Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 342 288/0981 126 507

All Posts in Category: Báo chí viết về Diên Hồng

Cuộc sống trong viện dưỡng lão ở Hà Nội của Thiếu tướng 97 tuổi

(Dân trí) – 97 tuổi, ông Ngà vẫn minh mẫn, sáng đọc sách, tập thể dục, tự nấu đồ ăn, thi thoảng tiếp khách trong quân đội đến thăm. Theo ông đó là cuộc sống là phù hợp ở tuổi xế chiều.

Cuộc sống của vị Thiếu tướng 97 tuổi

Sáng mùa thu, ánh nắng vàng nhẹ xuyên qua khung cửa sổ, rọi xuống căn phòng nhỏ ở tầng 6 của Trung tâm dưỡng lão nằm tại xã Tả Thanh Oai cũ (nay là xã Binh Minh), Hà Nội.

Trong không gian yên tĩnh, Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà, 97 tuổi, ngồi trên chiếc ghế gỗ kê cạnh giường. Đôi mắt tinh anh sau cặp kính lão đang dõi theo từng dòng chữ trong cuốn sách cũ.

Mỗi ngày ông Ngà đều đọc sách để rèn luyện trí nhớ (Ảnh: Nguyễn Ngoan).

Ông Nguyễn Như Ngà đã sống tại viện dưỡng lão được 5 năm. Trước đó, ông sống một mình trong căn nhà nhỏ ở phố Láng Hạ. Vợ mất cách đây vài năm, con cái mỗi người một nơi – người ở Anh, người ở TPHCM – không tiện qua lại chăm sóc. Sau một lần bị tai biến nhưng vẫn giữ ý muốn ở lại Hà Nội, ông quyết định bàn với con cháu chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng tuổi già.

“Sống một mình tuổi này nguy hiểm. Con cái bận rộn, tự lo được cho mình là tốt nhất”, ông nhẹ nhàng nói.

Ở tuổi 97, Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà vẫn minh mẫn, giọng nói rõ ràng, bước đi khoan thai. Ông duy trì nếp sinh hoạt đều đặn: Thức dậy lúc 5h, đi ngủ lúc 21h30.

Mỗi ngày, ông đọc sách tìm hiểu về dinh dưỡng và các phương pháp giữ sức khỏe. Ông tự nấu ăn, ưu tiên chế độ thực vật với 80% rau củ và các loại hạt.

“Tôi ăn vừa đủ, dậy sớm xoa bóp, tập thể dục rồi đọc sách. Ở đây yên tĩnh, rất thích hợp để người già suy ngẫm”, ông chia sẻ.

Bên cạnh sự tự lập hiếm thấy ở tuổi gần trăm, ông còn nhận được sự hỗ trợ y tế chuyên nghiệp: Bác sĩ theo dõi định kỳ, đo huyết áp mỗi ngày và luôn có nhân viên y tế túc trực 24/7.

Ông Ngà hàng ngày dậy sớm tập thể dục, tự nấu ăn ở tuổi 97 (Ảnh: Nguyễn Ngoan).

Phòng của ông là phòng đơn, trang bị đầy đủ giường, tủ, tivi, điều hòa và nhà vệ sinh khép kín. “Tiện nghi chẳng khác gì ở nhà, thoải mái và an toàn. Chi phí khoảng 13-14 triệu đồng mỗi tháng”, ông cho biết.

Theo ông Ngà, trước kia người già thường sống quây quần bên con cháu, nhưng xã hội nay đã khác. Nhịp sống công nghiệp khiến con cái bận rộn, ít có thời gian chăm sóc cha mẹ như trước. Vì vậy, viện dưỡng lão trở thành lựa chọn phù hợp hơn. Có bác sĩ theo dõi sức khỏe, có những hoạt động tinh thần như sinh nhật, lễ hội, những buổi đi chùa, đi siêu thị…

“Các cháu nhân viên ở đây rất chu đáo, lễ phép. Tôi cảm thấy vui và yên tâm lắm”, ông nói.

Ông Ngà chia sẻ rằng dù không sống cạnh con cháu nhưng chưa bao giờ cảm thấy cô đơn. Mỗi ngày, con cái vẫn gọi điện hỏi thăm; dịp Tết, lễ hay có việc quan trọng, các con đều sắp xếp bay về Hà Nội ở với ông. “Chỉ cần biết con cháu bình an là tôi an lòng rồi”, ông cười hiền.

Dù sống trong viện và ít giao lưu, ông vẫn giữ liên lạc với đồng đội cũ – những người đã cùng ông đi qua chiến tranh.

“Thỉnh thoảng các đồng chí vẫn gọi hỏi thăm, hay mời tôi về đơn vị tham gia các chương trình. Ở tuổi này, chẳng cần gì nhiều, chỉ mong bình an và giữ được tâm sáng”, ông chia sẻ.

Ông Ngà tự hào giới thiệu về những tấm huân chương mình nhận được (Ảnh: Nguyễn Ngoan).

Với ông Ngà, sống khỏe không chỉ là trách nhiệm với bản thân mà còn là trách nhiệm với gia đình và xã hội. “Sống khỏe cũng là một cách yêu nước. Mình khỏe thì con cháu đỡ vất vả, xã hội nhẹ gánh”, ông nói.

Nhìn ông ngồi giữa căn phòng tràn nắng, bên giá sách cũ và ấm trà nóng, khó ai ngờ người đàn ông 97 tuổi ấy từng vào sinh ra tử qua hàng trăm trận đánh, từng chứng kiến đồng đội ngã xuống, từng gặp Bác Hồ và cống hiến gần trọn một đời cho đất nước.

Tuổi 17 cầm súng bước vào trận

Sinh năm 1929 tại Hải Phòng – một trong những “vùng lửa đỏ” của những năm đầu kháng chiến – ông Nguyễn Như Ngà lớn lên giữa đói nghèo, áp bức của thời Pháp thuộc. Ông nói tuổi thơ mình “nhuốm màu bi thương”. 16 tuổi chứng kiến nạn đói, tận mắt thấy cảnh người dân phải cúi đầu khi giặc đi qua. Khát vọng thoát khỏi kiếp nô lệ trong ông hình thành từ đó.

Năm 1945, khi nạn đói lên đến đỉnh điểm, gia đình ông chịu nhiều mất mát. Giữa bối cảnh ấy, hình ảnh những người lính giải phóng hiên ngang bước qua phố đã gieo trong ông quyết tâm đi theo con đường chiến đấu.

Cuối năm 1946, khi Hải Phòng mở lớp đào tạo sĩ quan – hạ sĩ quan, ông Ngà dự thi, trúng tuyển và về Sư đoàn 320 (Sư đoàn Đồng Bằng). “Thà hy sinh còn hơn sống tiếp trong cảnh mất nước”, ông nói.

Hình ảnh ông Ngà năm 17 tuổi tham gia quân đội (Ảnh: Nguyễn Ngoan).

Ở tuổi 97, ông vẫn nhớ rõ trận đánh đầu tiên tại khu nhà máy sợi Nam Định. Nơi đơn vị ông bao vây khoảng 700 lính Pháp. Trong lúc truy kích ông bị nhóm lính Pháp bắn một viên đạn làm bị thương.

Không lâu sau, ông lại đối mặt cái chết trong một trận giáp lá cà ở đồng bằng Bắc Bộ. Bị địch chém khiến ruột lộ ra ngoài. Lúc đó ông chỉ kịp đưa tay giữ lại trước khi một đồng đội quê Nghệ An lao đến tiêu diệt tên lính, cứu ông thoát hiểm.

“Tôi tưởng mình chết từ trận đầu rồi, vậy mà hết lần này đến lần khác vẫn sống”, ông cười nói. Nhưng ông khẳng định chưa bao giờ sợ chết, vì “nỗi nhục mất nước còn đáng sợ hơn”.

Chiến đấu qua nhiều chiến dịch lớn, ông Nguyễn Như Ngà trở thành cán bộ chính trị xuất sắc của Sư đoàn 320. Ông được bầu làm Bí thư chi bộ gương mẫu. Với thành tích nổi bật, ông được Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi thư khen và tặng gia đình 30 vuông lụa.

Ông Ngà (thứ 2 từ phải sang hàng đầu) chụp ảnh cùng Bác Hồ (Ảnh: Nguyễn Ngoan).

Từ năm 1954, ông được điều về Tổng cục Chính trị, phụ trách xây dựng Đảng trong quân đội. Ông nhớ mãi những buổi gặp Bác Hồ: “Bác giản dị lắm, nói chuyện rất gần gũi”. Lời dạy “Đảng viên phải làm gương” theo ông suốt cả đời binh nghiệp. Lần cuối ông gặp Bác là khi đứng bên linh cữu Người.

“Vừa đau buồn, vừa tự hào”, ông nghẹn giọng kể lại.

Sau thống nhất, ông tiếp tục sang Lào và Campuchia làm chuyên gia xây dựng Đảng trong quân đội bạn. Năm 1985, ông được phong Thiếu tướng Đến năm 1987, sau 40 năm quân ngũ, ông nghỉ hưu.

Ông Ngà không phải là người duy nhất lựa chọn viện dưỡng lão làm nơi vui thú tuổi già. Nhiều người cao tuổi như ông chia sẻ rằng mô hình này mang lại sự chủ động, an tâm. Nếu trước đây, quan niệm “già rồi phải sống cạnh con cháu” là điều hiển nhiên. Thì hiện nay ngày càng nhiều cụ quyết định chuyển sang viện dưỡng lão.

“Chúng tôi không phải bị con cháu bỏ rơi, ở đây các cụ thường xuyên có con cái vào thăm. Có cụ cuối tuần các con đón về nhưng lại đòi vào ngay vì ở nhà buồn quá. Môi trường chăm sóc ở đây chuyên nghiệp, có bạn bè đồng trang lứa và nhiều hoạt động tinh thần giúp chúng tôi thấy mình vẫn hữu ích, vẫn được quan tâm”, ông Ngà nói.

Theo ghi nhận của phóng viên, tại nơi ông Ngà đang sinh sống, dịch vụ dưỡng lão có nhiều mức chi phí và loại phòng phù hợp theo từng nhu cầu.

Với những ông bà còn khỏe, chọn phòng tập thể 5-8 giường. Mức phí cơ bản mỗi tháng dao động 8-8,5 triệu đồng tùy cơ sở. Đối với phòng 4 giường với mức phí 7 triệu đồng/tháng. Phòng 3 giường mức phí 9,5 triệu đồng. Nếu gia đình muốn không gian riêng tư, viện có phòng đôi với mức 10-12 triệu đồng/người/tháng, hoặc phòng đơn 13-15 triệu đồng/người.

Các mức chi phí trên đã bao gồm các dịch vụ cơ bản: Chỗ ở tiện nghi (tivi, điều hòa hai chiều, bình nóng lạnh), phòng sinh hoạt chung, phòng tập thể dục, giặt giũ, chế độ dinh dưỡng phù hợp người cao tuổi, theo dõi sức khỏe hằng ngày – hằng tháng và tham gia hoạt động vui chơi giải trí.

Báo Dân Trí

Xem thêm

Người già Việt Nam giữa khoảng trống an sinh

Việt Nam đang già hóa dân số nhanh nhất khu vực, nhưng hệ thống an sinh, cơ sở chăm sóc người cao tuổi chuyên nghiệp chưa theo kịp.

