Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Khi bà nội kiên quyết vào dưỡng lão

Ngày hôm đó, từ sẩm tối, phòng khách nhà bà nội đã bắt đầu đông đúc. Gia đình các bác, bác chú cũng dần đông đủ cả. Hôm nay bà nội mở cuộc họp gia đình.

Khoảng tuần trước bà nội không may bị ngã, từ hôm đó sức khỏe bà cũng yếu hơn, đi lại chậm hơn, nên các con muốn thay nhau đến chăm sóc, nhưng ngặt nỗi bà không chịu.

Người già vui vẻ trong viện dưỡng lão.

“Bây giờ mẹ cũng già yếu rồi, ở một mình chúng con không yên tâm, nhất là mấy hôm trước mẹ vừa bị ngã”, bác cả nói trước. Sau đó là tiếng các chú, các thím khuyên nhủ cùng. Nhưng bà không để tâm, nhìn khắp mọi người một lượt rồi bà ôn tồn bảo: “Mấy chục năm sống cho con, cho cháu rồi giờ mẹ muốn vào viện dưỡng lão để tận hưởng cuộc sống của người già. Mẹ không cần chúng mày chăm sóc, chúng mày còn phải lo cho gia đình, con cái, công việc”. Bà trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp: “Cho dù chúng mày có thoải mái, hoặc mẹ cũng không để bụng nhưng sống cùng nhau thể nào cũng có xích mích. Khoảng cách giữa các thế hệ, lối sống sinh hoạt khác nhau không thể tránh được”. Bà nội tôi tư tưởng tiến bộ lắm, trong khi các bạn già của bà vẫn đang nằng nặc muốn con cái chăm sóc, thì chẳng biết tự bao giờ bà lại có suy nghĩ vào viện dưỡng lão ở.

Nghe bà nói xong thì cả nhà ai cũng hốt hoảng: “Sao mẹ lại muốn vào trong đó, có phải chúng con rủ bỏ, không chăm sóc cho mẹ đâu, người ta chẳng ai muốn vào mà mẹ lại đòi vào”, chú út lên tiếng.

Người già trong Dưỡng lão Diên Hồng tham gia các hoạt động vui chơi.

Nghe xong bà bật cười bảo: “Thời đại nào rồi, mấy đứa còn lạc hậu thế. Chúng mày hôm trước không xem ti vi à, người ta đến quay trong viện dưỡng lão đấy, nhìn cụ già trong đấy mà mẹ phát thèm. Mẹ biết chúng mày đều có hiếu, nhưng không phải báo hiếu là giữ mẹ khư khư ở nhà. Mẹ muốn đi nhưng chúng mày không cho thì mới là bất hiếu đấy. Mẹ có lương hưu, nếu không đủ đóng thì các con góp vào. Rồi khi nào rảnh vào thăm mẹ là được”.

Bà nội tôi tính kiên định lắm, một khi đã quyết là đố ai lay chuyển được. Vậy nên gọi là họp gia đình thôi chứ thực chất là nghe bà thông báo. Các bác, các chú ai nấy đều lắc đầu ngao ngán vì không thể khuyên được bà. Nên cả nhà thống nhất bà sẽ ở thử 1 tuần, nếu bà thích thì ở tiếp, không thì bà về nhà.

Các cụ bà tại trung tâm tạo dáng đáng yêu chụp ảnh cùng cúc họa mi,

Sau khi nghe bà kể về viện dưỡng lão trên ti vi thì cả gia đình bắt tay vào truy tìm. Mừng rủi thế nào mà nó ngay Hà Nội, chứ mà trong nam thì chắc bà tôi cũng đòi đi cho bằng được. Dưỡng lão Diên Hồng có 3 cơ sở, vì thế gia đình tôi nhanh chóng chọn được cơ sở gần nhà, thế là bà khăn gói vào ở luôn. Thời hạn 1 tuần còn chưa đến bà đã bảo là không về nhà nữa, trong này vui lắm. Bà còn kể về các cụ trong đó vui vẻ thế nào, các cháu nhân viên thân thiện ra sao.

Một hôm cả nhà thấy ảnh của bà trên facebook mà ai cũng ngớ người. Trước đây bà không thích nhất là chụp ảnh ấy thế bây giờ bà lại đồng ý, mà lại còn mặc váy nữa chứ. Hôm sau thì lại thấy video của bà trên một ứng dụng, cái mà giới trẻ chúng tôi gọi là tóp tóp.

Cả nhà thấy bà vui, bà khỏe mạnh như thế thì ai cũng mừng. Đúng là dưỡng lão bây giờ hiện đại quá, có người chăm nom, cơ sở tiện nghi, sạch sẽ. Có khi sau này là bố mẹ tôi, các bác, các chú khi về già cũng muốn vào dưỡng lão ở cũng nên.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

twelve − four =