Chào mừng quý khách đến với Diên Hồng

Giờ đón tiếp : 09h00-12h00 & 15h00-18h00 (7/7)
  Liên hệ : 0338 34 22 88/ 0342 86 56 86

Tuổi trẻ bà cũng sống hết mình với thứ gọi là đam mê

Từ vào làm việc ở Viện dưỡng lão, lúc nào có thời gian rảnh tôi đều xuống các tầng trò chuyện cùng các ông bà, vừa là để có tư liệu cho công việc, vừa để say mê trong những ký ức đầy tự hào của ông bà. Những câu chuyện ấy lúc nào cũng hay ho, hấp dẫn đến lạ thường vì nó vừa mang những hình ảnh thời chiến, vừa mang theo những khát khao, đam mê của tuổi trẻ. Bảo sao các khóa sinh viên vào đây giao lưu, bạn nào cũng muốn ngồi thật lâu với ông bà. Có những bạn còn xin số điện thoại liên hệ với ông bà để thỉnh thoảng vào thăm.

Bà Hà cũng mới vào trung tâm được hơn nửa năm. Bà thân thiện, vui vẻ và rất yêu đời. Ngày mới vào, bà cho phòng Marketing một hộp vòng cổ rồi phụ kiện, khuyên tai đủ kiểu để cho những dịp Marketing chụp ảnh cho các cụ. Bà bảo bà điệu lắm, bà mang theo vào trung tâm rất nhiều quần áo, trang sức đi kèm. Mỗi ngày bà lại mặc những bộ váy được phối cùng áo khoác, giày dép khác nhau. Tủ đồ của bà có đủ các loại trang phục với đủ loại màu sắc đến các chất liệu, kiểu dáng khác nhau.

Ngày nào gặp bà tại trung tâm cũng thấy bà diện những bộ váy khác nhau

Ngày trước khi thi Hoa hậu Cao niên 2022, bà còn làm một bộ nail đỏ chỉ để cho vài giây vẫy tay và hôn gió trên sân khấu. Bà là người có quyết tâm và sẵn sàng thử thách. Trước cuộc thi Hoa hậu cao niên, ngày nào bà cũng lên hội trường để tập catwalk, tập hát, tập xoay làm sao cho đẹp nhất. Tuy không được giải nhưng bà không hề nhụt chí. Bà bảo “Năm sau bà tăng thêm 3 cân nữa là đẹp hơn, đủ tiêu chuẩn thi rồi”.

Bà Hà dự thi Hoa hậu cao niên trong bộ trang phục tái chế

Bà có một tuổi trẻ cuồng nhiệt, sống hết mình và được làm những gì mình thích. Cuộc sống của bà trước đây là niềm mơ ước của bao người. Có lẽ vì thế mà đến bây giờ, bà vẫn luôn vui vẻ, tận hưởng cuộc sống trong Viện dưỡng lão. Suốt bao nhiêu năm cuộc đời được gói gọn trong những câu chuyện bà kể. Nhìn bà gầy nhẳng, điệu đà như thế, chẳng ai nghĩ được rằng ngày xưa bà lại có đam mê với bộ môn trình diễn trên xe phân khối lớn. Bộ sưu tập ảnh của bà đã cũ chứa đầy những kỷ niệm của bà từ thời còn là thiếu nữ đôi mươi, cả ảnh bà chụp cùng đội tập biểu diễn trên xe ngày xưa nữa. Bà chỉ vào từng người trong ảnh “Bạn này mất rồi này, bạn này nữa. Bạn này thì người nước ngoài này”. Từng ký ức hiện về, trong bà dâng trào cảm xúc về những ngày thanh niên cùng các bạn đi tập moto. 

Hình ảnh bà cùng chiếc xe phân khối lớn những năm bà 20 tuổi

Năm 1961 – 1967, bà đang làm việc tại nhà máy DK 120 của Bộ Giao thông. Từ ngày ấy bà đã bắt đầu tập luyện biểu diễn trên xe moto. Các bài biểu diễn như đứng 2 chân trên xe, phi xe lên dốc cao rồi bay, đứng trên xe cầm súng ngắm,… toàn là những hành động mạo hiểm và cần tập luyện rất nhiều. Bà bảo ngày đấy thích ngã lắm, chẳng sợ gì cả. Mỗi tuần nhà máy cho bà đi tập 1 buổi với 1 buổi bà tập vào chủ nhật nữa. Lâu lâu có các buổi diễn ở sân vận động để mở màn cho buổi thi đấu thể thao thì sẽ có giấy của Liên đoàn thể thao về công ty, thế là công ty cho bà nghỉ phép để tham gia. Ngày ấy tham gia biểu diễn khắp nơi, đi thì không được tiền nhưng vui lắm, vì biểu diễn xong cả nhóm lại rủ nhau đi ăn. Chỉ có những dịp như thế mới có thời gian để tập trung lại đi ăn với nhau. 