Xem link gốc tại: Người già Việt Nam giữa khoảng trống an sinh

Ở một góc sân trong khuôn viên viện dưỡng lão ở Lĩnh Nam, Hà Nội, bà Đinh Như Loan ngồi ngắm hàng chục cụ ông, cụ bà tắm nắng, tập vận động với sự hỗ trợ của điều dưỡng. Người phụ nữ 75 tuổi quê Thái Bình đã ở đây được hai năm, kể từ khi chồng mất. Các con bà đều đã trưởng thành, có sự nghiệp ổn định ở Hà Nội nhưng bà không muốn sống cùng ai.

“Ở trong này ngày ăn bốn bữa, đo huyết áp ba lần, thích thì đọc sách, xem TV. Tuổi già thế là mỹ mãn”, bà nói.

Người cao tuổi tắm nắng tại một viện dưỡng lão ở Lĩnh Nam, Hà Nội, tháng 9/2025. Ảnh: Phan Dương

Cách bà Loan hơn 40 km, tại Trung tâm bảo trợ xã hội tổng hợp Hưng Yên, bà Nguyễn Thị Lan, 61 tuổi, ngồi bên mép giường mày mò chiếc radio dò kênh yêu thích.

Trước kia, bà Lan, không chồng con, không lương hưu, sống một mình trong căn nhà cấp bốn đã xuống cấp. Vào trung tâm từ năm 2022, bà Lan ở phòng ba giường, có nhà vệ sinh khép kín, mỗi bữa được nhân viên hoặc bạn cùng phòng mang cơm đến tận nơi. “So với cảnh lủi thủi một mình ở quê, vào đây tôi thấy vui vẻ, an tâm hơn”, bà nói.

Bà Loan và bà Lan là hai thế giới khác biệt. Một người được lựa chọn nơi an hưởng tuổi già, một người có chỗ nương thân đã là hạnh phúc. Nhưng cả hai đều thuộc nhóm số ít may mắn trong khi còn hàng triệu người cao tuổi (NCT) không được quyền lựa chọn, cũng thiếu cả sự may mắn.

Dân số Việt Nam đang già nhanh hơn bao giờ hết. Từ năm 2011, khi nhóm dân số trên 60 tuổi vượt 10%, đất nước chính thức bước vào giai đoạn “già hóa”. Dự báo đến 2036, tỷ lệ này chạm mốc 20%. Quá trình này đang diễn ra nhanh hơn so bất kỳ quốc gia nào khác trong khu vực, theo Tổng cục Thống kê.

Số liệu từ Cục Bảo trợ xã hội (Bộ Y tế) cho thấy, cả nước hiện có 218 cơ sở chăm sóc NCT, gồm 79 trung tâm bảo trợ xã hội công lập và 134 trung tâm dưỡng lão tư nhân, chăm sóc khoảng 15.000 NCT. Mạng lưới y tế dành cho NCT cũng đang được hình thành với ba bệnh viện chuyên lão khoa, 14 bệnh viện trung ương và 48 bệnh viện tuyến tỉnh có khoa Lão.

Tuy nhiên, mạng lưới chăm sóc vẫn còn quá nhỏ so với tốc độ già hóa dân số. Phần lớn cơ sở tập trung tại các đô thị lớn, trong khi ở nông thôn và miền núi, NCT gần như không có lựa chọn nào khác ngoài các trung tâm bảo trợ xã hội.

Theo ông Tô Đức, Cục trưởng Cục Bảo trợ xã hội, với hơn 16,5 triệu người cao tuổi, trong đó có khoảng 2,6 triệu người từ 80 tuổi trở lên, tuổi thọ trung bình đạt 74,7 tuổi nhưng số năm sống khoẻ là 65,4 năm, nhu cầu chăm sóc của người cao tuổi rất lớn.

Dưỡng lão tư nhân – kẻ lấp chỗ trống

Khi hệ thống chăm sóc công lập chỉ có thể cưu mang một phần rất nhỏ NCT, khoảng trống dần được lấp bởi khu vực tư nhân.

Năm 2000, ông Nguyễn Tuấn Ngọc, trợ lý giám đốc Bệnh viện Thanh Nhàn, Hà Nội chứng kiến nhiều cụ già rủ nhau mang cơm, cùng ăn, trò chuyện khi đi khám bệnh và chờ con cháu tới đón về. Với sự khích lệ của giáo sư Ngô Hi, nguyên Phó giám đốc Bệnh viện rằng “nhà dưỡng lão sẽ là nhu cầu tất yếu của tương lai”, ông Ngọc bắt tay xây dựng Thiên Đức, cơ sở dưỡng lão tư nhân đầu tiên của Việt Nam.

Ý tưởng này vấp phải sự phản đối của gia đình. “Vợ không cho, bố mẹ cấm cản, ai cũng bảo sao đi làm cái ngành bất hiếu”, ông nhớ lại.

Những năm đầu, Thiên Đức gần như không có khách. Ông Ngọc phải mời các cụ ở miễn phí. Giấy phép hoạt động chưa có, cơ quan chức năng không biết xếp loại hình này vào đâu.

“Mất 7 năm tôi mới có giấy phép của Sở Kế hoạch và Đầu tư, rồi thêm ba năm nữa của Sở Lao động”, ông nói. Đến nay trung tâm có 6 cơ sở tại Hà Nội và Vũng Tàu, chăm sóc hơn 500 cụ.

Gần chục năm sau sự ra đời của Thiên Đức, thị trường dưỡng lão tư nhân Việt Nam dần định hình với sự xuất hiện các cơ sở như Phù Đổng (2007), Tuyết Thái (2010), Diên Hồng (2014) ở Hà Nội và Bình Mỹ (2014), Tâm An (2019) ở TP HCM.

Trong đó, nhiều trung tâm có sự phát triển mạnh, như Diên Hồng đến nay đã có 10 cơ sở ở miền Bắc, chăm sóc khoảng 700 cụ. Ngoài cung cấp các hình thức nội trú, bán trú, chăm sóc ngắn ngày, trung tâm này còn mở rộng dịch vụ đến tận nhà và bệnh viện qua mô hình “Viện chăm sóc gia đình”.

Khảo sát của VnExpress cho thấy, các viện dưỡng lão tư nhân hiện có giá từ 8 đến 30 triệu đồng một tháng, tùy mức độ chăm sóc và loại phòng. Một số cơ sở cao cấp thu phí tới 50 triệu đồng mỗi tháng. Thị trường này cũng bắt đầu thu hút doanh nghiệp nước ngoài.

Sau 25 năm trong nghề, ông Nguyễn Tuấn Ngọc nói điều tâm đắc nhất không phải là mở được 6 cơ sở, mà là nhìn thấy xã hội đổi thay trong cách nghĩ về tuổi già.

“Trước đây, người ta coi việc đưa cha mẹ vào dưỡng lão là bất hiếu. Giờ, người già sống ở viện dưỡng lão trở thành lựa chọn tất yếu, thậm chí là một ngành dịch vụ xã hội đang lớn mạnh, được Nhà nước quan tâm phát triển nền kinh tế bạc trong tương lai”, ông nói.

Nhưng “cánh tay nối dài” của hệ thống an sinh xã hội này vẫn đang đối mặt với những nút thắt kéo dài, như đất đai, nhân lực và hành lang pháp lý. Phần lớn các viện dưỡng lão tư nhân hiện phải thuê đất và gần như không có cơ hội tiếp cận các vị trí đẹp. Để tối ưu chi phí và cạnh tranh, trong tình cảnh nguồn thu nhỏ giọt và có thể bị đòi đất bất cứ lúc nào, các trung tâm không dám đầu tư đồng bộ, hiện đại. Hệ quả là nhiều nơi phải hoạt động trong những cơ sở cải tạo tạm bợ, thiếu tiêu chuẩn thiết kế thân thiện với NCT, thậm chí tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn.

“Trong hệ thống của chúng tôi, chi phí thuê đất chiếm 40% mức phí phải đóng của các cụ”, ông Ngọc tiết lộ. “Đây là một con số rất lớn và thiệt thòi cho người cao tuổi”.

Vướng mắc thứ hai là chưa có một chuẩn thống nhất cho hoạt động chăm sóc NCT, đặc biệt trong việc phân định giữa chăm sóc y tế và phi y tế. Nếu coi viện dưỡng lão là dịch vụ xã hội, các trung tâm không đủ điều kiện để can thiệp khi NCT gặp vấn đề sức khỏe. Nhưng nếu coi là dịch vụ y tế, lại không có khung pháp lý nào quy định rõ ràng phạm vi được phép thực hiện. Sự thiếu vắng chuẩn mực khiến nhiều cơ sở lúng túng, còn NCT dễ bị bỏ rơi giữa hai hệ thống.

Đặc biệt, bài toán nhân lực ngày càng trở nên nan giải. Công việc chăm sóc người già đòi hỏi sức khỏe và sự kiên nhẫn, nhưng thu nhập chỉ ở mức trung bình. Không ít người bỏ việc sau vài năm vì kiệt sức. Còn những người có tay nghề thì chọn ra nước ngoài để bảo hiểm và chế độ tốt hơn. Trong nước, nghề này chưa có khung chứng chỉ nghề thống nhất, khiến chất lượng dịch vụ phụ thuộc nhiều vào kinh nghiệm của từng cơ sở.

Nhân viên điều dưỡng massage cho một cụ bà tại phòng phục hồi chức năng, trong một viện dưỡng lão ở Thanh Oai, Hà Nội cuối tháng 10/2025. Ảnh: Phan Dương

Từ an sinh xã hội đến ‘nền kinh tế bạc’

Để từng bước giải quyết những khoảng trống này, Chính phủ đã ban hành Quyết định 966 phê duyệt quy hoạch mạng lưới cơ sở trợ giúp xã hội thời kỳ 2021-2030, tầm nhìn 2050, trong đó yêu cầu mỗi tỉnh, thành có ít nhất một cơ sở chăm sóc NCT. Các địa phương đã triển khai Quy hoạch quốc gia, đưa vào Quy hoạch của tỉnh, bố trí quỹ đất, xây dựng Đề án phát triển cơ sở dưỡng lão trên địa bàn.

Tại tỉnh Hưng Yên, ông Thắng cho biết, địa phương đã có kế hoạch đầu tư 57 tỷ đồng để cải tạo, nâng cấp cơ sở vật chất, dự kiến thêm khoảng 120 chỗ ở. Điều cần làm ngay là sớm hoàn thiện khung pháp lý, cho phép tiếp nhận người tự nguyện đóng phí; cùng chính sách đãi ngộ hợp lý để thu hút nhân lực y tế.

Trong xu hướng chung của thế giới, Việt Nam đang hướng tới xây dựng “nền kinh tế bạc”, tức nền kinh tế bao gồm toàn bộ hoạt động sản xuất, dịch vụ, sáng tạo gắn với nhu cầu và tiềm năng của NCT.

“Để phát triển nền kinh tế bạc, điều quan trọng nhất là thay đổi quan niệm NCT không phải là ‘gánh nặng’ cần được chăm lo, mà là nguồn lực trong sự nghiệp phát triển đất nước”, ông Tô Đức, cục trưởng Cục Bảo trợ xã hội, nhấn mạnh.

Đây cũng là một trong hai phương pháp tiếp cận già hóa dân số cho Việt Nam được hai chuyên gia Phạm Thị Lan và Đoàn Hữu Minh của Quỹ dân số Liên Hợp Quốc (UNFPA) khuyến nghị.

