Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0342 86 56 86/0968 660 115

Cụ ông ngoại quốc ở Diên Hồng và những điều chưa kể

Một buổi sáng đầu thu, tiết trời trong lành mát mẻ, cái nắng dần ngả sang màu vàng óng, không còn chói chang gay gắt như nắng mùa hạ, một vị khách đặc biệt từ phương xa không hẹn mà đến với Viện dưỡng lão Diên Hồng.

Ông Kwon Sang Soo được Đại sứ quán Hàn tại Việt Nam đưa đến Trung tâm.

Hôm nhập Trung tâm, ông ngồi trên chiếc xe lăn, mặc bộ quần áo đơn giản, đội chiếc mũ che đi gần nửa khuôn mặt. Điều làm mọi người chú ý hơn hết là nụ cười và ánh mắt của ông. Người nào gặp ông cũng cảm nhận được khí chất của người lãnh đạo, một tinh thần lạc quan, một ý chí chiến đấu bất diệt.


Ông cùng điều dưỡng nói chuyện với nhau trong buổi gặp đầu tiên.

Mỗi người có cơ duyên đến với Diên Hồng đều mang theo những câu chuyện đời của riêng mình. Thật may điều dưỡng Diên Hồng có thể nói tiếng Hàn nên các bạn nhân viên được hiểu thêm về cuộc đời ông. Ngay khi được gặp và nói chuyện bằng Tiếng Hàn với 1 bạn nhân viên, ông quá đỗi ngạc nhiên, khuôn mặt bỗng rạng rỡ lạ thường, rồi ông bắt đầu kể…

Men theo dòng ký ức ông kể, ông sinh ra ở một vùng quê xinh đẹp của xứ sở Kim chi. Tuổi thơ của ông là chuỗi những tháng ngày êm đềm bên gia đình. Bỗng đến một ngày, biến cố xảy ra khiến ông và gia đình ly tán, mỗi người một phương. Từ đó đến nay cũng đã 40 năm rồi.

Ông hay viết ra giấy để nói chuyện với mọi người.

Giọng ông run run kể rằng: “Tôi đi khắp nơi để tìm gia đình. Ở Hàn Quốc không thấy, tôi đi sang Trung Quốc. Lúc đó vừa không biết tiếng cũng không có công việc, với hai bàn tay trắng tôi cố gắng làm đủ mọi thứ để có tiền trang trải cuộc sống nơi đất khách quê người, vừa làm việc vừa nghe ngóng tin tức của gia đình”. Nhiều lần tưởng chừng như muốn bỏ cuộc, muốn gục ngã trước số phận nhưng khát khao cháy bỏng để tìm được gia đình vẫn luôn rạo rực trong ông khiến ông không thể từ bỏ.

Mọi ăn uống sinh hoạt của ông đều ở tại giường.

Rời Trung Quốc ông đến đất nước Việt Nam xinh đẹp. Ông bắt đầu lập nghiệp ở đây bằng việc mở một công ty ở Khu công nghiệp Đồng Văn, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Mặc dù bước đầu còn gặp nhiều khó khăn nhưng công ty ngày một phát triển và lớn mạnh. Ông chia sẻ: “Tôi không nghĩ đến việc lập gia đình, lấy vợ sinh con, tôi sợ đến một ngày nào đó rồi cũng phải chia ly mỗi người một ngả”. Ông bắt đầu lao vào công việc, lúc này chỉ có công việc mới khiến ông nguôi ngoai nỗi nhớ gia đình da diết.

Ông cùng điều dưỡng đi dạo buổi sáng.

Tưởng chừng cuộc đời đã bắt đầu mỉm cười với ông, nhưng không, 5 năm trước một cơn bạo bệnh bỗng đổ ập xuống khiến ông bị liệt nửa người phải. Khi mà nỗi đau đã đến tột cùng khiến cho cảm xúc trở nên chai lỳ thì nó sẽ hóa động lực để ta đi tiếp, ông đã vượt lên nỗi đau để thành công.

“Tôi thích con người Việt Nam, họ rất mến khách, lại nhiệt tình nồng hậu. Con gái Việt Nam rất đẹp, con gái của Viện dưỡng lão Diên Hồng cũng thế, xinh đẹp và khéo léo. Tôi ở đây cũng rất thoải mái, các bạn điều dưỡng còn phục hồi chức năng cho tôi. Trước khi vào đây tôi cũng đã tham quan một số nơi rồi nhưng không hiểu sao tôi lại muốn vào Diên Hồng”. Có lẽ nơi đây có cái không khí ấm cúng như gia đình khiến ông thấy gần gũi, thân quen.

Ông rất thích đọc báo và xem tin tức trên điện thoại.

Hằng ngày ông thường đọc báo, xem những tin tức về đất nước Hàn Quốc. Nỗi niềm tìm lại gia đình vẫn cứ đau đáu trong ông. Khi con người ta yếu đuối thì ta thường nghĩ về quê hương, về gia đình, về những điều ấm áp.

Mới đến Diên Hồng chưa lâu nhưng ông đã quen được với nhiều cụ mới.

“Tôi sẽ không ở đây lâu nữa, cũng sắp đến lúc trở về với quê hương rồi. Dù mới gặp nhau nhưng tôi rất thích nơi này, tôi sẽ nhớ cái tên Diên Hồng” đôi mắt đượm buồn, ông nghẹn ngào nói. Đến cái tuổi hơn nửa đời người rồi, con người ta chỉ mong tìm thấy được bến đỗ bình yên trong tâm hồn. Diên Hồng cũng vậy luôn ấp ủ một ước muốn sẽ là nơi bình yên để các cụ cao niên an dưỡng tuổi già, là ngôi nhà chan chứa tình yêu thương.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

two × five =