Câu lạc bộ mô tô của bà không còn đầy đủ như xưa 

Lục tìm trong đống ảnh cũ, bà giơ lên chiếc bằng lái xe máy từ ngày xưa. Bà bảo không dễ mà có được tấm bằng này đâu. Phải thi bằng cả xe 2 bánh và xe 3 bánh. Mà xe mô tô có cái nào nhẹ đâu. Mỗi lần muốn nổ máy phải đánh đu lên xe mới nổ được máy. Lúc mình thi thì có một người ngồi cùng để ra đề cho mình. Người ta bắt tắt máy giữa dốc, xong lại nổ máy đi tiếp. Bà nhìn tấm bằng, ánh mắt ánh lên vẻ tự hào của người thắng cuộc.  

Giấy phép lái xe được bà cất cẩn thận cùng tập ảnh cũ

Phía sau sự thành công, niềm vui và hạnh phúc của bà là sự ủng hộ hết mình của bố. Ở những năm 60, 70 mà bố của bà lại có tư tưởng tiến bộ, luôn ủng hộ những đam mê của con gái, trong khi lại còn là môn thể thao mạo hiểm như thế. 

Năm 1973, sau khi học đại học và nghỉ việc ở công ty 3-2, bà về làm việc cho Bộ Ngoại  giao. Bà rõng rạc giới thiệu mình là Kỹ sư ô tô ở Bộ Ngoại giao, kiểm tra và quản lý đoàn xe chuyên đưa đón nguyên thủ quốc gia của Bộ. Từ ngày làm việc ở Bộ Ngoại giao, bà được đi rất nhiều nơi, từ Bắc vào Nam. Năm 1990, bà được cử sang Ukraina để học tiếng phục vụ cho công việc. Bà có một người chồng rất hiền lành, lúc nào cũng ở bên và đi cùng bà khắp mọi nơi. Bà kể “Ông ấy là nhiếp ảnh gia, nên cũng hay đi lắm. Nhưng mà cứ cuối tuần là bảo với mọi người hôm nay phải về nhà ăn cơm với vợ”. Cuộc sống hôn nhân viên mãn, hạnh phúc có lẽ cũng là lý do mà đến bây giờ, dù gần 80 nhưng bà vẫn rất yêu đời, rất xì tin. 

Bà Hà diện những bộ đồ cực chất ở độ tuổi tứ tuần

Con trai bà hiện đang sinh sống trong TP.Hồ Chí Minh, bà thì lại không muốn vào đấy. Bà muốn tuổi già của bà được sống ở đây, ít ra còn có bạn bè, người thân. Vào trong đấy toàn người xa lạ, đến lúc mình sa cơ lỡ vận thì biết nhờ cậy vào ai. Vậy nên, bà quyết định vào Viện dưỡng lão, vừa là để có người chăm sóc, vừa để bà có thêm những người bạn mới trong này. Những ngày bà ở Viện dưỡng lão, bà luôn vui vẻ, yêu đời, bà bảo tình cảm của các bạn điều dưỡng viên cũng làm cho bà cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều lắm. 

Mỗi người có một lựa chọn cho bản thân mình, có người lựa chọn một cuộc sống an toàn, không thích thử thách, mạo hiểm nhưng cũng có những người như bà Hà, bà muốn thử thách với những môn thể thao mạo hiểm, bà dám bỏ ngoài tai những lời phán xét của người khác để sống một cuộc đời rực rỡ. Vì dám sống với đam mê của mình, bây giờ bà luôn tự hào về tuổi trẻ cuồng nhiệt như thế, chưa từng hối hận. Vậy khi chúng ta còn trẻ, sao không thử một lần làm những điều chúng ta muốn, biết đâu đó lại là những trải nghiệm đáng nhớ nhất trong đời thì sao. Không thử làm sao biết được nó có đáng hay không, bạn nhỉ.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

12 − twelve =