Trong nhiều hành động cần phải làm, các chuyên gia từ UNFPA gợi ý cần sớm xây dựng hệ thống chăm sóc dài hạn (LTC) toàn diện. Mô hình này đã được triển khai thành công ở Đức và Nhật Bản thông qua bảo hiểm LTC bắt buộc. Với điều kiện xã hội tương đồng, Thái Lan được xem là hình mẫu khả thi cho Việt Nam, khi họ tích hợp LTC vào hệ thống Bảo hiểm y tế toàn dân.

Chăm sóc NCT cũng có thể chuyển từ gánh nặng xã hội thành cơ hội kinh tế bằng cách xây dựng và vận hành “nền kinh tế chăm sóc”. Ở Thụy Điển và Nhật Bản, nghề chăm sóc được công nhận chính thức trong khu vực công, có chương trình đào tạo chuẩn hóa, lộ trình nghề nghiệp và chế độ phúc lợi rõ ràng.

“Những kinh nghiệm này cho thấy, chính sách của Nhà nước có thể trở thành chất xúc tác cho một nền kinh tế chăm sóc chính thức – nơi nhu cầu xã hội được chuyển hóa thành động lực cho việc làm, đổi mới và tăng trưởng”, chuyên gia UNFPA nói.

Người cao tuổi, người neo đơn, khuyết tật tại Trung tâm bảo trợ tổng hợp tỉnh Hưng Yên tháng 9/2025. Trong hình các cụ sống tạm trong những căn phòng dùng bạt che cửa. Ảnh: Thanh Nga

Cuối tháng 7, ông Đinh Xuân Linh, 68 tuổi, ở Ba Đình (Hà Nội), nhập viện vì viêm bàng quang tái phát, trong khi đang điều trị tiểu đường, suy thận và trầm cảm. Ông đã ly hôn, sống một mình nhiều năm.

Trong những ngày nằm viện, ông khước từ mọi can thiệp. Bác sĩ khuyên gia đình nên tìm một hướng khác, bởi việc ở lâu trong viện dễ nhiễm khuẩn.

Chị Hạnh, con ông Linh cho biết gia đình đứng trước hai lựa chọn: đón bố về nhà thuê người chăm, hoặc đưa vào viện dưỡng lão. Sau khi họp bàn, các con gửi ông vào một trung tâm chăm sóc NCT ở phường Minh Khai.

“Không ngờ, bố tôi hồi phục rất nhanh” chị Hạnh kể. “Từ chỗ không chịu thay quần áo, không tắm, không ăn uống, giờ ông tự xúc ăn, uống thuốc đều, tỉnh táo hơn trước nhiều”.

Trong quá trình tìm nơi chăm sóc bố, chị Hạnh nhận ra có nhiều gia đình lúng túng như mình. Nơi chăm tốt thì chật, nơi rộng rãi lại xa; còn trung tâm bảo trợ xã hội thì không đủ điều kiện nhận. Cuối cùng, chị chấp nhận gửi bố vào viện dưỡng lão cách nhà hơn chục km, với chi phí khoảng 16 triệu đồng mỗi tháng.

“Tôi mong mỗi phường có một nhà dưỡng lão, có thể tận dụng lại trụ sở chính quyền cũ không dùng tới”, chị đề xuất. “Chỉ cần gần nhà để con cháu qua lại, người già vẫn thấy được thuộc về nơi quen thuộc”.

Giữa một xã hội đang già đi, mong muốn có một nơi cha mẹ được chăm sóc chu đáo, con cái yên lòng đang trở thành khát vọng chung của nhiều gia đình Việt.

Theo VNExpress Phan Dương – Quỳnh Nga

Xem thêm

‘Góc khuất’ viện dưỡng lão

Sau cánh cửa khép hờ, một cụ bà gầy gò đập chân như bổ củi xuống đệm, lầm bầm chửi đổng. Ở ba chiếc giường bên cạnh, những cụ khác nằm bất động, đôi mắt mở trừng, im lặng chịu đựng.

Lên thêm một tầng, khung cảnh trái ngược. Sau tiếng gọi của điều dưỡng, hành lang rộn lên tiếng bước chân của các cụ đi dùng bữa xế. Tiếng cười nói khuấy động căn phòng, rộn rã như lớp mầm non.

Tầng trên cùng là khu VIP, nơi chỉ có một đến ba người ở chung phòng. Trong mỗi phòng đều có TV, tủ lạnh, nhà vệ sinh riêng, cửa sổ mở ra đón nắng và tầm nhìn đẹp. Hầu hết những người sống ở đây còn minh mẫn và cuộc sống của họ như đi nghỉ dưỡng.

“Mỗi cầu thang trong viện dưỡng lão như dẫn vào một lát cắt khác nhau của tuổi già. Viện dưỡng lão là một xã hội thu nhỏ với nhiều “góc khuất” và không phải người cao tuổi nào vào cũng dễ dàng thích nghi”, chị Trần Thị Thúy Nga, chuyên gia ngành Công tác xã hội, phó giám đốc một hệ thống dưỡng lão ở miền Bắc nói.

Người cao tuổi tắm nắng, vận động nhẹ nhàng tại một viện dưỡng lão ở Hoàng Mai, Hà Nội tháng 9/2025. Ảnh: Phan Dương
Người cao tuổi tắm nắng, vận động nhẹ nhàng tại một viện dưỡng lão ở Hoàng Mai, Hà Nội tháng 9/2025. Ảnh: Phan Dương

Sống trong viện dưỡng lão ở Hoàng Mai một năm nay, bà Thúy Hà, 88 tuổi, cho biết thích chế độ ăn uống, nếp sinh hoạt hợp với tuổi già. Có nhiều bạn già và các điều dưỡng trẻ trò chuyện, khác hoàn toàn với cuộc sống cùng người giúp việc trước đây, cả ngày không được nói chuyện một câu. “Nhưng sống tập thể có những chuyện rất khó chịu”, bà nói.

Phòng bà Hà có bốn người, trong đó một cụ đang có những biểu hiện mắc Alzheimer. Cụ này rất ghét ai chạm vào người, mỗi lần điều dưỡng tắm rửa bị phản ứng dữ dội. Phiền toái nhất là sở thích nghịch nước. Chỉ cần sơ hở, bà cụ vào nhà vệ sinh mở vòi nước. Có những trưa, cụ ngồi lì trong đó, xả nước nghịch, không ai khuyên nổi.

“Chúng tôi nhiều lần phản ánh. Điều dưỡng và ban giám đốc nhắc nhở, khóa vòi nhưng bà ấy cứ tái diễn”, bà Hà kể. Hết cách, cả phòng đề xuất đưa cụ này xuống khu dành cho người sa sút trí tuệ. Nhưng gia đình cụ không đồng ý, một mực yêu cầu phải ở lại phòng.

Tuần đầu tiên vào viện dưỡng lão ở Tây Hồ, cụ Đặng Thị Ngọc Bảo, 93 tuổi, cũng sốc nặng. “Đang ăn, các cụ cũng có thể cãi nhau chỉ vì chỗ ngồi. Có khi một người ho, cả phòng ho theo hệt như một dàn nhạc giao hưởng”, cụ kể.

Thời đó cụ Bảo ở cùng phòng với một bà “siêu cá tính”. Mới 7-8h tối, bà đã yêu cầu tắt điện đi ngủ. Bà còn giao cho cụ Bảo nhiệm vụ bật quạt, kéo rèm, chỉnh điều hòa. Một lần, vì nhường mọi người đi thang máy trước, cụ Bảo lên phòng muộn, liền bị quát: “Bà đi đâu giờ mới về? Nóng chết cả người rồi”.

Những câu chuyện này cho thấy xung đột và thích nghi là “góc khuất” lớn nhất người cao tuổi phải đối mặt khi vào viện dưỡng lão. Các cụ đã quen với nhịp sống riêng trong gia đình nên phải học lại từ đầu cách sống cùng người lạ – điều tưởng nhỏ nhưng lại rất khó ở tuổi này. Ở nhiều trung tâm hiện nay, các nhân viên công tác xã hội và điều dưỡng không chỉ chăm sóc thể chất, còn trở thành người kết nối, lắng nghe, hóa giải hiểu lầm và khơi lại cảm giác được tôn trọng ở các cụ.

Nếu những xung đột sinh hoạt là va đập dễ thấy, thì chênh lệch vật chất và tình cảm lại tạo ra những khoảng cách âm ỉ hơn. Có cụ bước vào trung tâm với nguồn tài chính dồi dào, cũng có cụ phải nhờ những đồng tiền gom góp của con cháu mới có chỗ nương thân.

Các viện dưỡng lão hiện có nhiều mức phí, dao động từ 8 đến 30 triệu đồng mỗi tháng. Hơn 10 năm làm ngành này, chị Nga chứng kiến không ít cụ muốn ở lại nhưng con cháu phải đưa về vì không kham nổi chi phí. Tại các viện dưỡng lão như Thiên Đức, Diên Hồng, hay Tâm Phúc đã và đang hỗ trợ một số trường hợp không may “đứt gánh giữa đường”.

Trong số những mảnh đời như vậy, có bà Lệ Hà, 82 tuổi, ở tại một viện dưỡng lão ở thị trấn Xuân Mai. Bà từng có quá khứ khấm khá, nhưng người con trai duy nhất ăn chơi, tiêu tán hết tài sản. Bị đẩy vào bước đường cùng, bà tìm đến viện dưỡng lão. Tuy nhiên khi chi phí ngày càng tăng, mức lương hưu hơn 5 triệu đồng của bà không kham nổi.

“Những ngày đó, sự lo lắng như một bóng đen đè nặng, tôi đã tính đến chuyện ra ngoài thuê phòng trọ bình dân, sống cùng sinh viên để có người bầu bạn và hỗ trợ lúc ốm đau,” bà chia sẻ.

May mắn, trung tâm dưỡng lão bà Hà đang sống mở cơ sở mới xa trung tâm thành phố, giá bình dân hơn, đồng thời giảm cho bà một phần chi phí. Hơn hai năm nay bà được sống trong trung tâm mới xây theo tiêu chuẩn Nhật Bản, có nhiều cây xanh và bạn già trò chuyện.

Lại có người giàu có tiền bạc nhưng thiếu hơi ấm tình thân. Bà Nguyễn Thị Hoàn, 82 tuổi, sống ở một viện dưỡng lão tại Lĩnh Nam kể rằng đã sống một mình nhiều năm từ khi ly hôn và hai con định cư tại Czech. Những tưởng gần đất xa trời được con cháu đón sang đoàn tụ, phụng dưỡng cuối đời, nhưng không được mấy năm bà lại phải trở về vì bệnh tai biến và khó khăn thủ tục nhập cư.

Mặc dù thi thoảng có các cháu họ vào thăm và con gọi điện về, bà vẫn không khỏi chạnh lòng. “Lo chứ”, mắt bà ngấn nước nói về viễn cảnh sức khỏe ngày một yếu đi, trong khi các con ở quá xa.

Theo chị Thúy Nga, chìa khóa để xóa nhòa phần nào những chênh lệch vật chất hay tình cảm, nằm ở việc kiến tạo một môi trường thật sự nhân văn và tôn trọng. Tại đó, người cao tuổi phải được nhìn nhận qua giá trị sống, kinh nghiệm tích lũy và những câu chuyện đời của họ, chứ không phải qua số tiền đóng phí hay tình trạng sức khỏe.

