Tôi xuất thân từ một gia đình ở nông thôn, với sự kì vọng của gia đình tôi chọn theo nghề điều dưỡng. Ngày đầu khi mới xuống Hà Nội xin việc, với tôi mọi thứ đều rất xa lạ. Ở đây đông đúc và ồn ào hơn quê tôi rất nhiều, ấy vậy mà ở một nơi phố thị đó lại có một Trung tâm an dưỡng dành cho tuổi già. Tôi đến với Diên Hồng cũng từ đó, trở thành điều dưỡng chăm sóc người cao tuổi.
Từ một người con trai vụng về, tôi trở thành một người chu đáo, cẩn thận hơn. Tôi cũng biết cách chăm sóc một người già như thế nào, từ việc thay bỉm, vệ sinh tới việc bón ăn từng thìa cháo, thìa sữa. Bây giờ mọi thứ với tôi đều đã thành thạo hết. Mỗi lần nghe các cụ, người nhà khen rằng: “Cậu đó chăm sóc tốt lắm” thì trong lòng tôi lại dậy lên ngọn đuốc của tình yêu dành cho người già. Điều đó như tiếp thêm động lực để mỗi ngày tôi phải cố gắng nhiều hơn, trau dồi thật tốt kỹ năng chuyên môn cũng như nâng cao năng lực chăm sóc người già và cố gắng mang tới cho các cụ sự chăm sóc tốt nhất.
Mỗi lần về nhà, mẹ và bà luôn hỏi tôi về các cụ: Các cụ ở đó thế nào? Ăn uống làm sao? Các cụ có khó tính không? Bệnh có nặng không?….rồi còn dặn tôi nhớ chăm sóc các cụ già cho thật tốt. Tôi nhớ cái hồi tôi mới đi làm ở Diên Hồng, mẹ tôi đã khoe khắp xóm rằng có đứa con làm điều dưỡng chăm sóc người cao tuổi. Ở một khu làng nhỏ như quê tôi thì đó là một công việc thật sự cao cả. Lúc này tôi cảm nhận được sự tự hào trong ánh mắt của mẹ dành cho tôi. Và tôi cũng nhận ra rằng, công việc mà tôi đang làm cao cả và thiêng liêng đến mức nào.
Tôi yêu Diên Hồng lắm, yêu công việc của tôi. Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để cống hiến, góp sức trẻ của mình xây dựng cho Diên Hồng ngày càng phát triển lớn mạnh. Để cho Diên Hồng vươn ra khắp mọi miền của tổ quốc và trở thành ngôi nhà đầy ắp tình yêu thương cho người già.
Đinh Công Kỷ
Giải nhì cuộc thi viết Diên Hồng trong tôi