Ai đó từng nói với tôi, khi về già chỉ mong có mảnh vườn nhỏ để lúc rảnh rỗi trồng thêm vài chậu hoa, ươm vài luống rau, vui vẻ qua ngày. Nhưng rồi họ lại hốt hoảng vì nhỡ một mai có vào dưỡng lão thì làm sao mà hưởng được cái thú vui đấy nữa. Tôi chợt nghĩ nếu là điều mình muốn thì cho dù ở hoàn cảnh nào cũng đều không quan trọng, giống như câu chuyện về một cụ bà 84 tuổi mà tôi sắp kể dưới đây.
Một buổi sáng mùa thu tháng 9, trên ban công nhỏ ngoài căn phòng mà bà Dành cùng chồng sinh sống, một dáng người nhanh nhẹn len qua hàng cây đậu bắp để hái những quả xanh mướt đang vào độ thu hoạch. Người đó không ai khác chính là bà Vũ Thị Dành (84 tuổi). Thấy tôi bà đon đả cười lớn rồi kéo vào ghế trò chuyện.
Tay chỉ vào mấy cây đậu bắp, bà kể: “Đấy con xem kìa, mới 1 tháng mà cây nào cũng ra hoa, ra quả hết rồi”. Nói đoạn bà đứng dậy mở tủ lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong toàn là những quả cà chua bi chín mọng, đỏ tươi. Sau đó bà đặt vào tay tôi một quả, bà bảo cây trái đầu mùa nên để phần mỗi bạn một quả. Rồi bà hăng say kể về đủ loại cây trái, rau cỏ trong khu vườn của mình.
Nói đến việc bén duyên với thú vui này thì thật tình cờ. Hôm đó bà dọn nhà thì thấy có một quả ớt khô, bà mới đem ra chậu cây cảnh để ươm. Thế mà không lâu sau mọc lên một cây xanh tốt. “Đấy, cái cây ớt ngày trước vẫn đang còn kia kìa”, bà chỉ tay vào cây ớt ngoài ban công đầy những quả chín đỏ.
Sau đó bà trồng thêm hành, rau thơm để lấy cái ăn mỳ, ăn phở sáng sớm. “Khi đó đất không có, mà chậu thì cũng không, nên bà nhờ các bạn nhân viên mua giúp. Tính đến giờ cũng mấy tạ đất rồi”, bà Dành tươi cười kể lại. Được cái bà cũng “mát tay”, trồng cây nào cây nấy lên xanh tốt, rảnh rỗi thì tưới nước, nhổ cỏ, tự nhiên lại thấy cuộc sống có thêm nhiều niềm vui.
Mùa nào thức nấy. Mùa đông thì bà trồng rau cải, xà lách, cà chua. Hè đến thì bà trồng mồng tơi, rau muống, rau ngót,…Có dạo bà vừa ươm được ít cải mầm, mà mưa to quá, bà sợ đám rau bị ngâp hết, nên vội vã tìm nilong để che. Bà chia sẻ: “Bất kỳ việc nào mình làm thì cũng cần phải chăm chút và đặt tâm huyết, chứ không phải miệng nói là yêu thích mà làm thì bỏ bê”. Cũng giống như việc bà trồng cây trên ban công, nhiều người nghĩ đó là điều không tưởng nhưng với bà đó là cả một thú vui, thú vui hiếm có ở Viện dưỡng lão.
Sáng nay, như mọi ngày, bà cũng chỉ hái 6 quả đậu bắp, 3 quả để xay cháo cho ông, còn 3 quả để luộc với mớ rau lang vừa mua được. Bà bảo hưởng thụ thành quả mình làm ra là điều tuyệt vời nhất. Vậy nên dù đã nhiều tuổi, mọi việc bà đều cố gắng tự làm lấy, kể cả việc chăm sóc ông hàng ngày, bà vẫn làm cùng với các bạn điều dưỡng.