Bên cạnh các hoạt động giao lưu nội bộ, kết nối và tâm tình thường xuyên, chị Nga cũng nhấn mạnh vai trò thiết yếu từ sự hiện diện của người nhà, bạn bè. “Có những cụ con cái bận rộn hoặc ngại đường xa, ít khi ghé thăm, chúng tôi đã gọi điện nhắc họ”, chị Nga chia sẻ.

Một “góc khuất” khác là cảm giác đánh mất giá trị bản thân. Hơn một nửa người cao tuổi vào đây không thể tự chăm sóc, nhiều người vẫn giữ quan niệm “trẻ cậy cha, già cậy con”, nên khi phải rời nhà, họ mang theo mặc cảm bị bỏ rơi.

Ông Nguyễn Tuấn Ngọc – người đầu tiên mở viện dưỡng lão tư nhân tại Việt Nam – nhớ lại, 10-20 năm trước, quan niệm “đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão là bất hiếu” rất nặng nề và chính nó là rào cản để mô hình này tiếp cận thị trường. “Giờ đây, khi cấu trúc gia đình thay đổi, con cái đi làm xa, người già sống lâu hơn, quan niệm ấy đã được nhìn nhận thực tế hơn”, ông nói.

Cụ Bảo, 93 tuổi (phải) trò chuyện với một cụ bà trong một viện dưỡng lão ở Tây Hồ, Hà Nội cuối tháng 9/2025. Ảnh: Phan DươngCụ Ngọc Bảo, 93 tuổi (phải) trò chuyện với một cụ bà trong một viện dưỡng lão ở Tây Hồ, Hà Nội cuối tháng 9/2025. Ảnh: Phan Dương

Nhưng thay đổi suy nghĩ là một chuyện, tìm lại giá trị trong môi trường mới lại là hành trình khác. Với cụ Ngọc Bảo, hành trình đó bắt đầu sau một mất mát lớn. Năm 2023, con trai duy nhất của cụ qua đời vì ung thư. Trong những ngày buồn bã, cụ tình cờ xem chương trình nói về người cao tuổi sống tại viện dưỡng lão, nên quyết định đi một thời gian cho khuây khỏa.

Vào môi trường này chứng kiến rất nhiều hoàn cảnh khiến cụ Bảo tự chuyển biến cảm xúc của mình. “Tôi từng hai lần mổ ung thư vú, ba lần bị ngã cầu thang phải mổ não, may mắn tôi vẫn giữ được minh mẫn. Nhìn các cụ khác, tôi tự thấy mình có cuộc sống may mắn hơn”, cụ tâm sự.

Từ ngày vào đây cụ Bảo bỗng thấy mình có ích. “Tôi bắt đầu chìa tay ra với người khác, một chai dầu, cây gậy, một lời hỏi thăm, một cái dắt tay xuống cầu thang cũng là sự an ủi ở tuổi này”, cụ nói.

Từ ngày có cụ Bảo, không khí trong trung tâm cũng ấm áp hơn. Một cụ bà sống khép mình trên tầng VIP đã theo chân cụ Bảo xuống dưới giao du, giúp đỡ mọi người. Sau hai năm vào viện dưỡng lão, cụ thấy được nhiều hơn mất. Con cháu nhiều lần muốn đón về, nhưng cụ chỉ ở vài ngày rồi lại quay lại trung tâm – nơi cụ gọi là “nhà của mình”.

“Giờ tôi thấy mình có giá trị, ở cái nơi người ta tưởng chỉ dành cho tuổi gần đất xa trời”, cụ bà 93 tuổi nói.

Xem thêm

Sunmate lan tỏa tri ân tại Viện dưỡng lão Diên Hồng

Chương trình CSR “Chắp Cánh Lời Tri Ân” do Sunmate phối hợp cùng Viện dưỡng lão Diên Hồng tổ chức đã khẳng định cam kết chăm sóc người cao tuổi toàn diện, cả về vật chất lẫn tinh thần.

Ngày 5 tháng 9 vừa qua, tại Hà Nội, nhãn hàng Sunmate – thương hiệu bỉm người lớn thuộc Công ty TNHH Taisun Việt Nam – đã phối hợp cùng Viện dưỡng lão Diên Hồng tổ chức chương trình CSR mang tên “Chắp Cánh Lời Tri Ân”. Đây là một trong những hoạt động cộng đồng trọng điểm mà Sunmate triển khai, nhằm tri ân và nâng cao chất lượng cuộc sống cho người cao tuổi Việt Nam.

Các cụ tại Viện dưỡng lão Diên Hồng tham gia sự kiện

Không gian quây quần của các cụ

Trong khuôn khổ chương trình, Sunmate đã trao tặng hàng trăm phần quà thiết thực là bỉm Sunmate – sản phẩm chuyên biệt được nghiên cứu để mang lại sự thoải mái và an tâm cho người cao tuổi trong sinh hoạt hằng ngày. Những món quà thiết thực này không chỉ hỗ trợ về mặt vật chất mà còn là sự nhắn gửi yêu thương, sự trân trọng dành cho thế hệ đi trước.

Điểm đáng chú ý của sự kiện chính là bầu không khí gần gũi, thân tình. Đội ngũ nhân sự Sunmate đã trực tiếp tham gia, cùng viện dưỡng lão tổ chức các tiết mục văn nghệ, giao lưu và ngồi lắng nghe tâm sự từ các cụ. Chính những khoảnh khắc giản dị ấy đã tạo nên sự kết nối tinh thần, để người cao tuổi cảm nhận rõ ràng hơn tình yêu thương từ cộng đồng.

Một số hình ảnh tại sự kiện

Phát biểu tại sự kiện, đại diện Sunmate nhấn mạnh: “Chăm sóc người cao tuổi là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Sunmate không chỉ cam kết về chất lượng sản phẩm, mà còn đồng hành bằng những hành động thiết thực nhằm mang lại niềm vui và sự an tâm cho các cụ.”

Đại diện Viện dưỡng lão Diên Hồng cũng gửi lời cảm ơn: “Chúng tôi đánh giá cao sự đồng hành của Sunmate. Chương trình không chỉ giúp các cụ có thêm niềm vui trong cuộc sống hằng ngày, mà còn khẳng định rằng họ vẫn được xã hội quan tâm, yêu thương và trân trọng.”

Chương trình “Chắp Cánh Lời Tri Ân” tại Diên Hồng đã để lại nhiều dấu ấn đẹp, không chỉ trong lòng người tham dự mà còn trong cộng đồng. Đây không chỉ là một sự kiện CSR, mà còn là minh chứng cho trách nhiệm xã hội mà Sunmate kiên định theo đuổi: gắn bó với người cao tuổi, coi họ là trọng tâm trong triết lý chăm sóc.

Trong thời gian tới, Sunmate sẽ tiếp tục mở rộng chuỗi hoạt động CSR này tại nhiều địa phương trên cả nước. Thông qua đó, thương hiệu mong muốn lan tỏa thông điệp “yêu thương – tri ân – sẻ chia”, góp phần xây dựng một xã hội nhân văn, nơi người cao tuổi luôn được chăm sóc cả về thể chất lẫn tinh thần.

Sự kiện tại Viện dưỡng lão Diên Hồng khép lại nhưng dư âm vẫn còn đọng lại. Đó không chỉ là niềm vui trong một ngày, mà còn là lời khẳng định rằng: người cao tuổi luôn xứng đáng được quan tâm, chăm sóc bằng tất cả sự trân trọng và yêu thương.

Xem thêm

Nhãn hàng Sunmate khởi động chuỗi hoạt động trách nhiệm xã hội “Chắp cánh lời tri ân” tại hệ thống dưỡng lão Diên Hồng

Đây là sự kiện mở màn cho 6 hoạt động liên tiếp diễn ra tại 6 cơ sở của Diên Hồng, với mục tiêu mang đến sự chăm sóc thiết thực và niềm vui tinh thần cho người cao tuổi.

Trong không khí ấm áp, Sunmate đã trao tặng hàng trăm phần quà gồm sản phẩm bỉm người lớn Sunmate đến các cụ đang sinh sống tại trung tâm. Song song với đó, chương trình còn tổ chức giao lưu văn nghệ, tư vấn chăm sóc sức khỏe, tạo nên những khoảnh khắc gắn kết đầy ý nghĩa.

Sunmate khởi động chuỗi sự kiện “Chắp cánh lời tri ân” - 1

Sunmate khởi động chuỗi hoạt động trách nhiệm xã hội “Chắp cánh lời tri ân” tại hệ thống dưỡng lão Diên Hồng (Ảnh: Sunmate).

Sự quan tâm không chỉ nằm ở vật chất, mà còn là tình cảm

Bà Trần Thị Thuý Nga – Phó tổng giám đốc, đại diện hệ thống dưỡng lão Diên Hồng chia sẻ: “Người cao tuổi tại Diên Hồng rất cần sự quan tâm, không chỉ ở vật chất mà còn ở sự đồng hành tinh thần. Chúng tôi trân trọng khi Sunmate đã mang đến chương trình đầy yêu thương này. Những món quà thiết thực cùng các hoạt động giao lưu giúp các cụ cảm thấy được sẻ chia, được trân trọng – như chính trong gia đình của mình”.

Sunmate khởi động chuỗi sự kiện “Chắp cánh lời tri ân” - 2

Bà Trần Thị Thuý Nga – Phó tổng giám đốc, đại diện hệ thống dưỡng lão Diên Hồng chia sẻ (Ảnh: Sunmate).

Lời chia sẻ này đã thể hiện rõ ý nghĩa nhân văn của chương trình, khi mỗi sự kiện không chỉ dừng ở tặng phẩm, mà còn tạo dựng kết nối tinh thần, tiếp thêm niềm vui cho các cụ.

“Chắp cánh lời tri ân – lời cảm ơn gửi đến thế hệ đi trước

Bà Lê Thị Huyền Trang, đại diện nhãn hàng Sunmate cho biết: “Sunmate ra đời với sứ mệnh chăm sóc sức khỏe và chất lượng sống của người cao tuổi. Chúng tôi tin rằng, sự tri ân dành cho thế hệ đi trước cần được thể hiện bằng hành động cụ thể. Chuỗi sự kiện ‘Chắp cánh lời tri ân’ là cách Sunmate gửi lời cảm ơn chân thành, đồng thời khẳng định cam kết lâu dài trong việc đồng hành cùng cộng đồng”.

Sunmate khởi động chuỗi sự kiện “Chắp cánh lời tri ân” - 3

Bà Lê Thị Huyền Trang – Đại diện nhãn hàng Sunmate chia sẻ (Ảnh: Sunmate).

Theo đó, từ nay đến cuối năm, Sunmate sẽ tiếp tục mở rộng các chương trình cộng đồng tại nhiều địa phương, nhằm lan tỏa thông điệp “chăm sóc bằng tình thân – trọn vẹn yêu thương”.

Lan tỏa yêu thương, nâng cao chất lượng sống cho người cao tuổi

Không chỉ là một chiến dịch CSR, “Chắp cánh lời tri ân” còn khẳng định vai trò của Sunmate trong việc nâng tầm nhận thức xã hội về chăm sóc người cao tuổi. Với sản phẩm được đầu tư nghiên cứu bài bản, quy trình sản xuất nghiêm ngặt, minh bạch, Sunmate mong muốn góp phần giúp các cụ cảm thấy an tâm, thoải mái hơn trong sinh hoạt thường ngày.

