Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 34 22 88/ 0342 86 56 86

Có một thanh xuân mang tên Diên Hồng

“60 chưa phải là già
60 là tuổi mới qua dậy thì
65 hết tuổi thiếu nhi
70 là tuổi mới đi vào đời
75 là tuổi ăn chơi
80 là tuổi yêu người, yêu hoa”

Những câu thơ đó tôi đã từng nghe rất nhiều đâu đó, nhưng chưa bao giờ hiểu hết ý nghĩa. Ngay tại Diên Hồng thân yêu lúc này, các cụ đang cùng đọc cho nhau nghe và cười đùa vui vẻ, chẳng ai còn thấy mình đang ở cái tuổi xế chiều. Khoảnh khắc đó khiến lòng tôi lắng xuống và dường như đã ngộ ra ý nghĩa sâu thẳm trong các câu thơ mà mình vẫn thường nghe.

Cùng các cụ chụp những bộ ảnh trở về thuở cắp sách đến trường

Người ta nói “Đời người 2 lần trẻ con” thực chẳng sai. Có sống, gắn bó với các cụ bấy lâu mới thấy thật thấm câu nói đó. Các cụ ở Diên Hồng người ở đây vài ba năm, người vài tháng nhưng sự thật thì ai cũng có một quá khứ hào hùng, một ngày xưa oanh liệt. Qua những lời tâm sự của các cụ hằng ngày, qua những lời kể, lời nói chuyện của con cháu mỗi khi tới thăm mà chúng tôi hiểu được. Cụ ông móm mém, tay run ngồi cạnh tôi đây cũng một thời đánh Đông dẹp Bắc. Cụ bà, cụ ông đang lẫn lộn, chân không đi lại được kia cũng một thời là ông nọ bà kia. Điều đó khiến tôi ngưỡng mộ, trân trọng và yêu quý vô cùng. Nhưng thời gian tàn khốc đã biến người hùng một thời, chiến sĩ quả cảm chưa từng khuất phục trước bất kỳ tên giặc xâm lăng nào trở thành 1 “đứa trẻ” đúng nghĩa. Khi mà từ việc nhỏ nhất như tự xúc ăn, tự đi vệ sinh, tự uống nước họ cũng không làm được, cũng cần tới bàn tay của các điều dưỡng chúng tôi. Dẫu biết đó là quy luật của tạo hóa mà trong lòng vẫn gợn buồn man mác. Và vì vậy nên đôi bàn tay chăm sóc của chúng tôi – những điều dưỡng viên tận tâm, nhiệt tình và trách nhiệm, những con người làm công việc chăm sóc người già bằng cả trái tim và tuổi trẻ mới cần thiết đến mức nào.

Hướng dẫn các cụ những bài thể dục thật vui nhộn

Sau gần 5 năm gắn bó, cùng ăn, cùng chơi, cùng vui cùng buồn với các cụ có cảm giác nào, có cảm xúc nào mà tôi chưa từng trải qua. Tất cả đều in sâu trong tâm trí, như một phần của tuổi trẻ, để mỗi khi có cơ hội là nhớ lại, là lại kể cho nhau nghe. 

Đau đớn nhất là cảm giác bất lực khi chứng kiến một cụ bà, người mà tôi yêu mến, quý trọng ra đi theo Lệnh của Diêm vương vì tuổi cao sức yếu. Cũng biết Sinh, Ly, Tử, Biệt là quy luật bất biến của tạo hoá, nhưng sao tôi vẫn thấy đau xót như mất đi chính người thân của mình vậy.

Cảm giác phấn khích đến tột cùng khi chăm sóc cho một cụ bà từ khi ăn sonde, nằm liệt và tiến bộ từng ngày từng ngày, sau đó cụ đi lại được, ăn được cơm, sống khoẻ sống tốt như có 1 phép màu vô hình nào đó. Đó cũng là câu chuyện chúng tôi truyền tai nhau và còn nhắc mãi tới về sau. Nhiều người vẫn hay hỏi trong cuộc sống này có cái gọi là “phép màu” không? Với tôi “phép màu” chính là sự cố gắng không ngừng nghỉ, không mệt mỏi, là niềm tin về điều tốt đẹp mà cả chúng tôi và bản thân của cụ tạo ra. Và tất cả được đền đáp bằng 1 thân thể khoẻ mạnh, tự đi lại được, tự ăn tự uống, tự làm điều mình thích. 

Cùng đi dạo và chụp ảnh tự sướng với các cụ nào

Thật tuyệt vời phải không ạ.

Công việc tại Diên Hồng với đầy cảm xúc khác nhau đã khiến cho cuộc sống của tôi thêm ý nghĩa. Đó là cảm xúc bất ngờ, hoan hỷ khi nghe 1 cụ báo tin cháu đích tôn của cụ đã đỗ vào 1 trường đại học danh tiếng. Đó còn là cảm xúc bị trùng xuống khi nghe 1 cụ buồn bã tâm sự là cụ nhớ con, nhớ cháu, tuần này con cụ bận quá không vào thăm cụ đc. Đôi khi là cảm xúc vừa hân hoan, vừa lo lắng khi có đôi cụ sống cô đơn bấy lâu nay, giờ trót dành tình cảm cho nhau rồi cũng có ghen tuông, hờn giận.

Thanh xuân của các bạn là gì? Còn thanh xuân của tôi gói gọn trong tiếng “Ông ơi, ông à. Bà ơi, bà ạ. . .”.  Và việc ở bên chăm sóc các cụ Diên Hồng ở cái tuổi xế chiều chính là 1 phần thanh xuân mà tôi muốn có, muốn gắn bó và lưu giữ. 

Vũ Thị Huệ – Bài dự thi “Tuổi trẻ Diên Hồng là thanh xuân của chúng ta”

Leave a Reply

Your email address will not be published.

thirteen + 8 =