Ngày nắng oi, tháng mưa rào…
Kể từ ngày chân ướt chân ráo bước vào trung tâm theo lời rủ rê của con bạn thân đến nay đã được 9 tháng. Khoảng thời gian đó không phải quá dài, nhưng có lẽ cũng đủ để em cảm nhận được vô số những cung bậc cảm xúc, cũng như một số tình cảm đặc biệt dành cho nơi đây.
Ngày phỏng vấn là ngày đầu tiên em đến Diên Hồng, mà hôm đó còn là sinh nhật em cơ? Bản thân em hôm đó không tự tin lắm đâu, vì hôm ấy trời mưa, mà mưa là đen đủi nên em dậy sớm lắm, trang điểm sương sương rồi đi thắp hương các cụ cầu mong cho qua phỏng vấn để không bị thất nghiệp mùa dịch. Mẹ em thấy vậy cũng lo lắng hỏi: “Mày tự đi được không con hay TRƯỢT?” Mẹ kỳ ghê. Ỏn ẻn trên con chiến mã màu xanh từ 7h45. Em vừa đi vừa mò đường, em nói muốn nhụt chí, nhưng nghĩ để đi làm với Lê Anh, cô bạn thân của em, là em lại có động lực luôn.
Vào phòng để phỏng vấn thì em gặp nhân sự, điều dưỡng trưởng, rồi chị Phó Tổng. Mà ai cũng nhẹ nhàng, ân cần nên em không thể nào cười hô hố như công nông lên dốc được, em cười bẽn lẽn hiền khô luôn. Sau vòng phỏng vấn là em được dẫn đi thăm quan trung tâm, đi “du lịch” theo tour luôn ấy.
Rồi ngày đi làm cũng đến. Đến đây thì các anh chị lấy ghế ngồi đi, em kể cho anh chị nghe công việc của em.
Em được anh Quang Đức cho lên tầng 2 trải nghiệm công việc. Úi giời ơi tầng 2 thì các cụ siêu tuyệt vời, khỏe mạnh, minh mẫn. Vì buổi đầu nên chị trưởng tầng Nguyễn Như bảo em đi theo xem các chị làm và dạy những việc nhỏ như thay ga, phát cơm, phát bữa phụ, khăn giấy và dọn dẹp. Ngày thứ 2 thì em xuống tầng 1 với trưởng tầng Nguyễn Mùi, nghe sương sương là các cụ phải hỗ trợ hoàn toàn, có NCT đặt sonde dạ dày và sonde tiểu. Trong đầu em nghĩ “zời ơi, chuyên môn đây rồi”. Nhưng mà bắt tay vào làm thì em nhận ra thực hành nó khác hẳn với lý thuyết nên là chân tay cứ lóng nga lóng ngóng, đến em còn thấy mình làm vướng chân vướng cẳng đến các anh chị. Tự bản thân em thấy đuối và muốn bỏ cuộc sau 3 ngày thử việc, cơ mà em nghĩ Lê Anh làm được thì em cũng sẽ làm được nên là cố gắng ở lại.
Sau 6 ngày “bơi” dưới tầng 1 với chị Nguyễn Mùi và các anh chị khác, em được anh Quang Đức cho lên tầng 2 một ngày để nhẹ nhàng hơn, rồi búng viu 1 cái lên tầng 5. Tại đây thì dưới sự đào tạo của chị Trần Chinh, em học được cách vận chuyển các cụ ra xe lăn. Không những thế em còn học lỏm được phần tắm mà ngố quá nên chả vào đầu được bao nhiêu.
Sau 5 ngày ở tầng 5 thì em lại được thả xuống tầng 2 hai ngày. Sau đó em lên tầng 4 làm với trưởng tầng Trần Phương. Anh cũng hướng dẫn về các triệu chứng mà NCT hay gặp như huyết áp cao, huyết áp thấp, sặc, mệt mỏi. Cuối cùng anh điều dưỡng trưởng cho em xuống tầng 3 với chị Nguyễn Hạnh, ở đây em được đào tạo tắm bài bản luôn, ta nói quả chốt hạ chất lượng vô cùng. Với tất cả sự chỉ bảo, hướng dẫn của anh chị và sự hỗ trợ về mặt lý thuyết của Lê Anh và Hương Hạ thì em đã trở thành điều dưỡng viên chính thức vào ngày 13/09/2020 sau 1 tháng học việc.