Chuỗi 6 sự kiện sẽ lần lượt diễn ra tại các cơ sở Diên Hồng trong tháng 8 và 9, hứa hẹn mang lại nhiều giá trị thiết thực. Với sự đồng hành của Sunmate, những “cây cao bóng cả” không chỉ nhận được sự chăm sóc vật chất mà còn cảm nhận trọn vẹn sự yêu thương và trân trọng.

Sunmate khởi động chuỗi sự kiện “Chắp cánh lời tri ân” - 4

Nhãn hàng Sunmate trao quà tri ân tới người lớn tuổi (Ảnh: Sunmate).

Sunmate khởi động chuỗi sự kiện “Chắp cánh lời tri ân” - 5

Một số hoạt động giao lưu ý nghĩa tại sự kiện (Ảnh: Sunmate).

Sunmate là thương hiệu bỉm người lớn tiên phong tại Việt Nam – đạt chứng nhận Dermatest, với sứ mệnh mang đến sự chăm sóc an toàn và thoải mái cho người cao tuổi. Hiện nay, Sunmate có 3 dòng sản phẩm chính là: tấm lót, bỉm dán và bỉm quần, phù hợp với nhu cầu sử dụng của từng đối tượng khách hàng.

Sản phẩm Sunmate được thiết kế dựa trên nghiên cứu thói quen và thể trạng người Việt, giúp người dùng tự tin và an tâm trong sinh hoạt hằng ngày. Với thông điệp “Êm ái đáng tiền – Hỗ trợ ngừa hăm”, Sunmate không ngừng cải tiến để đồng hành cùng gia đình Việt. Bên cạnh sản phẩm, Sunmate luôn tích cực triển khai các hoạt động cộng đồng, góp phần nâng cao chất lượng sống cho người cao tuổi.

Link bài: https://dantri.com.vn/suc-khoe/sunmate-khoi-dong-chuoi-su-kien-chap-canh-loi-tri-an-20250828171131372.htm

Xem thêm

Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà: Hồi ức duyệt binh 1973 và niềm tự hào trong ngày Quốc khánh 80 năm

Trong dòng người náo nức về Quảng trường Ba Đình dự lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh, chúng tôi gặp Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà, năm nay 97 tuổi, từng giữ cương vị Phó Chính ủy Bộ đội Duyệt binh năm 1973. Sáng ngày Tổng duyệt, ông được các chiến sĩ làm công tác an ninh hỗ trợ di chuyển, ngồi ở vị trí ưu tiên để theo dõi đoàn diễu binh, diễu hành. Dáng vẻ ung dung, ánh mắt sáng, ông như sống lại trong ký ức của những năm tháng lịch sử.

Thiếu tướng trong ngày sơ duyệt cho Quốc khánh

Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà

Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà kể: “Năm 1973, sau khi Hiệp định Paris được ký kết, đất nước tổ chức lễ duyệt binh mừng Quốc tế Lao động 1/5. Khi ấy, đồng chí Lê Chiêu là Chính ủy Bộ đội Duyệt binh, còn tôi giữ chức Phó Chính ủy. Đó là một kỷ niệm không bao giờ quên trong đời binh nghiệp.

Trước đó, năm 1955, ngay sau chiến thắng Điện Biên Phủ, tôi cũng được tham gia công tác chuẩn bị cho lễ duyệt binh lớn. Nhưng thời điểm ấy nhân dân mình còn nghèo lắm, cuộc sống vất vả, lễ duyệt binh tuy trang nghiêm mà vẫn còn nhiều thiếu thốn”.

Nhắc lại ký ức xưa, ông lặng đi một lát rồi nhìn ra dòng người tấp nập: Không khí của hoà bình hôm nay thật đẹp. Từ sớm, bà con đã đứng kín hai bên đường. Khi mới có các nhóm chiến sĩ đi qua, chưa phải là đòn diễu binh mà mọi người đã cổ vũ rất nhiệt tình.

Tất cả bà con, ai cũng lựa cho mình trang phục rất đẹp, trang trọng với sắc áo, khăn quàng cờ đỏ sao vàng. Nhìn mà thấy khác hẳn ngày trước.

Ông Ngà cùng CBNV Diên Hồng tham gia sơ duyệt A80

“Thời tôi chỉ huy duyệt binh, nhân dân còn khổ, quần áo giản dị, thiếu thốn. Bây giờ thì rực rỡ, khí thế lắm. Đây mới chỉ là buổi tổng duyệt mà đã khí thế, tuyệt vời thế này rồi, ngày chính lễ chắc chắn còn hoành tráng và xúc động hơn nhiều” – ông Ngà nói.

Vị Thiếu tướng cũng bày tỏ niềm vui xen lẫn niềm tự hào: Có thể nói tôi là người may mắn, được chứng kiến đất nước từ ngày còn gian khó đến hôm nay đổi thay, hạnh phúc. Ở tuổi này mà vẫn còn sống để thấy cảnh non sông rạng rỡ, lòng tôi mãn nguyện lắm.

Đồng đội cùng thời gần như không còn mấy ai, cấp trên, cấp dưới của tôi cũng hầu hết đã đi cả. Cá nhân tôi được đến hôm nay là một may mắn và cũng là niềm vinh dự.

Nói về thế hệ trẻ, ông gửi gắm: Thế hệ chúng tôi ngày xưa phần lớn là mù chữ, cơ cực lắm. Còn các cháu hôm nay được học hành, trưởng thành, tự tin, có cơ hội tiếp xúc với thế giới. Tôi tin tưởng nhưng cũng mong các cháu luôn nhớ rằng: Để có được hòa bình hôm nay, lớp người đi trước đã phải hy sinh xương máu, gian khổ nhiều lắm.

“Hòa bình là vô giá, nhưng cái giá để đổi lấy nó thì quá đắt. Các cháu phải giữ lấy độc lập, tự do, giữ lấy đất nước này để không phụ công lao của cha anh” – ông mỉm cười, giọng chậm rãi nhưng kiên quyết: Tôi tin là thế hệ trẻ sẽ làm được.

Thiếu tướng Nguyễn Như Ngà bắt đầu tham gia kháng chiến từ năm 17 tuổi. Từ một chiến sĩ trẻ, ông đã công tác qua nhiều đơn vị. Đầu tiên là Sư đoàn 320 (hay còn gọi là Sư đoàn Đồng Bằng), sau đó ông về pháo binh, rồi công tác tại Tổng cục Chính trị và Bộ Tổng Tham mưu. Có những khoảng thời gian, ông làm chuyên gia cố vấn quân sự cho nước bạn Lào và Campuchia.
Theo báo Phụ nữ thủ đô
Xem thêm

Chuyện những người mang “tinh thần thép”, dành cả thanh xuân ở viện dưỡng lão

Tết đến xuân về là dịp để gia đình sum vầy, thế nhưng ở viện dưỡng lão Diên Hồng vẫn có những con người lặng lẽ tạm gác lại niềm vui quây quần. Họ chọn ở lại làm việc, để mang đến sự chăm sóc, yêu thương cho những người cần họ nhất.

Người mang tinh thần thép, dành cả thanh xuân ở viện dưỡng lão

Không khí Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 rộn ràng ở Viện dưỡng lão Diên Hồng (huyện Thanh Oai, Hà Nội). Như thường ngày, điều dưỡng Trần Thị Sỹ (45 tuổi, ở huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hoá) cần mẫn chăm sóc cho những người cao tuổi đang sinh hoạt tại đây.

Sau khi cho cụ bà Nguyễn Thị Hằng ăn uống xong, chị Sỹ đỡ bà lên xe đưa về phòng để bà nghỉ ngơi. Lịch sinh hoạt của bà Hằng cùng mọi người ở đây đều được chị Sỹ và các nữ điều dưỡng tại trung tâm “nằm lòng”.

“Như bà Hằng tính rất cẩn thận, từng cái cốc, đôi dép của bà phải đặt đúng vị trí. Bà cao tuổi nhưng rất kỹ tính, nếu mình để không đúng chỗ bà sẽ mắng ngay”, chị Sỹ cười nói.

Chị Sỹ đã gắn bó với công việc ở viện dưỡng lão đến nay tròn 15 năm. Đó cũng là quãng thanh xuân chị dành tình yêu thương cho các cụ cao tuổi. Trước đây, chị có thời gian dài làm việc ở TP.HCM. Tuy nhiên, sau khi người chồng không may mắc bệnh hiểm nghèo rồi qua đời đợt dịch Covid-19 bùng phát năm 2019 chị quyết định ra Hà Nội làm việc để vơi đi nỗi nhớ thương.

“Vợ chồng tôi làm việc cùng nhau rồi nên duyên vợ chồng. Anh mắc bệnh hiểm nghèo, tôi rất thương. Chúng tôi cũng không có người con nào. Gắn bó, chăm sóc các cụ hàng ngày khiến tôi vơi đi nỗi buồn”, chị Sỹ tâm sự.

Chị kể, khi mới ra trường, vốn là người rất năng động, có nhiều lựa chọn nhưng đến giờ không hiểu sao lại lựa chọn công việc rất áp lực, cần những người có “tinh thần thép”, đòi hỏi yêu thương người cao tuổi này.

“Hồi đầu tôi lựa chọn công việc này vì muốn thử thách bản thân. Thế nhưng, chính việc hằng ngày chăm sóc các cụ tôi lại đam mê và quyết định gắn bó với công việc này. Có nhiều khi tôi áp lực lắm như công việc quá sức. Có ngày thiếu nhân viên phải tăng cường, có cụ có tăng động, lãng trí không hợp tác thấy nản lắm. Có cụ nửa tỉnh nửa mơ đụng chạm đến làm mình hơi tủi thân nhưng ngay lúc đó thôi, sau 1 ngày làm việc mình nghỉ ngơi thì mọi áp lực xua tan hết.

Một trong những động lực yêu thương các cụ nhiều nhất đó là tôi có hoàn cảnh đặc biệt hơn người khác khi thiếu thốn tình cảm người thân như chồng, bố đều mất sớm, không có con, chỉ có mẹ già nên bản thân thấy các cụ giống như cha mẹ của mình nên càng yêu thương, trân trọng bấy nhiêu”, chị Sỹ bộc bạch.

Tết năm nay, chị Sỹ quyết định ở lại đón năm mới cùng nhiều ông bà cao tuổi. Trước đó vài ngày, chị thu xếp về quê sắm sửa Tết cho mẹ. Chị cũng cảm ơn mẹ khi đã rất cảm thông cho công việc mình đang làm suốt bao năm qua.

“Tết có cụ về ăn Tết cùng con cháu nhưng có cụ tuổi cao, không thể đi lại, ở đây chúng tôi chăm sóc. Nhiều lúc tôi ôm các cụ, tuổi già thích được chiều chuộng, chăm sóc rất quý. Có cụ nhận tôi làm con dâu, nhận là cháu, chia sẻ từng cái bánh kẹo… Tôi rất cảm ơn điều đó. Nhiều lúc mệt có cụ nói: “Không có con bà về luôn”, có cụ nói đùa khen “Sao nay xinh thế nhỉ”…

Những câu nói vui, tình cảm của các cụ là động lực khiến tôi yêu nghề nhiều hơn”, chị Sỹ chia sẻ thêm.

