Tôi gặp một cụ bà tóc trắng bạc phơ, khuôn mặt phúc hậu như một bà tiên trong Trung tâm dưỡng lão Diên Hồng. Cách bà nói chuyện cũng nhẹ nhàng, dịu dàng như chính dáng vẻ của bà nên lần nào vào chơi với các cụ, tôi cũng phải ghé vào phòng bà.
Bà có 4 người con, 3 gái, 1 trai. Hai con cả đều đang sống ở nước ngoài, 2 con gái út ở Hà Nội. Các con đều thành đạt. Bà trước đây cũng từng làm lãnh đạo cấp cao trong công ty trước khi về hưu. Nhìn bà vẫn còn khoẻ, vẫn tự giặt giũ được nên tôi thắc mắc sao bà không ở cùng các con cho vui lại vào đây sống. “Tại sao bà lựa chọn vào dưỡng lão sống ạ?”, tôi tò mò hỏi bà. Bà mỉm cười kể trước khi vào đây là bà cũng ở riêng chứ không ở cùng các con. Bà có 1 căn chung cư 54m2 cùng toà với nhà con gái út. Bà quan điểm là mỗi thế hệ có cách nghĩ, cách sinh hoạt khác nhau. “Bà già rồi, ăn uống đơn giản, chỉ thích ăn ở nhà, ngại đi ăn ngoài hàng. Mình đi ngủ sớm nên cũng thích ăn tối sớm, 6h mà chưa ăn là bà choáng váng rồi. Vậy nhưng đám trẻ nhà bà toàn cứ 7h tối mới về, bắt đầu ngồi vào mâm cũng phải tầm 8h tối. Tuần nào cũng lôi nhau đi ăn nhà hàng. Bà không theo được”, bà kể. Bà cũng tâm sự rằng cuộc sống của con cháu hối hả quá, bà không quen. Các con thì bận làm việc rồi các quan hệ xã hội, các cháu thì hết học hành ở trường lại đến đi học thêm. Ai cũng bận bịu nên ít khi cả nhà đông đủ nên bà ở chung cũng không khác gì ở riêng. Chính vì vậy, bà chọn ở riêng cho tiện.
Một lần bà đang đi thì bỗng nhiên thấy chóng mặt, đau đầu như búa bổ, tay chân bủn rủn ngã nhào xuống. Bên mắt trái cứ mờ mờ. Bà khua tay sờ cái chân bàn để víu đứng lên thì lại khuỵ xuống. “May quá cái điện thoại ở trên mặt bàn, bà cố với được gọi cho con về đưa đi cấp cứu. Sau vụ ấy, bà cũng điều trị nửa tháng ở bệnh viện rồi còn đi châm cứu nữa thì cơ thể hồi phục trở lại. Nghĩ lại vẫn thấy may mà gọi được cho con chứ nếu ngã trong nhà vệ sinh thì chắc xanh cỏ rồi”, bà dí dỏm.
Sau lần ấy bà thấy không yên tâm khi ở một mình nên quyết định gọi cho con gái út đưa đi tìm một trung tâm dưỡng lão phù hợp để trao thân. Bà tâm sự: “Sau khi đi tham quan vài nơi thì bà đã chọn được Diên Hồng. Sau hơn 2 năm gắn bó, bà thấy hoàn toàn hài lòng, không có điều gì phải lăn tăn cả. Cuộc đời bà có nhiều quyết định sai lầm nhưng lần này bà đã chọn đúng rồi”. Hiện tại bà đang có một người bạn thân trong trung tâm đi đâu cũng rủ nhau đi. Ngày mới vào thì bà hay bảo các con mang sách vào nhưng giờ thì không cần nữa vì đã có sách của trung tâm. Thấy bà thích đọc tiểu thuyết viễn tưởng, lãnh đạo trung tâm đưa cho bà mấy chục cuốn, vẫn chưa thấy đòi lại, bà đang đọc lượt 2 những cuốn sách này và vẫn thấy hay. Bà nhắn nhủ: “Cháu ạ, sống thọ hay không có số rồi nhưng lựa chọn sống như thế nào là quyền của mỗi người. Cứ vui vẻ đón nhận mọi thứ thì không có gì phải lo lắng hay nuối tiếc nữa”.