Thực ra thì công việc hằng ngày cũng chỉ có vậy thôi! Sáng thì họp giao ban về tình hình các cụ trong đêm. Sau đó thì đi nhận bữa sáng, hỗ trợ NCT ăn sáng, tắm, vệ sinh cá nhân, lau người thay quần áo, sau đó là xoa bóp. Những cụ có điều kiện hơn thì sẽ đăng ký gói phục hồi chức năng ở tầng 1, hơi bị xịn luôn vì có máy mát xa, đá muối Himalaya ngâm chân, rồi châm cứu. Bên cạnh đó thì sẽ có bữa phụ theo gia đình. Bẵng đi thôi là đến bữa trưa, ăn trưa xong thì tụi em, những điều dưỡng viên, sẽ hỗ trợ NCT uống nước, lau miệng sạch rồi đưa các cụ vào “khuê phòng” để nghỉ ngơi.
Ting ting. Đến buổi chiều thì hỗ trợ vệ sinh rồi đưa NCT ra phòng sinh hoạt chung và dùng bữa phụ. Mà bữa phụ ở trung tâm phong phú lắm, hôm thì sữa, hôm thì chè, khi bánh ngọt, khi là hoa quả, có hôm thì là sữa chua bổ sung men tiêu hóa luôn. Với một số NCT bị tiểu đường thì thay vào đó là sữa tươi và sữa chua không đường, hơi bị đảm bảo cho sức khỏe luôn. Rồi lại có những hoạt động giải trí theo phân công kế hoạch: tô tranh, nhặt hạt, tập thể dục, tung bóng, ném bóng … vân vân và mây mây nhiều không kể xuể. Mà các hoạt động của trung tâm trend lắm, như giới trẻ luôn ý.
Ngoài ra trung tâm còn có chuyên mục Radio để NCT và cán bộ nhân viên có thể thưởng thức, nắm bắt tình hình của trung tâm luôn. Em là em khoái mục này lắm, fan “guộc” luôn ấy. Mỗi lần phát radio là căng tai nghe xem đây là giọng ai, trả lời câu hỏi thử thách như nào và mục đích chính là coi xem có ai nhắn nhủ gì không mà chả có ai gửi lấy cho em lấy một lời nhắn. Đó, một hồi thôi là đến bữa chiều của NCT rồi, sau đó thì tụi em hỗ trợ NCT vệ răng miệng rồi đi về phòng, về giường nghỉ ngơi.
Một ngày làm việc ở đây là như thế đấy ạ, sáng ra em cứ thắc mắc bao giờ mới hết một ngày mà ngoảnh ra ngoảnh vào đã hết veo. Mệt có, vất vả có, nhưng thấy các cụ ăn ngon, ngủ tốt, cười hớn hở là mệt mỏi cũng được xua tan.
Để người cao tuổi được chăm sóc tốt nhất, còn có sự đóng góp của bếp, của tạp vụ và của cả các phòng ban khác. Bên dinh dưỡng thì phải nói tuyệt vời luôn, vì làm 2 thực đơn cho 2 tuần, thay đổi bữa ăn sao cho ít bị trùng lặp và đủ chất. Bếp đôi khi còn đáp ứng cả một số nguyện vọng nhỏ nhoi của cán bộ nhân viên. Khâu vệ sinh thì phải nói chuẩn bàn tay người phụ nữ của gia đình, gọn gàng tinh tươm, sạch bóng luôn.
Thưa các anh các chị, các bác vừa rồi là tâm sự sương sương của em về Diên Hồng thui ấy ạ. Chứ Diên Hồng nhiều điều tuyệt vời lắm, anh chị phải sống và làm việc cũng như hòa mình vào nhịp sống của Diên Hồng mới thấy nó tuyệt vời thế nào. Anh chị nghe tới đây đã thấy đói chưa ạ, bếp đang làm món thịt lợn chiên xù á, em xin phép dừng ở đây để đi xuống xin ăn vụng đây ạ, các anh chị cũng nghỉ ngơi ăn uống ạ rồi khi nào em sẽ kể cho anh chị nghe về Diên Hồng nữa nha. Và sau tất cả thì em muốn nói rằng : “Diên Hồng trong tôi – thực sự TUYỆT VỜI”
Nguyễn Thị Kim Uyên – Giải bài viết hài hước nhất Cuộc thi Diên Hồng trong tôi.