Gác lại nỗi nhớ nhà, mang Tết đến gần hơn

Cũng như chị Sỹ, điều dưỡng Đặng Thị Huế (31 tuổi, quê Hà Nam) đã trải qua 7 năm làm việc xa quê với những cái Tết không ở nhà. Hai năm làm tại Diên Hồng cũng là hai năm trực Tết, cùng ăn, cùng trò chuyện và đón Tết bên các cụ. Chia sẻ về trải nghiệm này, Đặng Huế tâm sự: “Khi mình yêu công việc thì ở lại ăn Tết cùng các cụ cũng rất ý nghĩa”.

Chị Huế kể lại khoảnh khắc đáng nhớ trong đêm giao thừa: “Các cháu điều dưỡng viên cùng các cụ xuống sân cúng giao thừa, chờ đón thời khắc chuyển giao năm mới. Sau đó, cả nhóm đi từng phòng chúc Tết và mừng tuổi các cụ. Có cụ còn nhắn nhờ mình xông đất đầu năm nữa”.

Nhắc đến những kỷ niệm ấy, chị Huế tươi cười: “Ở nhà cũng vui, nhưng làm sao có được những kỷ niệm đặc biệt như thế này”.

Việc đi làm xa nhà trong nhiều năm khiến bố mẹ chị Huế cũng dần quen với những cái Tết thiếu vắng con gái. Dù không thể về nhà, chị vẫn luôn cảm nhận được tình yêu thương và sự ủng hộ từ gia đình, những người luôn bên cạnh động viên chị trong mọi quyết định. Hiện tại, đối với chị Huế, niềm vui chính là mang lại một mùa xuân hạnh phúc cho những người như ông bà của mình.

Còn với điều dưỡng Cao Ánh Vân (32 tuổi, quê Thanh Hóa), một trong những gương mặt thân quen tại viện dưỡng lão vào mỗi độ Tết đến, năm nào chị cũng tham gia trực xuyên Tết. Với Ánh Vân, mỗi cái Tết ở đây đều là một hành trình đặc biệt, đầy cảm xúc và ý nghĩa.

Cùng tham gia trực Tết suốt 6 năm qua, chị Ánh Vân nhớ lại lần đầu tiên với cảm xúc khó quên: “Lúc đó mình vừa háo hức, vừa tò mò không biết không khí Tết ở trung tâm sẽ như thế nào. Các cụ sẽ ăn Tết ra sao? Có cụ nào về nhà cùng con cháu không? Hay ca trực của mình sẽ thế nào, trực với ai? Chúng tôi còn rủ nhau đêm giao thừa đi đến từng phòng để chúc Tết các cụ. Nghĩ thôi cũng đã thấy vui rồi”.

Nhưng khi nhìn đồng nghiệp lần lượt về quê ăn Tết chị vừa hụt hẫng, vừa tủi thân. Đến bây giờ sau nhiều năm đi trực chị không còn buồn nữa, mà thấy tự hào.

“Nhìn các cụ vui vẻ trong ngày Tết, tôi hiểu rằng sự có mặt của mình không chỉ là công việc, mà còn là những người thắp lửa yêu thương cho các ông bà trong ngày đặc biệt này”, chị Ánh Vân trải lòng.

Không chỉ chăm sóc các cụ chu đáo từ bữa ăn, giấc ngủ, các điều dưỡng còn là người mang không khí Tết vào từng góc nhỏ của trung tâm. Từ việc cùng các cụ trang trí cành đào, gói bánh chưng, đến tổ chức các hoạt động ngày Tết như chợ Tết, Tất niên.

“Nhìn các cụ háo hức đi chợ Tết hay quây quần nói cười rôm rả bên mâm cơm tất niên mình cảm nhận được ý nghĩa thực sự của công việc này. Đây không chỉ là nơi chăm sóc mà còn là ngôi nhà thứ hai cho các cụ”, điều dưỡng Ánh Vân chia sẻ.

Những câu chuyện về một cái Tết xa quê không chỉ là sự hy sinh mà đó còn là sự tận tâm với nghề. Dù không đón Tết cùng gia đình nhưng cả người cao tuổi cùng cán bộ nhân viên đều cảm nhận được rằng họ không cô đơn. Đôi khi, hạnh phúc không nằm ở nơi ta ở, mà nằm trong những gì ta mang đến cho mọi người.

Xem thêm

Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng khai trương cơ sở 8

Ngày 27/12, tại Hoà Bình Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng long trọng tổ chức lễ khai trương cơ sở 8. Đây là cơ sở Diên Hồng phối hợp cùng Tập đoàn EK Group xây dựng và vận hành với khẩu hiệu “Kết sức mạnh – Nối yêu thương” tiêu chí hoạt động không lợi nhuận để hỗ trợ tốt hơn cho người già.

Tham dự buổi lễ có ông Nguyễn Thành Kính – Chủ tịch Tập đoàn EK Group; ông Đỗ Trần Hồ Thắng – Tổng giám đốc Công ty CP Diên Hồng Hà Nội; đại diện các Tổng Công ty, Tập đoàn là đối tác của EK Group và Diên Hồng; đông đảo người cao tuổi đã và đang chuẩn bị sinh sống tại Trung tâm dưỡng lão EK Diên Hồng cùng toàn thể cán bộ, nhân viên của hai đơn vị.

Các đại biểu tham dự lễ khai trương

Trên khu đất rộng hơn 3ha toạ lạc tại ranh giới giữa thị trấn Xuân Mai (Hà Nội) và tỉnh Hoà Bình, tại đây Tập đoàn EK Group và Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng đang cùng nhau đưa vào sử dụng cơ sở dưỡng lão số 5 với tổng số 60 người cao tuổi đang được chăm sóc và tận hưởng cuộc sống tốt đẹp tại đây. Với phong cảnh sơn thuỷ hữ tình, nhiều cây cối, ao hồ tạo nên một môi trường sống yên tĩnh, lành mạnh rất thích hợp cho người cao tuổi sinh sống, hưởng thụ khi tuổi xế chiều. Nhằm đáp ứng nhu cầu dưỡng lão trong thời kỳ phát triển mới của xã hội, đặc biệt là đáp ứng nhu cầu của nhiều người cao tuổi muốn được sinh sống tại địa điểm lý tưởng này, Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng và Tập đoàn EK Group đã kết hợp xây dựng thêm trung tâm số 8 với quy mô chăm sóc 50 người cao tuổi.

Ông Đỗ Trần Hồ Thắng – Tổng giám đốc Công ty CP Diên Hồng Hà Nội phát biểu tại buổi lễ.

Trong không khí hân hoan của buổi lễ khai trương, ông Đỗ Trần Hồ Thắng – Tổng giám đốc Công ty CP Diên Hồng Hà Nội cho biết: Trung tâm Dưỡng lão EK Diên Hồng cơ sở 8 có quy mô 13 phòng và đủ điều kiện để chăm sóc 50 người cao tuổi, là minh chứng cho sự hợp tác bền chặt giữa Tập đoàn EK Group và Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng, đây là lần thứ 3 trong vòng hơn 1 năm hai bên đã cùng nhau khai trương cơ sở dưỡng lão, trước đó là Trung tâm dưỡng lão EK Diên Hồng 5 và EK Diên Hồng 7. Trong một thung lũng với nhiều cây xanh, ao hồ, không khí trong lành tại đây EK Diên Hồng không những chỉ muốn cung cấp dịch vụ chăm sóc mà còn là nơi thư giãn; sống vui, khoẻ và tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc.

Ông Đỗ Trần Hồ Thắng khẳng định: Điều gắn kết giữa EK Group và Diên Hồng đó chính là kết hợp giữa hai triết lý; nếu EK với triết lý Trách nhiệm là chìa khóa của thành công để đào tạo và phát triển những con người có tâm thì Diên Hồng sẵn sàng chia sẻ những trách nhiệm ấy bằng tình yêu thương và sự tận tuỵ trong từng hành động chăm sóc người cao tuổi.

Ông Thắng mong muốn, trung tâm dưỡng lão EK Diên Hồng 8 không chỉ mang lại một mái ấm cho người cao tuổi mà còn lan toả thông điệp xã hội văn minh là xã hội biết yêu thương và tôn trọng người già.

Chủ tịch Tập đoàn EK Group ông Nguyễn Thành Kính phát biểu tại buổi lễ.

Chủ tịch Tập đoàn EK Group ông Nguyễn Thành Kính vui mừng chia sẻ: Tập đoàn EK Group rất quyết tâm trong sự hợp tác với Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng và cố gắng trong những năm tới sẽ xây dựng và đi vào hoạt động khoảng 50 cơ sở dưỡng lão trên toàn quốc.

Chủ tịch Tập đoàn EK Group bày tỏ sự chạnh lòng khi chứng kiến người cao tuổi của các nước tiên tiến như Nhật Bản, Đài Loan… được chăm sóc rất chu đáo, được tận hưởng những dịch vụ hoàn hảo khi tuổi xế chiều, qua đó có ước muốn người cao tuổi ở Việt Nam chúng ta cũng được hưởng những dịch vụ như vậy. Nhưng điều khó khăn là EK Group lại không có chuyên môn về lĩnh vực này và mong muốn tìm được đối tác có tâm, tầm để cùng nhau thực hiện.

Ông Kính khẳng định, việc bắt tay với Diên Hồng là duyên “Trời định” đồng thời bày tỏ sự biết ơn dành cho Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng đã mở cửa, giang rộng vòng tay để đón EK Group và hợp tác để hoàn thành tâm nguyện của Ông cũng như toàn thể cán bộ, nhân viên của EK group.

Nghi lễ thả chim Bồ Câu tại lễ khai trương

Một số hình ảnh của Trung tâm dưỡng lão EK Diên Hồng

Theo Tạp chí điều dưỡng Việt Nam

 

Xem thêm

Viện Dưỡng lão Diên Hồng: Mái ấm lý tưởng của người cao tuổi

Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng thuộc Công ty Cổ phần Diên Hồng Hà Nội được thành lập từ năm 2014, đến nay đã trải qua 10 năm xây dựng và phát triển trong lĩnh vực chăm sóc người cao tuổi, thường xuyên hoạt động 3 lĩnh vực chính: Chăm sóc người cao tuổi nội trú dài ngày và ngắn ngày, Chăm sóc người cao tuổi bán trú, đào tạo thực tập sinh điều dưỡng.

Hiện tại, Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng (Diên Hồng) đã có 7 cơ sở khang trang, hiện đại trên địa bàn các quận, huyện tại Hà Nội (Hà Đông, Thanh Oai, Hoàng Mai, Thanh Trì, Chương Mỹ), tỉnh Hưng Yên (Vinhomes Ocean Park 2) và tỉnh Hoà Bình. Diên Hồng thể hiện khát vọng của người sáng lập muốn xây dựng một Trung tâm Dưỡng lão kiểu mẫu, theo đuổi các giá trị “Tôn trọng – Nhân ái – Giàu năng lượng”.

Với sứ mệnh “Tận tâm chăm sóc để Người cao tuổi sống an toàn, khỏe mạnh, hạnh phúc” Dưỡng lão Diên Hồng đã trở thành mái ấm lý tưởng được nhiều người lựa chọn để an nhiên hưởng tuổi già.

Chia sẻ với phóng viên Tạp chí Điều dưỡng Việt Nam, Bà Trần Thị Thúy Nga – Phó Tổng Giám đốc, Công ty Cổ phần Diên Hồng Hà Nội (Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng) cho biết: “Hiện nay chính sách dành cho các cơ sở dưỡng lão tư nhân hầu như chưa có, từ việc thuê đất hay mua đất, tiếp cận vay vốn ngân hàng với lãi vay thấp, cũng như hỗ trợ trang bị cơ sở vật chất, giá điện nước cũng chưa được ưu đãi một cách toàn diện”.

