại mồ côi. Trong con cái thì nói do công việc thời gian mà phải để ba mẹ vào viện dưỡng . Vào trung tâm thì thấy sướng cơm bưng nước rót , ốm đau đã có thầy thuốc…  đấy là ta chỉ thấy bề nổi. Ông cha ta đã có câu “Trẻ cậy cha già cậy con” người già đôi khi thay đổi tính nết nhưng mãi mãi vẫn muốn sống gần các con đấy là niềm vui và an ủi nhất không gì so sánh được. Có những người mẹ người cha nẳm liệt giường nhưng con cái vẫn chăm sóc tận tình mặc dù chỉ còn là cái bóng nhưng bù lại họ được nhìn thấy hàng ngày được chuyện trò được tự tay chăm sóc cho tới cuối cuộc đởi không phải lăn tăn ân hận. Thật lòng riêng tôi không nỡ đưa bố mẹ già vào trung tâm chăm sóc người già cho dù có đủ điều kiện về kinh tế chằng nữa”.

Việc ủng hộ đưa người già vào sống trong trung tâm chăm sóc người già hay không là do quan điểm và hoành cảnh của mỗi người. Mọi sự so sánh đều khập khiễng bởi mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Trẻ nhỏ thì đi học ở trường mầm non, người già sinh hoạt ở viện dưỡng lão cũng có cái lý riêng của nó. Chính vì vậy, điều tốt nhất chúng ta có thể làm chính là tôn trọng quyết định của mỗi gia đình, không nên áp đặt suy nghĩ của mình để gây áp lực cho những người không cùng quan điểm.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

two × 2 =