Mặc dù còn nhiều bất cập, nhưng xu hướng cũng như nhu cầu chăm sóc người cao tuổi ngày càng cao, Diên Hồng hiểu được và đưa ra các giải pháp chăm sóc người già, người cao tuổi tại các cơ sở Diên Hồng gồm có Chăm sóc cả về thể chất (sức khỏe, tập luyện, dinh dưỡng) và chăm sóc tinh thần cho Người cao tuổi để Người cao tuổi cảm thấy khỏe mạnh, an toàn và hạnh phúc hơn.

Chia sẻ thêm về những khó khăn, Bà Thúy Nga nhấn mạnh: “Các thông tư nghị định hướng dẫn về cách thành lập các viện dưỡng lão đang còn chung chung và tồn tại nhiều bất cập, ví dụ như quy định về diện tích đất tự nhiên đối với các cơ sở trong nội thành (nên đổi thành diện tích sử dụng thì hợp lý hơn) hoặc bất cập trong quy định về định biên và cơ cấu tổ chức tổ chức vận hành, ví dụ như quy định tối thiểu cứ 5 người cao tuổi phải có nhân viên phục hồi chức năng, nên đổi sang thành nhân viên điều dưỡng và nhân viên chăm sóc thì sẽ hợp lý hơn.

Bà Trần Thị Thuý Nga – Phó Tổng Giám đốc, Công ty Cổ phần Diên Hồng Hà Nội.

Bà Thúy Nga cũng cho biết về những thuận lợi hiện nay, các cơ sở dưỡng lão còn thiếu, cho nên cơ sở dưỡng lão nào ra đời sớm và chất lượng phục vụ tốt thì sẽ thu hút được nhiều Người cao tuổi.

Trong đó, khó khăn về nhân lực, sự cạnh tranh của các đơn vị xuất khẩu lao động như: Đài Loan, Nhật Bản, Đức, Úc…. tuyển hộ lý, điều dưỡng với chế độ đãi ngộ hấp dẫn đồng thời bản chất công việc của nghề chăm sóc Người cao tuổi còn vất vả, nhiều người lao động chưa vượt qua được tâm lý khi chăm sóc người già, chế độ đãi ngộ cho vị trí nhân viên điều dưỡng và nhân viên chăm sóc tại Việt Nam còn hạn chế.

Để hướng tới phụng sự tốt nhất, đáp ứng kịp thời nhu cầu của khách hàng, các cơ sở của Diên Hồng đều được xây dựng khang trang, hiện đại, với đầy đủ tiện nghi sinh hoạt, y tế, đáp ứng mọi nhu cầu của người cao tuổi. Mỗi phòng tại Diên Hồng đều được thiết kế rộng rãi, thoáng mát. Hệ thống camera giám sát được lắp đặt 24/24, giúp theo dõi sức khỏe và đảm bảo an toàn cho người cao tuổi mọi lúc mọi nơi.

Đội ngũ điều dưỡng viên tại Diên Hồng đều tốt nghiệp chuyên ngành điều dưỡng. Sau khi vào trung tâm sẽ được trải qua quá trình đào tạo bài bản, chuyên nghiệp. Với tấm lòng yêu thương, tận tâm chăm sóc người cao tuổi để người cao tuổi yên tâm an dưỡng.

Cụ ông Nguyễn Như Ngà (96 tuổi) cụ luôn xem Diên Hồng là ngôi nhà thứ 2 của mình.

Chia sẻ với phóng viên, Cụ ông Nguyễn Như Ngà (96 tuổi) cho biết: “trước đây Cụ công tác tại Tổng Cục Chính Trị, Bộ Tổng Tham Mưu, năm 1945 thoát ly, quê ở Hải Phòng nhưng gia đình ở Hà Nội. Cụ có hai con, một người sống ở nước ngoài, một người sống ở Tp.HCM. Điều kiện địa lý xa xôi không chăm sóc được, bản thân Cụ lại mắc bệnh cao huyết áp. Từ năm 2020 Cụ được con cháu tư vấn và tìm một cơ sở dưỡng lão để gửi gắm việc chăm sóc sức khỏe cũng như một môi trường để Cụ thư giãn và cảm thấy vui vẻ”

Như một mối cơ duyên, khi mới đặt chân đến Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng, Cụ đã có cảm giác bình an như đang ở nhà mình, được tiếp đón ân cần. Đội ngũ điều dưỡng tỏ ra rất tâm huyết, yêu thương và kính trọng người cao tuổi. Thế là Cụ quyết định lựa chọn Diên Hồng là mái ấm thứ hai của mình để nương tựa lúc tuổi xế chiều. Khi vào đây Cụ được bố trí ở một phòng riêng biệt nên cảm giác rất thoải mái.

Nơi đây, điều dưỡng chăm sóc nhiệt tình, rất tốt tính, cụ rất yêu quý mọi người, cụ Ngà tự nấu ăn. “Đặc thù công việc trước đây xa nhà thường xuyên quen rồi nên cụ không nhớ nhà mấy. Các cháu, bạn bè, đơn vị cũ đến thăm nên cũng vui” cụ Ngà cười vui vẻ nói.

Đối với cụ Ngà đây là ngôi nhà thứ hai, bởi ở đây cụ được nghỉ ngơi tu dưỡng, yên tĩnh nhưng vẫn hòa đồng với các hoạt động vì ở trung tâm rất nhiều hoạt động tinh thần cho các cụ. Không gian thoáng đãng, cụ vẫn đi ra ngoài thể dục được, tự sinh hoạt, rất thoải mái và an toàn.

Cụ bà Nguyễn Thị Biển, 92 tuổi, đã sống 5 năm tại Diên Hồng.

Trò chuyện cùng Cụ bà Nguyễn Thị Biển, 92 tuổi – Trước đây làm công việc là Dược sĩ, hiện nay cụ ở Diên Hồng cũng đã 5 năm, cụ tâm sự: “Bà cảm thấy hạnh phúc, yên tâm với cuộc sống tuổi già. Các cháu Điều dưỡng, lãnh đạo chăm sóc nên yên tâm hơn. Trước khi chưa vào Diên Hồng phải ở nhà một mình, con cái đi làm ở nhà không yên tâm. Nơi đây, bà được mọi người lo hết, được làm việc mình thích, đọc sách, khâu vá, xem phim, xem thời sự”.

Cụ Biển chia sẻ thêm: Ở đây mỗi cụ một tính cách khác nhau, bà thấy Điều dưỡng rất trân quý vì mang lại cho bà sức khỏe, tình cảm, các bạn Điều dưỡng viên rất yêu bà, bà yêu các bạn nên cảm giác nhớ nhà không còn, bà cháu rất thân mật. Con cháu thích vào chơi thì thêm niềm vui, còn không vào được cũng không sao, vì ở đây rất vui.

Khi mà người ta sống vui, hạnh phúc là xung quanh mình nhìn thấy ai cũng thấy vui. Xu thế vào trung tâm dưỡng lão bắt đầu rõ nét nhưng chưa thu hút vì vấn đề kinh phí. Nếu các cơ sở tư nhân làm được tốt mọi người đến nhiều. Đối với bà “mình yêu con cái thì không phải để con cái phải lo lắng, phải tự tìm niềm vui cho cuộc sống của mình”. Ban đầu mọi người trong phòng chưa hợp nhau nhưng dần sẽ quen, còn lại không có vấn đề gì cả. Hơn nữa, ở Diên Hồng cũng đưa các cụ đi chùa chiền. Trong một lần đi thăm quan chùa Long Hưng bà thấy khu địa tạng nên đã mua cho bản thân một ô để lo cho bản thân sau này, cụ Biển vui cười chia sẻ.

Được phóng viên Tạp chí Điều dưỡng Việt Nam hỏi về mong muốn của cụ, cụ Biển không ngại ngần nói: Mong trung tâm sẽ liên kết được với bệnh viện gần nhất để khi có vấn đề gì về sức khỏe thì các cụ có nơi gần nhất để kịp thời khi có các sự cố.

C bà Nguyễn Thị Tú Tĩnh92 tuổi, sống tại Trung tâm Dưỡng Lão Diên Hồng

Trao đổi nhanh với cụ bà Nguyễn Thị Tú Tĩnh, 92 tuổi – Trước đây làm Bác sĩ Đa khoa, cụ cho rằng, ở đây công tác chăm sóc rất tốt, vì ở bệnh viện bác sĩ chỉ khám qua thôi. Đặc thù ở trung tâm Dưỡng lão, phần lớn nhiều cụ lẩm cẩm, các điều dưỡng vẫn nhiệt tình. Về gia đình cụ, các con cụ ở nước ngoài hết, cũng làm việc trong ngành Y, cụ nói “mình vào đây để giúp đỡ các con, con cái cũng lo cuộc sống riêng, cũng nhiều lo toan vất vả,…”.

Điều dưỡng Phạm Thị Vóc – Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng Cơ sở 2 – KĐT Thanh Hà

Điều dưỡng Phạm Thị Vóc – Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng Cơ sở 2, cho biết về lịch trình làm việc tại Diên Hồng: “Bản thân học Điều dưỡng ra, làm việc tại đây do gần nhà. Công việc hằng ngày, sáng đến đưa các cụ ra phòng sinh hoạt chung để cho các cụ ăn sáng, sau đó là đưa các cụ đi tắm, cụ nào không trong lịch tắm thì sẽ vệ sinh cho các cụ, sau đó cho các cụ tham gia các hoạt động tập thể, đến 11h trưa đưa các cụ đi ăn trưa rồi sau đó dẫn các cụ về phòng nghỉ, đến 14h chiều đưa các cụ ra phòng sinh hoạt chung và cho các cụ ăn bữa phụ, tham gia hoạt động chung và xem tivi, 17h các cụ sẽ ăn bữa chiều.

Vào đây mỗi cụ có một bệnh riêng, tùy vào tình trạng bệnh, hành vi của các cụ mà các điều dưỡng viên sẽ có cách ứng xử khác nhau nhưng để làm được công việc này, trước hết Điều dưỡng phải ân cần, nhẫn nại, nhẹ nhàng với các cụ.

Có rất nhiều khó khăn, thứ nhất phải hiểu được thói quen của các cụ trước khi đến đây là như nào vì ở nhà sẽ khác. Có cụ hòa nhập nhanh nhưng có cụ phải 1-2 tháng mới quen được lịch sinh hoạt. Điều cốt lõi là Tôn trọng – Nhân ái – Giàu năng lượng, đó là giá trị cốt lõi của Diên Hồng. Hơn nữa phải tôn trọng các cụ. Chúng ta không quát mắng, không nóng tính, không nặng lời với các cụ. Tạo cho các cụ không gian sống thật vui vẻ như ở nhà. Làm sao cho các cụ vào môi trường mới thật vui vẻ, thích sống ở đây. Tổ chức đưa các cụ tham gia các hoạt động bên ngoài, đưa các cụ tham quan chùa chiền, di tích lịch sử để các cụ cảm thấy như cuộc sống bên ngoài.

Chia sẻ về những mong muốn khi làm công việc điều dưỡng tại đây, Điều dưỡng Vóc nhấn mạnh: Với mong muốn chăm sóc các cụ và mong cơ sở chăm lo hơn nữa đến đời sống, tăng lương cho các điều dưỡng viên để yên tâm công tác trong thời gian tới.

Đến với Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng, người cao tuổi được chăm sóc sức khỏe toàn diện, cả về thể chất lẫn tinh thần. Tại Việt Nam, Diên Hồng là Trung tâm Dưỡng lão tiên phong, chú trọng đến đời sống tinh thần, phá vỡ nhiều định kiến về tuổi già, mang đến những trải nghiệm mới mẻ. Diên Hồng nổi bật và khác biệt với cách tiếp cận đầy sáng tạo trong các hoạt động để người cao tuổi không chỉ được sống theo cách mình muốn mà còn phát huy tối đa sở thích, sở trường và phù hợp với năng lực của mình. Những hoạt động đó giúp người cao tuổi giao lưu, chia sẻ, giải trí, xua tan đi những muộn phiền, lo âu, từ đó có một tinh thần lạc quan, vui vẻ.

Theo Tạp chí Điều dưỡng

Xem thêm

Bất động sản dưỡng lão tại Việt Nam: Khó nhất là nhận thức của người Việt!

Theo nhiều chuyên gia bất động sản dưỡng lão hiện nay chưa nhận được nhiều chính sách hỗ trợ từ Nhà nước. Bên cạnh đó, nguồn nhân lực điều dưỡng, nhân viên chăm sóc chất lượng cao có kiến thức, kỹ năng còn khan hiếm…

Tốc độ già hoá dân số ngày càng tăng, nên nhu cầu các loại hình bất động sản dưỡng lão cũng vì vậy mà tăng theo. Tuy nhiên với các phân khúc bất động sản khác, bất động sản dưỡng vẫn chưa thực sự nhận được quan tâm và có điều kiện phát triển tốt.

Để hiểu rõ hơn về bất động sản dưỡng lão trong thời điểm này và những khó khăn mà đơn vị vận hành đang gặp phải, Tạp chí Thương gia đã có cuộc trao đổi cùng bà Trần Thị Thúy Nga, Phó Tổng Giám đốc Trung tâm Dưỡng lão Diên Hồng.

hai người phụ nữ đang dắt tay cụ ông để chạy tiếp sức

Những giải pháp khắc phục bệnh hay quên

Hiện nay thị trường bất động sản dưỡng lão đang phát triển như thế nào với những năm trước đây, thưa bà?

Việt Nam là quốc gia già hóa dân số nhanh chóng, dự kiến đạt tỷ lệ 20% dân số trên 65 tuổi vào năm 2050. Do vậy nhu cầu về nhà ở và dịch vụ chăm sóc cho người cao tuổi ngày càng tăng cao.

Quan niệm về trung tâm, viện dưỡng lão đang dần thay đổi trong tâm trí người Việt. Những người cao tuổi ngày càng mong muốn có một cuộc sống an nhàn, tiện nghi và được chăm sóc sức khỏe tốt khi về già.

Nhà nước cũng đã có một số chính sách để khuyến khích các viện dưỡng lão tư nhân ra đời, nhằm đáp ứng một phần nào đó nhu cầu của người già cũng như tốc độ già hóa của Việt Nam trong giai đoạn tới.

Tại Việt Nam phân khúc bất động sản dưỡng lão còn khá mới mẻ nhưng tiềm năng phát triển rất lớn, với nhiều mô hình đa dạng, từ nhà phố, biệt thự, căn hộ dịch vụ đến khu nghỉ dưỡng, trung tâm chăm sóc sức khỏe…

Đặc biệt, tại các đơn vị vận hành tư nhân, họ càng chú trọng đến chất lượng dịch vụ, cũng như cơ sở vật chất, hạ tầng để có thể đáp ứng được nhu cầu ngày càng tăng của Người cao tuổi và tạo dựng niềm tin yêu với người thân của Người cao tuổi.

Ở góc nhìn là người vận hành trung tâm dưỡng lão, theo bà phân khúc này đang gặp phải những thách thức chính nào trong quá trình duy trì và phát triển?

Mặc dù thị trường bất động sản dưỡng lão đang có những tín hiệu tích cực, nhưng cũng đối diện với một số thách thức nhất định. Trong những ngày đầu khởi nghiệp, Diên Hồng gặp khó khăn lớn từ nhận thức của người Việt về trung tâm dưỡng lão, viện dưỡng lão.

Cho nên thời điểm đó, rất ít người cao tuổi đến ở, tuy nhiên, dần dần qua quá trình truyền thông và sự “nâng cấp” của các cơ sở dưỡng lão cả về mặt cơ sở vật chất và chất lượng chăm sóc, mọi người đã thay đổi nhận thức và dần dần nhận thấy sự cần thiết của viện dưỡng lão.

Còn hiện nay 3 khó khăn lớn đang trở thành rào cản của phân khúc bất động sản dưỡng lão. Thứ nhất, hầu hết các trung tâm, viện dưỡng lão tư nhân đang tự bỏ tiền để xây dựng cơ sở vật chất, đi thuê đất, chưa nhận được sự ưu đãi của Nhà nước về việc cho thuê đất giá rẻ hay mua đất giá rẻ.

Thứ hai, liên quan đến việc hệ thống bảo hiểm y tế của Việt Nam vẫn chưa có sự liên thông. Ví dụ, ở Diên Hồng, nhiều Người cao tuổi không phải ở Hà Nội, mà tận trong miền Trung, miền Nam ra đây ở với con cái, khi có bệnh, đi viện lại phải làm thủ tục chuyển tuyến thì mới được giảm chi phí. Thủ tục chuyển tuyến rất lâu, nếu không chuyển, chấp nhận trái tuyến thì các cụ lại được hưởng bảo hiểm rất ít.

Nên tôi mong rằng thời gian tới, Nhà nước có thể xem xét làm thủ tục liên thông các bệnh viện, không nhất thiết phải chuyển tuyến để người cao tuổi có thể đảm bảo hưởng chính sách tốt hơn.

Thứ ba, nguồn lao động điều dưỡng, hộ lý, nhân viên chăm sóc người cao tuổi hiện nay đang có sự cạnh tranh rất lớn. Nhiều bạn trẻ Việt Nam chọn xuất khẩu lao động ở các nước mà dân số già như Nhật Bản, Đài Loan, Úc hay Đức, vì có đãi ngộ cao hơn.

Cho nên chúng ta đang bị chảy máu chất xám. Hiện nay không chỉ có viện dưỡng lão mà trong các bệnh viện, trung tâm y tế hay các phòng khám đều thiếu nguồn nhân lực này.

Bên cạnh đó, một vài khó khăn nhỏ như chính sách hỗ trợ về giá điện, nước cho cơ quan bảo trợ xã hội còn nhiều khó khăn về mặt thủ tục giấy tờ.

Theo bà, tiềm năng phát triển của trung tâm dưỡng lão hay bất động sản dưỡng lão như thế nào trong bối cảnh dân số già đang gia tăng?

Trung tâm dưỡng lão không chỉ là nơi cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe mà còn là một môi trường sinh hoạt phù hợp cho người cao tuổi. Các trung tâm này thường kết hợp nhiều tiện ích như chăm sóc y tế, hoạt động vui chơi giải trí, và cả những không gian xanh để tạo cảm giác thoải mái và an toàn cho cư dân cao niên. Bất động sản dưỡng lão, từ đó, không chỉ đơn giản là những căn hộ hay nhà riêng mà là cơ sở hạ tầng phức hợp, phục vụ đa dạng nhu cầu của người cao tuổi.

Tại Diên Hồng, chúng tôi thường xuyên tổ chức các hoạt động giúp phong phú đời sống tinh thần cho Người cao tuổi: Ví dụ như cuộc thi Hoa hậu Cao niên, Quý ông hoàn hào,…các cụ rất phấn khởi vì chưa bao giờ được bước lên sân khấu, bước lên thảm đỏ hay các cuộc thi như đua xe lăn, cờ vua, cờ tướng. Có những cụ mang về những tấm huy chương vui mừng khôn xiết khoe với con cháu và lúc đi ngủ cũng để bên người, thì đó là những niềm hạnh phúc rất đỗi giản đơn.

Bên cạnh đó thì ngày lễ, ngày Tết trung tâm cũng tổ chức rất nhiều hoạt động giữa gia đình và người cao tuổi, tạo sự gắn kết giữa các cụ – gia đình – trung tâm.

Về mặt phát triển, có nhiều kế hoạch mở rộng và phát triển mới trong tương lai dành cho lĩnh vực này. Đầu tiên, các nhà đầu tư và các công ty bất động sản đang đầu tư mạnh vào phát triển các khu dưỡng lão hiện đại, không chỉ ở các thành phố lớn mà còn ở các vùng ngoại ô và nông thôn. Mô hình kết hợp giữa trung tâm dưỡng lão và các khu đô thị cảnh quan sẽ ngày càng trở nên phổ biến, nhằm đáp ứng nhu cầu vừa được bảo đảm sức khỏe vừa có không gian sống xanh.

Thứ hai, các dịch vụ dưỡng lão cũng đang phát triển hướng tới tính cá nhân hóa và chuyên môn hóa cao hơn. Đây là xu hướng quan trọng bởi người cao tuổi ngày càng có nhu cầu khác biệt và cao cấp hơn trong việc chăm sóc sức khỏe và sinh hoạt hàng ngày.

Cuối cùng, công nghệ cũng là yếu tố quan trọng giúp tăng cường hiệu quả quản lý và cải thiện chất lượng dịch vụ. Các trung tâm dưỡng lão sử dụng các hệ thống thông minh để giám sát sức khỏe, cung cấp dịch vụ và kết nối người cao tuổi với thế giới bên ngoài.

Quan điểm của bà về các chính sách hỗ trợ và khuyến khích đầu tư vào các dự án bất động sản dưỡng lão? Bà có đề xuất gì cho cơ quan quản lý để hỗ trợ phát triển loại hình này?

Để mà đáp ứng được tốc độ già hóa của Việt Nam trong giai đoạn tới khi người cao tuổi tỷ lệ già hóa chiếm đến khoảng 11 %, đến năm 2030 phải lên tới 17 %, thì chắc chắn phải có sự chung tay của Nhà nước rất nhiều để hỗ trợ các viện dưỡng lão tư nhân phát triển.

Chúng tôi rất mong Nhà nước hỗ trợ, động viên các doanh nghiệp khởi nghiệp ở lĩnh vực dưỡng lão để nhiều người già có thể hưởng những dịch vụ tiện nghi nhưng giá nó phải rất “mềm” vì hiện nay thu nhập của người Việt vẫn còn thấp.

Ngoài ra, Nhà nước cũng xem xét xây dựng các chính sách thu hút nhân tài vào lĩnh vực điều dưỡng. Hiện nay, nguồn nhân lực này trong nước đang dần cạn kiệt, một phần vì công việc vất vả, phần nữa là thu nhập không cao.

Nhìn chung, các chính sách hỗ trợ hiện nay chưa nhiều và chúng tôi cũng tự chủ động, không phụ thuộc và việc có chính sách mới triển khai. Theo đó, Diên Hồng sẽ hợp tác với những đơn vị mà có mong muốn làm trung tâm, viện dưỡng lão nhưng họ lại chưa có kinh nghiệm, chưa có cách vận hành, cũng như chưa hiểu về thị trường này. Bù lại họ có năng lực tài chính, còn chúng tôi có kinh nghiệm vận hành sẽ kết hợp xây dựng các khu dưỡng lão.

Xem thêm